Mục lục
Mộng Đẹp Tuyền Cơ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Công chúa, xin buông tay! Chớ để kinh hách đến Hoàng hậu.” Dung ma ma đúng lúc đi ra, giải vây cho Tuyền Cơ.
Nhạc Linh tuy rằng là công chúa, nhưng trong cung này lớn nhất chính là Hoàng hậu, hơn nữa Hoàng thượng hạ lệnh phải chăm sóc Hoàng hậu thật tốt, Hoàng hậu nếu có rủi ro gì, bọn họ mười cái đầu cũng không đủ chịu.
So sánh mà nói, đắc tội với một cái công chúa vừa mới trở về lại sắp gả ra ngoài rồi thì cũng không có gì to tát lắm. Quan trọng nhất chính là, trải qua mấy ngày ở chung, Dung ma ma và Vương công công phát hiện, Hoàng hậu tuy rằng không tuân thủ quy củ nhưng đối với hạ nhân lại có chút rộng lượng, có nàng là chỗ dựa, thì còn sợ gì?
Nhạc Linh công chúa cơ hồ cũng nhận ra mình thất lễ, vội vàng buông Tuyền Cơ ra, lui ra phía sau hai bước nhận lỗi nói: “Là Nhạc Linh thất lễ, hoàng tẩu thứ tội.”
Tuyền Cơ nhẹ nhàng xoa nắn cánh tay bị đau, trong lòng nghi hoặc, Nhạc Linh kích động cái gì a, hay là… Hay là nàng có quen biết đại ca, đã từng nghe đại ca đàn khúc nhạc này?
Nhìn bộ dạng của Nhạc Linh, rõ ràng là trong lòng còn có nghi vấn, chỉ là xung quanh còn nhiều người, không tiện tiếp tục truy vấn, lúc này mới bắt buộc thối lui.
Nhưng thân phận chính mình nếu bị tiết lộ, chỉ sợ lập tức tai vạ đến nơi, tuy rằng muốn biết Nhạc Linh cùng đại ca có quan hệ gì, có phải hay không có thể giúp mình thoát khỏi cái lồng sắt hoàng cung Nhạc quốc này, nhưng mà vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Dung ma ma cùng cung nữ hầu hạ bên người đã có chút cảnh giác, bất luận như thế nào, tình hình hiện tại cũng không tiện nhiều lời.
Nhạc Linh cũng là một nữ tử lanh lợi, sau khi bình phục tâm tình, mỉm cười nói: “Rất ít khi nghe được khúc cầm nào tuyệt vời như vậy, nhất thời kích động mạo phạm hoàng tẩu, hoàng tẩu ngàn vạn lần không nên trách tội. Tiểu muội có một thanh cầm do Thôi Bách Niệm chế tác, không biết Hoàng hậu ngày mai có thể đến Linh Tuyền cung một lần, thử xem cầm?”
Thôi Bách Niệm? Hình như đã từng nghe sư phụ nhạc sư Liên Thao nói đó là một sư phụ chế tác cầm nổi tiếng hơn trăm năm trước, Linh Tuyền cung hiện tại là cung điện của Nhạc Linh.
Tuyền Cơ nghĩ, xem cầm là cái cớ. Chỉ sợ nàng có điều gì muốn nói với mình, mỉm cười nói: “Cung kính không bằng tuân mệnh, bây giờ sắc trời còn sớm, không bằng chúng ta hiện tại đi luôn, ta thật sự chờ không được để thử cầm tốt của Nhạc Linh đâu.”
Nhạc Linh nghe xong thật là cao hứng. Linh Tuyền cung cách Ý Hoa cung không tính là quá xa, Nhạc Linh hôm nay cũng là đi bộ mà đến, Tuyền Cơ vốn không muốn đi kiệu, nên hai người dứt khoát cùng nắm tay ra Ý Hoa cung, trực tiếp đi qua.
Dung ma ma vốn định đề nghị nói cung nữ đem cầm lại đây là tốt rồi, cần gì khiến hai quý nhân cùng đi xem đâu? Nhưng nghĩ lại, Hoàng hậu tiến cung lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên bước ra khỏi Ý Hoa cung, ra ngoài giải sầu cũng tốt, vì thế liền không ngăn trở nữa.
Hoàng cung Nhạc quốc cùng Kỉ quốc cũng có chút khác biệt. Đại khái là vì vị trí phía Nam, thực vật rất nhiều. Đầu mùa xuân vừa tới đã thấy cây cỏ mọc đầy, hồ nước chảy, nhìn qua vài phần thanh tú, thanh nhã.
Hoàng cung Kỉ quốc ở vị trí phía Bắc, cách biển không xa, cung điện to mà không mất đi sự tiêu sái. Cả hai phong cách Tuyền Cơ đều thích, nhưng là Kỉ quốc có người mình thích, cảm giác tự nhiên thân thiết, gần gũi hơn.
Hơn nữa, ở hoàng cung Kỉ quốc đi lại, cũng sẽ không giống hiện tại, đằng sau theo mấy chục cái đuôi, tâm tình ngắm cảnh đều mất hết.
Nhạc Linh nhìn như đang thưởng thức cảnh sắc bên đường, trên thực tế vẫn âm thầm đánh giá gương mặt của Tuyền Cơ, trong mắt ẩn hiện thần sắc quỷ dị.
Mất một chén trà nhỏ thời gian để đến được Linh Tuyền cung. Nhạc Linh phân phó cung nữ lấy cầm đến, đi tới đình nghỉ mát trong hoa viên, liền bảo Tuyền Cơ cùng mình đi thử cầm.
“Bản cung cùng Hoàng hậu đánh đàn, các ngươi lại cứ đi tới đi lui một bên, bản cung nhìn thấy rất phiền lòng, toàn bộ lui qua một bên đi.” Nhạc Linh thản nhiên nói với cung nữ bên người. Ngữ khí bên trong lộ ra ý không cho cự tuyệt. Không giống uy thế của quan gia tiểu thư, thật rất có điểm giống nữ vương.
Bất quá Nhạc Linh nói như vậy, Tuyền Cơ cũng biết nàng muốn mình cũng cho tùy tùng lui xuống, dễ dàng nói chuyện, vì thế học theo nói: “Dung ma ma, các người cũng lui đi nghỉ ngơi trước đi, miễn làm phiền nhã hứng của công chúa.”
Dung ma ma thấy hai người chỉ ở trong hoa viên, nếu có chuyện gì thì bản thân mình ở xa xa cũng có thể nhìn thấy được, cũng vui vẻ thoải mái, vì thế cúi người hành lễ, mang cung nữ cùng thái giám thối lui ra hành lang nghỉ.
Nhạc Linh ngồi xuống gảy gảy đàn, bộ dạng như thật sự muốn đánh đàn vậy, nhưng những lời nói ra lại hoàn toàn không giống: “Ta biết ngươi dùng dịch dung đan.”
Thật sự là lời nói hù chết người không đền mạng, Tuyền Cơ kinh hãi một lát, nhưng may mắn trước đó cố ý quay lưng đem thân mình tránh đi ánh mắt của bọn cung nữ cùng thái giám.
“Ngươi muốn làm gì?” Tuyền Cơ hỏi.
“Vẫn là cái vấn đề kia, thủ khúc kia là ai dạy ngươi?”
Sặc! Khẩn trương như vậy, sẽ không phải là cùng đại ca… Có gian tình đi?
“Dịch Thanh Vân dạy ta.”
Cố ý không nói rõ ràng quan hệ của hai người, tất nhiên là muốn đùa cợt vị mỹ nữ trước mặt, trọng yếu hơn là để nắm được thân phận ý đồ của đối phương trước, không muốn nàng hiểu rõ bản thân mình quá, biết được khuôn mặt dịch dung đã là rất nguy hiểm rồi.
Chuyện Dịch Thanh Vân nhận tổ quy tông trở thành Thế tử của Ninh quốc rất nhiều người biết, mà chính mình nếu thừa nhận là muội muội của hắn, vậy thì thân phận là Quận chúa của Ninh quốc sẽ bị bại lộ, những chuyện như Thiên nữ, dung mạo linh tinh sẽ một lần đem ra bàn tán, tùy tiện kiếm một chuyện thôi thì cũng khiến bản thân xui xẻo lớn rồi.
“Hừ! Quả nhiên là đồ hoa tâm hỗn đản!” Nhạc Linh nghiến răng nghiến lợi nói.
Tuyền Cơ nháy mắt mấy cái, quyết định trước không vội thay đại ca giải thích, trên thực tế cũng không có gì hay để giải thích, ca ca quả thật là cái tên mà thấy mỹ nữ đã sáp lại gần.
“Làm sao ngươi biết được ta là, ách, của Dịch Thanh Vân?” Trước hỏi chi tiết đối phương đã rồi có gì nói sau.
“Liên quan gì đến ngươi? Ngươi tự mình cẩn thận trước đi, trong cung hiện tại nghĩ muốn đem ngươi ăn tươi nuốt sống có thể xếp hàng từ nơi này đến ngoài cửa cung.” Nhạc Linh đối với tình địch cũng không có ý tốt.
Tuyền Cơ trong lòng cười gian. Tốt! Đắc tội em chồng tương lai, không muốn lăn lộn nữa rồi sao!
Bỗng nhiên chợt nhớ tới đại ca nói tới trong trí nhớ có một nữ tử, mặc hồng y, vì thế thuận miệng nói: “Ngươi có thích mặc quần áo đỏ không?”
Cầm huyền băng một tiếng đứt một dây, Nhạc Linh đột nhiên ngẩng đầu hung hăng nhìn Tuyền Cơ nói: “Ngươi còn biết cái gì?”
“A?” Tuyền Cơ không nghĩ nàng sẽ có phản ứng lớn như vậy, hoảng sợ không biết đáp lại như thế nào.
Nhạc Linh híp mắt nhìn Tuyền Cơ nói: “Có phải Dịch Thanh Vân có nói với ngươi cái gì hay không?”
Tuyền Cơ ha ha nói: “Ngươi nói cho ta biết trước, ngươi cùng Dịch Thanh Vân có quan hệ gì? Ngươi quen biết hắn sao?”
“Tại sao ta phải nói cho ngươi?” Nhạc Linh khôi phục bình tĩnh cúi đầu, từ bên trong hộc gỗ của đuôi cầm lấy một sợi dây đàn mới, thay lên cầm.
Tuyền Cơ đoán nàng chính là hồng y nữ tử trong lòng đại ca, nhưng không dám xác nhận nàng là bạn hay địch.
Chính mình giờ phút này bị vây hãm bên trong hoàng cung, không thể cùng bên ngoài liên hệ, có lẽ Nhạc Linh chính là cơ hội duy nhất của nàng. Hiện tại ngồi ở chỗ này chờ Đại ma vương tới cứu cũng không phải là không thể. Nhưng là nàng không hy vọng làm cho hắn mạo hiểm, hiểu tình huống của đối phương nhiều hơn một chút, nàng sẽ an tâm hơn nhiều.
“Như vậy đi, chúng ta trao đổi một chút, ta nói cho ngươi ta cùng Dịch Thanh Vân quan hệ cùng tình hình dạo này của hắn. Ngươi nói cho ta biết ngươi cùng hắn sự tình, còn giúp ta giữ bí mật, như thế nào? Ngươi không muốn nói thân phận của ngươi, có thể không nói, nhưng lời ngươi nói ta đều sẽ giữ bí mật.” Tuyền Cơ đành thương lượng nói.
“Ngươi rất quan tâm Dịch Thanh Vân.” Nhạc Linh trong giọng có chút chua, theo lời nói của Tuyền Cơ nàng nghe ra được, từ đầu tới cuối, Tuyền Cơ muốn biết đều là sự tình liên quan đến Dịch Thanh Vân.
Chuyện của xấu nữ trước mắt và Nhạc Nghịch nàng không phải không nghe thấy, nữ tử này cố ý che giấu dung mạo với Nhạc Nghịch, không giả bộ, sợ là cũng không muốn vị trí Hoàng hậu này. Hừ! Không nghĩ tới tên hỗn đản Dịch Thanh Vân này, thế nhưng lừa người ta tiểu cô nương ngay cả Hoàng hậu cũng không muốn, một lòng nhớ nhung hắn, hoa tâm như thế, thực đáng giận!
Chính việc mình yêu thích mặc đồ đỏ, Dịch Thanh Vân cũng nói cho nàng, nhưng mà, lúc trước rõ ràng đã dùng Ly hồn đan phong bế đi ký ức lúc mình và hắn ở chung với nhau rồi. Vì sao hắn còn có ấn tượng với mình? Là… là bởi vì nhớ nhung của hắn đối với mình sâu sắc đến khó quên sao? May mà xem thần sắc xấu nữ này, Dịch Thanh Vân hẳn là không có chuyện gì.
Nhạc Linh nhớ tới cợt nhả tuấn mỹ nam tử, trong lòng vừa ngọt vừa đắng lại vừa chua, ngẩng đầu nhìn Tuyền Cơ vẻ mặt nóng lòng nhìn nàng, nhịn không được ghen tỵ đứng lên: “Chuyện của ta cùng hắn không đến lượt ngươi quản!”
Tuyền Cơ buồn bực, mình đã có thành ý như vậy. Mà nàng vẫn một mực từ chối, nhưng chính mình cũng không dám lộ ra quá nhiều, đành phải nhịn xuống không nhắc lại.
Nghĩ lại cũng không cam lòng, cố ý đi đến bên cầm lớn tiếng nói: “Nếu như công chúa đã nhiệt tình mời mọc như thế, ta liền bêu xấu, đàn không hay thì công chúa cũng không được chê cười đó.”
Nhạc Linh không rõ vì sao. Nhưng Tuyền Cơ tiếng nói lớn như vậy, các cung nữ thái giám ở phía xa cũng sẽ nghe thấy được, vì thế không thể không phối hợp tránh ra một chút. Để cho Tuyền Cơ ngồi vào cạnh cầm.
Tuyền Cơ nâng tay đánh thử mấy âm điệu, liền lập tức tấu lên, bản kia đúng là một khúc “Giai nhân “, còn cố ý làm một bộ dạng vô cùng ngọt ngào.
Nhạc Linh tức giận đến mức mấy đầu ngón tay phát run, nhưng lúc này lại không thể làm khó dễ, chỉ sắc mặt xanh mét nghe Tuyền Cơ đàn xong một khúc, trong lòng đem hoa tâm Dịch Thanh Vân mắng tới mười tám lần.
Tuyền Cơ trở lại Ý Hoa cung, cẩn thận hồi tưởng lại biểu hiện của Nhạc Linh hôm nay, càng nghĩ càng cảm thấy được Nhạc Linh thích đại ca, chính là không biết nàng cùng đại ca làm thế nào gặp gỡ, sẽ không phải đại ca thật sự là hái hoa tặc đến Nhạc quốc chứ.
Chính là Nhạc Linh này, Tuyền Cơ cảm thấy không giống một quan gia thiên kim, đại tiểu thư bình thường cũng sẽ không nhìn ra được nàng dịch dung, cũng sẽ không ngẫu nhiên lộ ra khí thế như vậy, nói thật Tuyền Cơ thấy thế nào cũng cảm thấy Nhạc Linh giống Đại ma vương, Nhạc Nghịch là loại quen chỉ huy người khác.
***
Đô thành Nhạc quốc, hậu viện một tòa tửu lâu xa hoa, Kỉ Kiến Thận đang ngồi bên cửa sổ nhìn theo hướng hoàng cung xa xa đến xuất thần. Nghe thấy tiếng bước chân, xoay người thấy Triệu Chính đi đến, hỏi: “Có tin tức gì không?”
Triệu Chính đáp: “Phương diện hoàng cung không có tiến triển, bất quá phát hiện người của Quỷ Công giáo tựa hồ đã thâm nhập được vào bên trong hoàng cung, gần nhất ở kinh thành thỉnh thoảng phát hiện người của Quỷ Công giáo, hơn nữa, người tới thân phận thực cao.”
“Nga? Quỷ Công giáo? Có thể liên hệ tới Dịch Thanh Vân?”
“Đã liên hệ được rồi, hắn hiện tại hẳn cũng đã tiến vào Nhạc quốc, phỏng chừng hai ngày nữa sẽ tới kinh thành.”
Kỉ Kiến Thận cười: “Như thế rất tốt, Quỷ Công giáo này, còn cần hắn giải quyết. Thật không ngờ vị anh vợ này tầm hoa vấn liễu đến cả Quỷ Công giáo giáo chủ.”
Dừng một chút nói: “Phân phó người mai phục trong cung, chớ không được manh động, cũng tạm thời đừng cho Tuyền Cơ biết thân phận.”
Cái tên chết tiệt Nhạc Nghịch, thế nhưng mỗi ngày đi Ý Hoa cung, Tuyền Cơ tuy rằng thông minh, nhưng lại không giỏi cái vụ ngụy trang gạt người, nếu làm cho nàng biết thân phận của nội gián, khó đảm bảo được trong lời nói hành động đã tiết lộ dấu vết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK