Con đường của mỗi người đều là tự mình đi, hoặc tốt hoặc xấu, hoặc bi thương hoặc thảm, có ngạo nghễ cửu thiên, có hèn mọn như kiến. Diệp Hiên đột ngột xuất hiện làm cho sắc mặt Dược Nô cùng Lê Giang Lưu đại biến, mà khi Lê Giang Lưu nhìn thấy tướng mạo Diệp Hiên, dại ra tại chỗ, thân thể lại không cầm được run rẩy. - Ân tình năm đó, hôm nay tương báo, theo ta đi. Thờ ơ lạnh nhạt, không nhiễm khói bụi, Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng. - Ngươi... Ngươi là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.