"Làm sao anh biết? Có phải lão Thiên Y đã dạy. cho anh gì đó phải không?"
Vẻ mặt Lý Cảnh Thiên trầm ngâm, nhưng vẫn dùng tay sờ qua cổ tay cô ấy.
"Ê? Nói chuyện! Giả câm điếc cái gì!
“Suỵt ~" Quả Nhi đưa ngón trỏ mảnh khảnh lên miệng, làm động tác im lặng.
"Hạ Hầu tiểu thư, lúc truyền nhân Thiên Y xem bệnh, không thể nói chuyện được đâu ~ nếu không sẽ có tai họa xây ra đó!"
Nói xong, cô lặng lẽ nháy mắt với Lý Cảnh Thiên.
Lý Cảnh Thiên lau mồ hôi, trong lòng lại tràn ngập vui sướng!
Quả Nhi lợi hại quá!
Không hổ là người cùng anh lớn lên!
Quả nhiên hiểu anh!
Chỉ cần một động tác, cô đã biết anh sắp làm gì!
Hạ Hầu Thanh bối rối!
Cái gi?!
Truyền nhân Thiên Y?
Anh biết xem bệnh thật sao?
Dù trong lòng có nghỉ ngờ, nhưng cô ấy như bị ma xui quỷ khiến mà im lặng,
Khi đại tiểu thư huyên náo an tĩnh lại, cảm giác năm tháng yêu bình hẳn ra.
Lúc này, Hạ Hầu Thanh đang lặng lẽ ngồi ở đó. Vì quá hồi hộp nên hơi thở hơi gấp gáp, lồng ngực phập. phồng nhẹ nhàng. Cô ấy cụp mắt xuống, hàng mi dài chợt rung lên, hết cái này đến cái khác, như thể chúng đang đập vào trái tim anh.
Bàn tay đang nắm cổ tay kia của Lý Cảnh Thiên bỗng nhiên siết chặt.
Da ở cổ tay mịn màng như vậy, nhưng những nơi khác thì sao?
"Anh muốn làm gì?!" Hạ Hầu Thanh lùi lại vài bước theo bản năng, những vệ sĩ phía sau lập tức đi lên ngăn cản.
“Châm kim, cởi quần áo”
Hạ Hầu Thanh còn tưởng mình nghe lầm!
"Anh nói cái gì? Anh dám kêu tôi cởi quần áo?"
Quả Nhi tức giận trừng mắt nhìn cô ấy.
“Châm kim phải ở vùng bụng dưới, ai muốn xem thân thể suy nhược không có tí thịt nào của cô chứ! Muốn trị bệnh thì phải châm kim, không tin thì đi nhanh đi!"
Hạ Hầu Thanh hết cách, ngây ngốc nhìn Lý Cảnh Thiên hồi lâu, nghiến răng nghiến lợi! Cuối cùng, cô ấy quyết tâm, đuổi tất cả vệ sĩ ra ngoài.
Cô ấy nhìn quanh để chắc chẳn rẵng không có ai khác ở đây, rồi từ từ kéo áo lên.
Lý Cảnh Thiên bỗng nhiên mở to mắt!
Ngay cả động tác vén quần áo cũng rất hấp dẫn...
Anh nhìn thấy bộ quần áo cản trở được nâng lên từng chút một, điều này khác với cảm giác khi chữa bệnh cho nữ sát thủ. Làn da trắng ngần, vòng eo thon gọn, máu cả người anh như phun trào tới nơi!
Hạ Hầu Thanh ngượng ngùng quay đầu sang một bên, khẽ nhầm mắt lại
“Anh......Châm đi! Nhanh một tí!”