Vì thế, dưới sự chứng kiến của Triệu Xuân Lâm, hợp đồng đã được ký kết!
Ván đã đóng thuyền, đám người Tranh Khải Thái cũng không thay đổi được gì.
Cuối cùng vẫn để cho tập đoàn Nhã Trân thuận lợi tiến quân vào giới kinh doanh của Đông Hải!
Bọn họ không cam lòng ủ rũ rời khỏi phòng họp.
"Cảm ơn Triệu lãnh trưởng!"
Lương Nhã Trân nói lời cảm ơn, Triệu Xuân Lâm cổ vũ bọn họ sau này cố gắng phát triển tốt tại Đông Hải.
Còn vô cùng nhiệt tình nói tương lai nếu có gặp phải khó khăn gì, bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm ông ta.
Triệu Xuân Lâm biết rất rõ, mấy người đẹp này đều là người bên cạnh Đế Tôn.
Lần này may mắn giúp được bọn họ, chẳng khác nào để lại ấn tượng tốt cho Đế Tôn!
Đây chính là điều ông ta tha thiết ước mơ đó!
Triệu Xuân Lâm đi rồi, Lâm Minh Tâm vô cùng tò mò hỏi một câu.
"Nói đi, vì sao chúng ta phải từ bỏ Thương hội Long Minh quy mô lớn để chọn hợp tác với Thương hội Thần Châu?"
Cô ấy vừa dứt lời, Lương Nhã Trân liếc mắt nhìn Dương Tiêu một cái, ngầm hiểu, cười nói: "Minh Tâm, cậu thử nghĩ xem."
"Bất kể thế nào, Thương hội Long Minh đều ở trong tay Tranh thị."
"Hợp tác với thương hội này, tương lai nhất định sẽ bị thế lực của Tranh thị chèn ép."
"Chúng ta tương lai không thể động một tí là làm phiền Triệu lãnh trưởng ra mặt hỗ trợ chứ?”
"Cho nên cân nhắc đến sự phát triển về lâu về dài, tớ cho rằng Dương Tiêu nói rất đúng, Thương hội Thần Châu càng có tiềm lực hơn!"
Nói đến đây, Lương Nhã Trân nhìn Đổng Yến Châu một cái.
"Hơn nữa Thương hội Thần Châu là do dì Đổng giới thiệu, chúng ta càng thêm yên tâm hơn."
"Cho dù trước mắt quy mô của Thương hội Thần Châu có hơi nhỏ, nhưng chúng ta nên tin tưởng vào thực lực của mình!"
"Tập đoàn Nhã Trân chúng ta sau khi gia nhập liên minh, sau này quy mô của Thương hội Thần Châu nhất định sẽ từ từ lớn mạnh!”
"Thậm chí, giống như Dương Tiêu nói, sẽ có một ngày vượt qua Thương hội Long Minh cũng chưa biết chừng?"
Nghe xong những lời này, Lâm Minh Tâm và Trương Gia Giai nhất thời hiểu ra, thật đúng là một quyết định sáng suốt.
"Không thể không nói, lần này thật sự ít nhiều cũng nhờ có anh Dương Tiêu."
Trương Gia Giai cười hì hì.
"Nếu không có anh Dương Tiêu đề nghị báo cáo, em nghĩ, tập đoàn chúng ta cũng không thể thuận lợi tiến quân vào Đông Hải như vậy đâu!"
Lâm Minh Tâm cũng cười nói: "Đúng thế, đúng thế, Dương Tiêu, anh thật sự không khác gì thần tiên biết trước mọi chuyện nha, thế mà lại biết Triệu lãnh trưởng sẽ nhiệt tình giúp đỡ chúng ta."
Dương Tiêu mỉm cười: "Chuyện này thì có gì đâu."
Anh nhìn về phía Lương Nhã Trân: "Đều là cô bằng lòng tin tưởng tôi, chịu đi báo cáo, cho nên chúng ta mới thành công, không phải sao?"
Anh vừa nói xong, Lương Nhã Trân đỏ mặt, khẽ gật đầu.
Giây phút vừa rồi, cũng không biết vì sao, cô lại bằng lòng tin tưởng Dương Tiêu.
"Ha ha, Trần Trân bằng lòng tin tưởng anh Dương Tiêu, mạo hiểm bị người ta cười nhạo vẫn gọi điện thoại cho Triệu lãnh trưởng!"
"Vừa rồi nếu đổi thành bọn tôi, có lẽ thật sự không có dũng khí này đâu."
"Tin tưởng nhau vô điều kiện, đây có lẽ chính là tình yêu đó! Ái chà chà!"
Nhìn Trương Gia Giai trêu ghẹo, mặt mày Lương Nhã Trân càng thêm đỏ hơn, khẽ huých tiểu yêu tinh này một cái.
Đổng Yến Châu nhìn mấy người trẻ tuổi, cũng cười theo.
"Được rồi, tóm lại chuyện kế tiếp chỉ cần chúng ta cố gắng phát triển ở Đông Hải là được."
"Về sau chúng ta sẽ là người của Thương hội Thần Châu, chúng ta phải khiến Thương hội Thần Châu trở nên lớn mạnh, cho đến khi vượt qua Thương hội Long Minh!"
Lời này thật sự đã đánh thức ý chí chiến đấu sục sôi của ba người bọn họ.
"Đúng vậy, chúng ta nhất định phải cố gắng vượt qua Thương hội Long Minh, trở thành thương hội hàng đầu Đông Hải!"
Kế tiếp, Triệu Xuân Lâm chủ trì nghi thức khai mạc, đại hội thương mại Đông Hải chính thức bắt đầu.
Đám người Lương Nhã Trân thuận lợi thành công thu hút vốn đầu tư cho công ty của mình.
Còn về Dương Tiêu, sau khi Triệu Xuân Lâm chủ trì xong nghi thức khai mạc, trước khi rời khỏi hiện trường đã đặc biệt lặng lẽ đến tìm Dương Tiêu.