“Không ngờ anh lại...lại dám..” Nhân viên cửa hàng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì chỉ hận không thể trực tiếp đâm đầu vào tường!
Nếu chuyện này mà để ông chủ biết được, mất việc chỉ là chuyện nhỏ, chỉ riêng mấy bộ quần áo này thôi là cô ta đã đền không nổi rồi!
“Dám cái gì? Người gây chuyện trước là cô, người động thủ trước là vệ sĩ của Hoàng Phủ Tâm Nghiên. Sao nào? Bây giờ lại còn muốn đổ hết lỗi lên người tôi sao?”
Cuối cùng Lý Cảnh Thiên cũng đứng dậy khỏi ghế sô pha. “Từ khi chúng tôi vừa mới bước vào cửa hàng, thái độ phục vụ của cô đã không tốt, mắt chó nhìn người thấp, tôi không phải kiểu người có tầm nhìn hạn hẹp như cô.”
“Hoàng Phủ Tâm Nghiên trực tiếp cướp đồ của bọn tôi, cô thân là nhân viên cửa hàng, không những không nói rõ tình hình mà lại còn nối giáo cho giặc.”
Anh cố ý dừng lại, giơ điện thoại lên:
“Tê Thiên, anh nghe hết rồi chứ?”
'Tề Thiên? Đó không phải là ông chủ của mình sao?
Nhân viên cửa hàng co rúm người nói: “Anh...thực sự đang gọi điện cho ông chủ của tôi?”
Hoàng Phủ Tâm Nghiên lại không tin!
“Gì mà thẻ hắc kim? Tôi chưa bao giờ nghe qua! Tôi cho anh 10 phút, nếu anh thực sự gọi Tề Thiên tới đây được thì tôi sẽ....”
Lý Cảnh Thiên trực tiếp ngắt ngang lời cô ta.
“Chỉ cần lấy thân cha bù đắp là được rồi. Ngoài ra, Tê Thiên đến trung tâm, cổ phần Hoàng Phủ gia sẽ giảm 10%!”
Hoàng Phủ Tâm Nghiên cắn môi!
Cổ phiếu của Hoàng Phủ gia, đâu phải thứ anh có thể khống chế được chứ? Chỉ là sâu kiến mà thôi!
“Được! Tôi sẽ xem hôm nay anh có thể gọi người tới được hay không!”
Thời gian yên lặng trôi qua, đã gần 10 phút rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng của Tê Thiên đâu cả.
Hoàng Phủ Tâm Nghiên cười lạnh nói: “Sắp tới 10 phút rồi, tôi khuyên anh, thức thời thì nhanh chóng xin lỗi tôi một tiếng, tôi sẽ tha cho anh! Còn nếu không thì...”
Còn chưa dứt lời thì đột nhiên cửa tiệm bị đẩy ra!
Nhìn thấy hiện trường, Tê Thiên sững người trong chốc lát.
Còn nhân viên cửa hàng thì ngây ra!
Vậy mà đúng thật là Tê Thiên!
“Ông...ông chủ...
'Tề Thiên nhìn thấy mớ hỗn độn trong cửa hàng, không cần nghĩ cũng có thể biết được xảy ra chuyện gì rồi.
Tuy Lý Cảnh Thiên thích dùng nắm đấm để nói chuyện, nhưng tuyệt đối không phải là người hành động xốc nổi.
Ầmtới mức này, chỉ có thể nói rõ một điều —— người của anh ta đã rất quá đáng!
“Cô, thu dọn đồ đạc lập tức cút khỏi đây cho tôi! Tôi sẽ trừ toàn bộ tiền thưởng thành tích trong tháng này, coi như là bồi thường cho Lý tiên sinhI”
Nhân viên cửa hàng ngay lập tức nóng vội!
“ Không không không....ông chủ....đều là lỗi của tôi....xin ngài đừng sa thải Lý tiên sinh! Tôi sai rồi! Tôi sẽ không bao giờ dám làm thế nữa! Xin ngài nói gì
Lý Cảnh Thiên nhìn thấy người trước mặt, trong ánh mắt không có chút thương cảm nào.
Sớm biết có ngày này, thì sao ban đầu lại làm vậy. Nhân viên cửa hàng bị lôi ra ngoài trong tiếng kêu khóc. Còn Hoàng Phủ Tâm
Nghiên thì toàn thân lạnh ngắt, cảm thấy huyết dịch toàn thân như đang chảy ngược.
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Hoàng Phủ tiểu thư, gần đây cha cô suốt ngày đều mang đề xuất dự án tới tìm tôi. Vốn tôi cũng định cho ông ấy một cơ hội nhưng mà bây giờ xem ra không cần thiết nữa rồi. Nhìn thấy cô là có thể hình dung được tác phong làm việc của cha cô, tôi cảm thấy không thể hợp tác được với Tề gia chúng tôi. Đi thong thả, không tiễn.”
Giải quyết xong sự việc ở nơi đây, vì để xin lỗi Lý Cảnh Thiên nên Tề Thiên đã đích thân dẫn đường mở cửa cho anh.
“Lý huynh đệ, anh nghĩ thế nào? Cứ việc nói, tôi cố gắng sắp xếp, bao ăn bao ở bao em gái!"
“Tôi muốn mua cho em gái tôi một vài bộ quần áo đẹp.”
“Không thành vấn đề, quyền đại diện và quyền quản lý tất cả các cửa tiệm đối với thương hiệu này ở thành phố Bạch đều giao cho anh cả!”
“Tôi còn muốn cổ phiếu của Hoàng Phủ gia phải giảm 10% trước khi mặt trời lặn ngày hôm nay.”
“Ây! Chuyện đơn giản...”
Hoàng Phủ Tâm Nghiên thấy thái độ của Tề Thiên đối với Lý Cảnh Thiên thì trái tim như chìm xuống đáy vực!
Vì để lấy lòng Lý Cảnh Thiên mà Tề Thiên còn dám làm ra chuyện như vậy!
Không được! Cô phải nói ngay cho cha mình!