Trấn Thanh Thiên, vạn dặm tinh không, gió mát phất phơ, hôm nay chính là ngày xuân tươi đẹp. Trước một căn nhà ba tầng, Diệp Hiên đã trở nên già đi, hắn bình yên nằm trên xích đu, đang tắm rửa ánh mặt trời ngày xuân khó có được, hắn tựa như đã thật sự hòa nhập vào trong thân phận phàm nhân, quanh người lại hiện vẻ nho nhã, liếc mắt nhìn lại đều mang đến cho người ta cảm giác đây là một người có học thức uyên bác. - Diệp thúc thúc, Hàn Nhi trở về...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.