" Ngươi... " Viên quan kia bị hắn chọc đến phát tức, chỉ vào hắn nói không ra lời.
" Hoàng thượng có điều không biết, tên hài tử Chu Viêm trong miệng vị đại nhân này kỳ thực là một kẻ ác độc âm ngoan, thô bạo tàn nhẫn! Nữ tử vong mạng trong tay Chu Viêm, đếm nhiều không xuể! "
" A? " Lời Vương Vũ nói không ai đáp lại, chỉ có thanh âm nhẹ nhàng của Chu Lăng Thần như trầm như bổng.
Thanh âm này có ý tứ, đám đại thần lăn lộn quan trường nhiều năm chỉ cần để ý một chút đương nhiên sẽ nghe ra, Chu Lăng Thần bảo Vương Vũ tiếp tục nói.
Vậy là chắc chắn, Chu gia lần này đảm bảo đi vào ngõ cụt rồi!
Vương Vũ cũng hiểu, tiếp tục nói:
" Từ khi Chu Viêm mười lăm tuổi thì người nhà đã điều hai tỳ nữ đến hầu hạ hắn, không nghĩ tới, cả hai lại bị hắn dâm loạn đến chết! Chu gia sau khi phát hiện sự tình, không những không ngăn cản mà còn bao che, lấp liếm cho hắn! "
Đám đại thần lúc này thực sự không dám nói gì.
Chu Viêm chẳng phải cái dạng gì tốt, điều này thì cả kinh thành đều biết. Nhưng bọn họ chỉ nghĩ hắn có sở thích này nọ, đâu biết lại tàn bạo như vậy!
Nhất thời, không khí trong điện không khỏi quỷ dị.
" Có Chu gia dung túng, Chu Viêm càng thêm vô pháp vô thiên. Mấy năm nay, chỉ tính riêng tỳ nữ của Chu gia bị hắn bạo dâm đến chết cũng phải đến mấy chục người, trong đó thậm chí còn có cả tỳ nữ hầu hạ mẫu thân hắn! "
Có người hít mấy ngụm khí lạnh, hành vi này, phải nói là phát rồ a!
" Nhưng mà, nếu nói như thế thì chỉ có thể nói hắn chỉ động thủ với những nha hoàn đã bán mình cho nhà hắn, nếu cẩn thận điều tra sâu hơn, phát hiện không chỉ có như thế. "
Vương Vũ là một hán tử đầu đội trời chân đạp đất, vậy mà lúc trình bày sự tình này, hốc mắt lại hồng hồng.
" Chu Viêm chơi chán tỳ nữ trong nhà rồi, hắn bắt đầu vươn tay ra ngoài. Phải có đến chục nữ tử của Yên Chi quán chết trên tay hắn. Hắn còn đánh chủ ý lên nữ nhi nhà lành. "
" Hắn không chỉ cướp đoạt nữ nhân, ngay cả người đã có phu có tử* cũng bị hắn ép về phủ, thậm chí đến cả hài tử mười tuổi đều không buông tha! "
*có chồng có con
Vương Vũ dường như còn phát run.
" Thần cảm thấy, dùng từ độc ác ngoan độc để hình dung kẻ này quả thực không đủ! "
" Làm ra chuyện như vậy, Chu đại nhân còn luôn miệng nói Chu Viêm là hài tử? "
Vương Vũ đột nhiên sải bước đến cạnh Chu đại nhân. Đầu Chu đại nhân đã tuôn đầy mồ hôi lạnh, cả người phát run, khuôn mặt tái nhợt, ngắc nga ngắc ngứ cái gì cũng không nói được.
" Xin hỏi Chu đại nhân, nhà ai lại có thể dưỡng ra một nhi tử như vậy? "
" Loại người này, nói hắn súc sinh, chỉ sợ sỉ nhục súc sinh! "
" Vương đại nhân! " Người nói đỡ cho Chu đại nhân nhăn mày thật sâu, càng nghe càng cảm thấy hắn (VV) nói vớ vẩn. Chu Viêm hắn cũng chẳng lạ lẫm gì, trước đây có gặp vài lần. Mỗi lần gặp, đối phương đều cười khanh khách dễ gần, để cho hắn ấn tượng không tồi.
Bây giờ nghe mấy lời này, hắn đương nhiên không tin!
" Nói chuyện cần có chứng cớ, Vương đại nhân đâu thể tùy tiện nói xằng nói bậy vu oan?! "
Update: 17/1/2020
*le: team miền bắc nghỉ 1 tuần...