Đôi mắt Diệp Hiên nhìn về phía Nguyên Linh hơi lộ ra thâm thúy, nói: - Mỗi người đều có chấp niệm, là ngươi cũng không ngoại lệ, mà chuyện của một số người phàm trần chính là chấp niệm của ta. - Ngươi khiến ta quá thất vọng, ta cũng sẽ không giúp ngươi. Nguyên Linh lạnh lùng từ chối. - Nói đi, rốt cuộc phải làm sao ngươi mới bằng lòng giúp ta? Diệp Hiên cười lạnh nói. Diệp Hiên biết, Nguyên Linh đang bố trí một đại cục rất lớn, mà ở trong ván cờ này, hắn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.