Mục lục
Hoàng Phi Chín Nghìn Tuổi - Hoàng Phi Cửu Thiên Tuế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu đại nhân quỳ sụp, nức nở.

" Điện hạ, thần chỉ có duy nhất một nhi tử này a! "

Chu Mặc Ngân nhìn hắn, trong mắt mang theo u quang.

......

" Hoàng thượng. " Bên kia, Hoa Ngu tức tốc đuổi theo Chu Lăng Thần.

Hắn dừng lại, quay sang nhìn nàng.

" Chu Viêm đã bị định tội, nô tài muốn xin Hoàng thượng cho nghỉ nửa ngày, đi Điện Tiền Tư xử lý việc của hắn. "

Nàng dùng ngữ khí cực kì bình đạm, mà lời nói ra lại chẳng khác nào lấy mạng người khác. Lưu Hành bên cạnh cũng không khỏi đánh mắt sang nàng.

" Mong Hoàng thượng ân chuẩn. " Hoa Ngu giương mắt, đối diện với đôi mắt sâu thẳm của Chu Lăng Thần. Thấy hắn hơi nhướn mày, nói:

" Xem ra ngươi để ý mấy việc này hơn so với chủ tử là trẫm. "

Hoa Ngu:...

Nàng còn tưởng hắn sẽ nói cái gì cơ.

Làm Hoàng đế, lại còn so đo mấy chuyện bé nhặt này.

" Hoàng thượng nói gì vậy, nô tài chỉ là đi giải quyết việc này thôi, trở về nhất định sẽ hảo hảo hầu hạ người mà! " Nàng tươi cười, nịnh nọt nói.

Chu Lăng Thần tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng, khinh thường.

" Tiểu lừa đảo. "

Hoa Ngu đơ người. Dù biết nàng nói dối, cũng không thể phối hợp một chút được sao?

" Đi đi, trẫm chuẩn. "

Hắn tuy nói vậy nhưng vẫn đáp ứng cầu xin của Hoa Ngu.

Hoa Ngu lại ngốc thêm lần nữa, chớp chớp mắt định tạ ơn cáo từ thì không hiểu sao Chu Lăng Thần lại sát vào nàng.

Hơi ấm kia, từng chút từng chút lan tỏa bủa vây nàng, khiến nàng không nhịn được run lên.

Lông mi dài mượt trên mắt phượng khẽ rung, giống như một cây quạt nhỏ nhẹ nhàng phe phẩy.

" Đi sớm về sớm, trẫm chờ ngươi, ân? "

Hoa Ngu ngây ngây ngốc ngốc gật đầu.

Lời này... hắn là cái đá vọng thê à?

*mới nghe đá vọng phu thôi...

Khụ!

Cái ý nghĩ đáng sợ đó lập tức bị nàng ném ra sau đầu.

Nếu ai bị gã biến thái Chu Lăng Thần này "vọng", quả thực là khổ mấy kiếp hắn!

" Nô tài cáo từ. " Cuối cùng nàng cũng chẳng buồn xem sắc mặt hắn, tựa như bị lửa thiêu đến mông, vội vã chạy đi.

Chu Lăng Thần cong môi nhìn nàng chạy đi, đến khi thân ảnh nàng biến mất mới thu hồi ánh mắt, lạnh lùng rời đi.

Chỉ là hắn không biết, Hoa Ngu cũng không đi ngay. Nàng quay lại Thần Tâm điện, tìm Tôn Chính dặn dò một phen.

Tôn Chính đi theo hầu Chu Lăng Thần nhiều năm, trước khi Hoa Ngu xuất hiện thì hắn vẫn luôn ở cạnh xử lý chuyện của Chu Lăng Thần. Sau khi Chu Lăng Thần lên ngôi, hắn cũng theo vào cung. Dựa theo quy củ, vì Tôn Chính hầu hạ Chu Lăng Thần lên phải trở thành thái giám. Bất quá là thái giám thật hay thái giám giả, nàng cũng đâu biết được.

Tuy rằng mỗi ngày Lưu Hành đều đi theo Chu Lăng Thần nhưng hắn không phải làm tạp vụ, Hoa Ngu cũng chẳng hiểu mấy cái việc như này lắm, vừa vặn Tôn Chính lại bù vào khuyết điểm của cả hai người.

Bây giờ mấy việc của Chu Lăng Thần đều là do Tôn Chính chuẩn bị.

Phẩm cấp thái giám của hắn không cao bằng Hoa Ngu, vậy nên Hoa Ngu là lãnh đạo của hắn. Bọn hắn đi theo Chu Lăng Thần đã lâu, từ khi Hoa Ngu trị khỏi chân cho Chu Lăng Thần, bọn hắn liền coi nàng chẳng khác nào phụ mẫu tái sinh. Đối đãi với nàng vô cùng tốt.

Lưu Hành thế kia, Tôn Chính đương nhiên cũng như vậy.

Nàng phải rời đi nửa ngày, nên có chút chuyện cần dặn dò Tôn Chính.

Update: 20/1/2020

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK