Diệp Hiên đứng ở nơi xa, khi hắn thấy một màn như vậy, đôi mắt lại bất chợt trở nên vô cùng quỷ dị, một nụ cười khinh miệt càng theo khóe miệng câu ra. - Nhân tính ti tiện tới vậy, cô lại ngu xuẩn mà vô tri, để ta tới nhìn xem, đến cùng thì cái gì mới khiến cho cô tỉnh ngộ. Diệp Hiên trầm thấp rù rì nói. Kiệt kiệt kiệt! Huyết ảnh liên tục cười gian ác, nhưng hắn cũng không có nhào tới những thôn dân này, ngược lại là luôn chú ý tới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.