Hoàng thượng cuối cùng cũng đã kết thúc cục diện Hậu cung không một bóng người rồi, cũng coi như là có thể khai chi tán diệp tiếp tục huyết mạch hoàng gia, tuy rằng Hoàng thượng đã có Thái tử, nhưng mà dù sao thì con cái cũng quá đơn bạc rồi.
Hoàng thượng lập Hậu, quả nhiên chính là vị mỹ nhân giấu ở trong phủ Thái tử kia! Về phần vì sao không phải Nhạc quốc công chúa, dựa theo cách lý giải chính thức, Nhạc quốc công chúa sau khi đến Kỉ quốc không thể thích ứng được với khí hậu bị mắc phải bệnh lạ, trên đường không chống đỡ được.
Các đại thần trong lòng đều biết, vốn sẽ không tính toán lập Hậu, bất quá Hoàng thượng cũng quá độc ác, thế nhưng còn giết người ngăn ngừa hậu hoạn!
Hơn nữa trong kinh thành rất nhiều đồn đãi, nói Nhạc quốc công chúa này cùng Hoàng thượng mệnh cách tương khắc, đó là do Nhạc quốc đặc biệt sắp xếp muốn mưu hại Hoàng thượng, may mà Hoàng thượng có ông trời phù hộ, chân long hộ thể, phá tan độc kế Nhạc quốc, vị công chúa kia vì vậy ngược lại bị bỏ mình.
Ngươi xem công chúa kia mới chết, thân thể Hoàng thượng liền khôi phục lên triều rồi!
Lúc Tuyền Cơ nghe đến mấy lời đồn đãi này, không thể không kính nể năng lực trợn mắt nói dối, lập lời đồn nhảm của Đại ma vương, quả thực chính là thiên tài khoác loác a!
Đại ma vương nghe xong khen ngợi của nàng chính là ha ha cười nói: “Ta nào có thời gian để chế tạo những chuyện này, đều là phụ tá của Trương tiên sinh làm cho. Trương tiên sinh dưới tay có một nhóm người chuyên môn ở phố phường tung lời đồn đãi, có khi còn rất hữu dụng, chẳng những có thể giúp ta tạo ra thanh thế, cũng có thể nhiễu loạn tầm mắt kẻ địch, lúc ở Ninh quốc cũng lập công lớn. Tuyền Cơ nàng nếu có hứng thú, tìm được Trương gia gia rồi hỏi một chút là được.”
Còn hiểu rõ lấy dư luận để công kích, đánh trận tình báo, người trước mắt này thật là cổ nhân sao? Tuyền Cơ lại phát hiện, Đại ma vương quả nhiên là không thể khinh thường!
Vị mỹ nhân thần bí trong truyền thuyết, đệ nhất đố phụ rốt cục phải xưng là Hoàng hậu rồi! Nhóm đại thần khắp triều nhà có khuê nữ mới trưởng thành lại lần nữa linh hoạt trở lại, Hoàng thượng đã có một cái mở đầu này rồi, chẳng lẽ còn sợ sau này không có cơ hội nữa sao? Cho dù Hoàng hậu là đố phụ, Hoàng thượng chẳng lẽ thật sự có thể chỉ gần gũi với một mình nàng sao?
Thời điểm Hoàng thượng vẫn là Triệu Vương gia, đã là một người rất phong lưu a! Nam nhân thôi, ham cái mới, vì lấy lòng người mới mà giải tán cơ thiếp, hiện tại người mới đã sắp cưới vào cửa làm vợ rồi. Khẳng định không bao lâu sẽ nhịn không được mà thèm thịt tươi.
Nhưng mà tin tức kế tiếp lập tức làm cho cõi lòng đầy hy vọng của các đại thần lạnh phân nửa.
Thân phận Hoàng hậu được thông báo với thiên hạ, chính là Quận chúa Ninh Nguyệt của Ninh quốc trước đây. Nếu chỉ dựa trên thân phận này mà nói thì còn không cao quý bằng công chúa của Nhạc quốc. Nhưng mà vị Quận chúa này còn có một thân phận vô cùng đặc biệt - Thiên nữ!
Dựa theo phiên bản đồn đãi mới, thời điểm Hoàng thượng vẫn là Thái tử đi sứ Ninh quốc, ngoài ý muốn gặp được Thiên nữ. Sau khi thu phục Ninh quốc bí mật đem Thiên nữ mang về Kỉ quốc. Bởi vì thiên hạ lắm người nhìn Thiên nữ như hổ rình mồi cho nên Thiên nữ vẫn giấu kín thân phận ở trong phủ Thái tử.
Bởi vì ngày trước Hoàng thượng bệnh nặng, Thiên nữ vào cung lấy thần khí thi pháp cho Hoàng thượng. Trong viện hiện thần quang cả kinh thành đều thấy được. Nghe nói ngay cả khu phụ cận Hoàng cung một số người có bệnh tật nặng đều bỗng nhiên không dược mà khỏi bệnh. Hoàng thượng sau khi lành bệnh quyết định lập Thiên nữ làm Hậu!
Quan viên lễ ti thật cao hứng. Bởi vì trước đây có giả vờ giả vịt chuẩn bị hôn lễ cho Hoàng thượng và công chúa Nhạc quốc. Tuy rằng Hoàng hậu tạm thời thay đổi người, nhưng đồ vật này nọ đều đã được chuẩn bị. Tốt xấu gì cũng sẽ không luống cuống tay chân.
Đại thần nghĩ muốn đem con gái, muội muội đưa vào cung làm phi thực bàng hoàng. Bởi vì trong cung đã truyền ra tin tức. Hoàng hậu thân phận cực kỳ tôn quý. Chính là ông trời ban tặng. Vì để biểu thị kính ý, Hoàng thượng đã quyết định cuộc đời này không nạp phi!
Được rồi, thay đổi chủ ý sang Thái tử cũng giống nhau, dù sao Thái tử đã mười bảy, tuy rằng Hoàng thượng tuổi tác đang thịnh, chờ Thái tử đăng cơ phải thật nhiều năm nhưng tốt xấu có cái hy vọng.
Kết quả Hoàng thượng ngay cả Thái tử kia cũng không nới lỏng.
Hai phụ tử này đang làm cái gì a, cùng nữ nhân có cừu oán sao? Khuê nữ nhà mình có còn cần đợi nữa hay không, tập thể quan viên thoái trào.
Tuyền Cơ cũng thoái trào rồi, lễ ti phái vài mệnh phụ vào cung làm bạn Hoàng hậu, dạy Hoàng hậu lễ nghi, tuy rằng khó chịu, nhưng là vì Đại ma vương, nhịn!
Vài mệnh phụ kia coi như biết cơ hội, Hoàng thượng đối với vị Hoàng hậu này là sủng ái đến cực điểm. Vị Hoàng hậu này lại là Thiên nữ. Không có chút tâm tư bất kính, lại càng không dám có chủ ý quái quỷ gì.
Nói tóm lại, các nàng đối với Tuyền Cơ là phi thường cung kính, quá cung kính, mỗi ngày sáng sớm đều đến thỉnh an Tuyền Cơ, nhìn thấy Tuyền Cơ hoàn toàn không chút coi trọng lễ tiết liền kiên quyết không buông tha, liên lụy các cung nữ trong cung Tuyền Cơ đều khẩn trương lên.
Vì bảo đảm an toàn cho Tuyền Cơ, cung nữ đều là các thiếu nữ có căn cơ võ công được tuyển từ Trầm thị, vốn quen cùng Tuyền Cơ cãi nhau ầm ĩ hi hi ha ha, nhưng mà hiện tại các mệnh phụ đoan trang nghiêm cẩn này ba lần bảy lượt nhắc nhở, cũng đều không dám lỗ mãng.
Duy nhất cao hứng phấn chấn chỉ có cung nữ Khả Nhi hầu hạ Tuyền Cơ.
Nàng quả thực rất sùng bái các vị mệnh phụ kia, quả thực chính là hình mẫu đệ nhất nữ quan trong lòng của nàng, sau khi chứng kiến được “phong thái” của nhóm mệnh phụ kia, Khả Nhi lập tức đem các nàng phong làm thần tượng, mỗi ngày làm tùy tùng theo sát bên cạnh chăm chỉ học tập, Tuyền Cơ nhìn bộ dáng nàng, chỉ có thể lén phẫn nộ.
Thật sự là mỗi người có chí hướng khác nhau a!
Ngày hôm đó Kỉ Kiến Thận xử lý xong tấu chương chồng chất như núi, trở lại tẩm cung đã khuya, vừa lúc ngang qua nhóm mệnh phụ thỉnh an từ biệt Tuyền Cơ.
Tuyền Cơ đoan đoan chính chính ngồi trên, vẻ mặt trang trọng, tôn lên dung mạo nàng cực mĩ, liếc mắt nhìn lại không giống người thật, thật giống nữ thần trong điện thờ trang nghiêm nhìn xuống chúng sinh, Kỉ Kiến Thận thấy diện mạo nàng như vậy, cảm giác rất thú vị, âm thầm vui mừng không cho thái giám lớn tiếng thông truyền.
Phất tay cho người bên cạnh không cần mở miệng, chính mình không vào điện, ngược lại vọt đến một bên tiếp tục xem xét biểu tình Tuyền Cơ khó gặp này một lần.
Tám mệnh phụ quỳ rạp trên đất trong miệng cùng niệm qua một lần những câu tham kiến có vần có điệu kiểu cách văn chương, Tuyền Cơ thần sắc không thay đổi, chính là không kiên nhẫn trong mắt càng ngày càng rõ ràng, thật vất vả chờ các nàng niệm xong, nâng nhẹ tay khẽ khua khua, động tác tao nhã đoan chính, quả thực giống như dùng thước để đo lường quỹ tích hoạt động của từng đốt ngón tay cũng như nên dừng ở vị trí nào cho đúng vậy.
Khả Nhi bên cạnh cất cao giọng nói: “Hoàng hậu nương nương hạ khẩu dụ, các vị phu nhân bình thân.” Nhóm mệnh phụ lúc này mới đều nhịp đứng thẳng thân mình, Kỉ Kiến Thận thấy không sai biệt lắm, ra hiệu bằng mắt với Hồng Vượng.
Đi theo bên người Hoàng đế đều là người lanh lợi, lập tức tự động tự giác thiết lập xong đội hình, Hồng Vượng lớn tiếng nói: “Hoàng thượng giá lâm!”
Một đám người chậm rãi cung tiễn Hoàng đế vào điện, quang minh chính đại khiến cho toàn bộ không nhận ra Hoàng đế vừa nãy còn đang rình coi ở chân tường.
Kỉ Kiến Thận bộ dạng vô cùng tốt hơn nữa một thân thiên gia uy nghi, mệnh phụ trang kính xưa nay đều nhịn không được trộm nhìn lén.
Tuyền Cơ liền làm bộ đứng lên muốn hành lễ, Kỉ Kiến Thận cũng không dám sĩ diện làm cho nàng bái thật, vội vàng vài bước tiến lên đem nàng dìu ngồi xuống, khiến ột đám mệnh phụ nhìn thấy trong lòng hâm mộ không thôi.
Hoàng thượng đối với Hoàng hậu sủng ái kính trọng thật sự là không hết cách nói, viện cớ Hoàng hậu thân phận cao quý miễn hết thảy quỳ lạy không nói, ngay cả khom người hành lễ như vậy cũng đều không nỡ.
Mệnh phụ này đều là phu nhân quan lớn có phụ mẫu song toàn, gặp nam tử xa lạ có một số chú ý, cho dù là Hoàng thượng, cũng không có ngoại lệ, hơn nữa xem người ta vợ chồng thân thiết, còn muốn tiếp tục ở lại thì thật là quá không có mắt nhìn rồi, vì thế đều cáo lui.
Nhìn tất cả các nàng đều đồng loạt rời đi, Tuyền Cơ thở dài một hơi, ngồi xuống đầu ngã vào trong lòng Kỉ Kiến Thận, ai oán nói: “Huynh hôm nay tại sao lại tới muộn như vậy a!”