"Sư huynh, hôm nay anh nghĩ thế nào mà lại dẫn em tới trung tâm thương mại thế? Không phải anh ghét dạo phố nhất sao?”
Lý Cảnh Thiên xoa xoa đầu Quả Nhi, Quả Nhi thuận thế hơi dựa vào người Lý Cảnh Thiên.
"Rất ghét đi dạo phố nhưng mà lại thích em, cho nên tình nguyện đi cùng em.” Vẻ mặt Lý Cảnh Thiên rất ôn hòa, khóe mắt còn mang theo ý cười: “Nghe nói không có cô gái nào không thích quần áo đẹp cả, hôm nay em cứ mua thoải mái đi, sư huynh chỉ!”
Quả Nhi cảm giác có một con nai nhỏ đâm mạnh một cái vào trái tim mình!
Thì ra... khi sự huynh nói những lời tình cảm như thế, lại êm tai tới vậy!
Thế nhưng Quả Nhi chỉ vui vẻ được chốc lát lại bắt đầu bối rối.
Trong quá khứ, quần áo của cô đều có chuyên gia may xong xuôi rồi đưa thẳng tới nhà, chưa từng ra ngoài tự mình mua đồ trang sức gì, mọi thứ đều là đồ quý hiếm do các nhân vật lớn của các quốc gia đưa tới.
Hiện tại đột nhiên để cô tự mình đi chọn, cô chỉ cảm thấy mình thích cái này, cái kia cô cũng thích nữa...
Thực ra bản thân cô cũng thấy hơi khó khăn. Cũng không thể để sư huynh mua hết cả trung tâm thương mại được! "Sư huynh, anh mau xem cái quần này, xem có được không?”
Lý Cảnh Thiên nhìn sang theo, bên trong tủ kính là một chiếc váy dài Klein, cắt may tỉnh tế, kiểu dáng đoan trang, nhưng cũng ngập tràn sức sống.
"Không tệ, thử xem sao!”
Quả Nhi vui mừng đi vào trong tiệm.
"Xin chào, làm phiền cô, tôi muốn thử cái váy trong tủ kính kia.”
Cô gái bán hàng cẩn thận đánh giá từ quần áo mà cô mặc từ trên xuống dưới, tuy rằng nhìn qua cũng có vẻ xinh xắn thời trang, nhưng không có nhãn hiệu nổi tiếng nào. Kiểu dáng và phong cách nhìn có hơi quen mắt, giống như là phối hợp vài nhãn hiệu vào chung với nhau, là hàng nhái cao cấp!
Nhân viên bán hàng lập tức cảm thấy hơi khó chịu!
Những thiếu nữ mặc hàng nhái chạy tới cửa hàng bán đồ thật xa xỉ, một ngày cô ta cũng phải gặp được bảy tám người!
Người nào cũng là những hot girl mạng, bên cạnh có đàn ông đi theo, tuổi thì cao, cái đầu thì trọc lốc còn bụng thì bự...
Hư vinh! Thật sự là phần tử bại hoại của phái nữ!
Tuy rằng nữ nhân viên bán hàng khinh thường những cô gái ỷ vào bản thân có sắc đẹp để cặp kè với người giàu có, nhưng cũng không thể không thừa nhận, đám con gái đó có sức mua cực kì lớn.
Phu nhân và tiểu thư nhà hào môn bình thường cũng không đi dạo phố nhiều lắm, tiền thưởng mỗi tháng trích phần trăm ra, bọn họ cũng chỉ có thể lấy tiền từ trong tay những gã đàn ông ngu xuẩn này thôi.
Nữ nhân viên bán hàng không trả lời, vừa định rời đi lấy quần áo thì nhìn thấy Lý Cảnh Thiên tiến vào.
Rất hiển nhiên, Lý Cảnh Thiên đi theo người ta, ngay cả quần áo trên người hai người nhìn cũng không khác nhau là mấy.
€ó lẽ là mua hàng nhái cùng một chỗ. Trong lòng nữ nhân viên bán hàng lập tức thấy bài xích!
Nếu như là một cô gái hút máu ham giàu, phục vụ một lần cũng không sao cả, lấy đồ xong tính tiền là được.
Nhưng hai người trước mặt này vừa nhìn đã biết mới ra trường chưa được bao lâu, thanh niên này là kẻ nghèo, ví tiền còn sạch hơn cả mặt nữa!
Mặc như thế này còn dám chạy tới cửa hàng đồ xa xỉ?
Xem xong rồi, thử một lần, lăn qua lăn lại một lượt, cuối cùng nói rằng kiểu dáng không đẹp, không vừa mắt mình, mặc vào thấy không hấp dẫn, rồi phủi mông rời đi.
Để lại một đống hàng hỗn loạn để cô ta phải thu dọn.
Cô ta là nhân viên có doanh số hàng đầu trong cửa hàng đồ cao cấp này, dựa vào đâu mà phải phục vụ bọn họ?