- Linh nhi, mỗi ngày con luyện võ rất khổ cực, nên ăn nhiều một chút. Diệp Thương Hải gắp một miếng cá đặt ở trong chén Diệp Linh Nhi, cưng chiều mỉm cười nói. - Cảm ơn ông. Diệp Linh Nhi nhu thuận lên tiếng. - Thu Vân, thân thể con không được khỏe, cũng phải ăn nhiều một ít mới được. Diệp Thương Hải nhẹ giọng nói nhỏ, cũng để cho Diệp mẫu hơi gật đầu, không có nói chút gì. Một bữa ăn đậm thâm tình, lại luôn truyền đến tiếng vui cười. - Ah! Chợt! Một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.