Mục lục
Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng hôm sau, Quân Văn hưng phấn tới tìm Phượng Khê.

“Tiểu sư muội, hôm qua sau khi có sét đánh, núi sau mọc nhiều nấm Tùng Linh lắm. Chúng ta đi hái nấm đi!”

Hai mắt Phượng Khê sáng lên!

Trong nhẫn trữ vật của nàng có gà Xích Vũ mà Hình Vu tặng, vừa hay có thể hầm với nấm Tùng Linh.

Thế là, hai người cùng sóng vai chạy ra sau núi.

Đến nơi họ mới phát hiện có rất nhiều đệ tử cũng đang hái nấm.

Nguyên nhân rất đơn giản: thứ này có thể bán lấy tiền.

Đối với một tông môn nghèo đến độ khố rách áo ôm mà nói, đây là món quà trời cao ban tặng.

Thấy Phượng Khê và Quân Văn tới, rất nhiều đệ tử tới chào hỏi Phượng Khê, còn với Quân Văn… họ lựa chọn phớt lờ.

Quân Văn: “…”

Một người sống sờ sờ đứng đây mà họ không nhìn thấy à?

Phượng Khê đáp lại lời chào của mọi người, rồi bắt đầu hái nấm.

Thật ra, có ăn hay không cũng không quan trọng lắm, quan trọng là hưởng thụ quá trình hái nấm này.

---

Đêm hôm đó, sư đồ Tiêu Bách Đạo quây quần bên nhau thưởng thức món gà hầm nấm.

Ăn lửng dạ, Tiêu Bách Đạo nói: “Kiếm trủng của Vạn Kiếm Tông có động tĩnh bất thường, Lộ Chưởng Môn có hơi không chắc chắn, nên nhờ chưởng môn của ba tông môn còn lại sang xem giúp. Nếu các con không có việc gì thì đi cùng vi sư đi!”

Tiêu Bách Đạo vốn định đi một mình, nhưng Mộc trưởng lão nói với ông rằng gần đây các đệ tử thân truyền luyện tập quá liều mạng, tốt nhất hãy đưa họ ra ngoài thư giãn một thời gian.

Vì thế, Tiêu Bách Đạo mới quyết định dẫn theo cả bốn đệ tử cùng đi.

Vả lại, đi nhiều ăn nhiều, thế mới không lỗ.

Vừa nghe sắp được ra ngoài, Quân Văn và Phượng Khê lập tức hí hửng đồng ý.

Còn Giang Tịch và Cảnh Viêm, tuy không muốn đi cho lắm, nhưng sư phụ đã lên tiếng, họ chỉ đành gật đầu đồng ý.

Mấy hôm sau, năm sư đồ ngự kiếm phi hành tới Vạn Kiếm Tông.

Tuy đây đã là lần thứ ba Cảnh Viêm chứng kiến Phượng Khê ngự kiếm, nhưng nhìn tư thế ngự kiếm độc đáo của nàng, huynh ấy vẫn cảm thấy chướng mắt không thôi.

Tiểu sư muội thông minh tuyệt đỉnh, sao lại chẳng có chút thiên phú nào ở phương diện ngự kiếm này thế nhỉ?

Phượng Khê chẳng hề nhận ra sự ghét bỏ của tứ sư huynh nhà mình, lòng nàng đang đắc ý không thôi. Bởi mỗi lần ra ngoài đều được ngồi tàu lượn siêu tốc, kích thích biết bao!

Năm sư đồ đi vài ngày, cuối cùng đã tới Vạn Kiếm Tông.

 

 

Lộ Chấn Khoan - chưởng môn của Vạn Kiếm Tông đích thân ra tận cổng tông môn nghênh đón.

“Tiểu chưởng môn đi đường vất vả rồi. Mau, mời mọi người vào trong.”

Tiêu Bách Đạo hỏi han vài câu, rồi cùng Lộ Chấn Khoan tiến vào.

Đại đệ tử Lăng Thiên Đình của Vạn Kiếm Tông cũng tới chào hỏi mấy người Giang Tịch, rồi đón họ vào trong.

Căn cứ theo nguyên tắc cẩn thận, Phượng Khê nhón chân, khẽ khàng bước qua bậc cổng.

Bình an không có chuyện gì.

Quả nhiên, trong bốn tông môn lớn, chỉ có mỗi tổ sư gia của Huyền Thiên Tông là xấu xa thôi.

Vừa đặt chân vào đại diện, đoàn người đã nhìn thấy Bách Lý Mộ Trần và Hồ Vạn Khuê ngồi sẵn ở đó.

Lần này Bách Lý Mộ Trần không đưa đệ tử theo, Hồ Vạn Khuê thì đưa mỗi Hình Vu đi cùng.

Không đưa không được, từ khi biết Phượng Khê cũng tới, ngày nào gã cũng lảng vảng trước mặt Hồ Vạn Khuê, khiến ông ta cảm thấy phiền c.h.ế.t.

Bách Lý Mộ Trần cười nói: “Tiêu chưởng môn, trước kia ngươi luôn một thân một mình, sao dạo gần đây lại thường xuyên dẫn theo đồ đệ thế? Nhưng cũng dễ hiểu thôi, đồ ăn thức uống của Huyền Thiên Tông các ngươi đạm bạc, mà đám trẻ lại đang trong tuổi ăn tuổi lớn, đi theo bồi bổ cũng được.”

Sắc mặt Cảnh Viêm lập tức tối sầm xuống.

Rõ ràng Bách Lý Mộ Trần đang châm chọc họ tới ăn chực.

Nghĩ tới đây, huynh ấy vô thức nhìn ba người Giang Tịch.

Kết quả thấy sắc mặt họ vẫn như thường, giống như chẳng nghe thấy gì cả.

Cảnh Viêm: “…”

Ơ này! Người ta đang xúc phạm danh dự của tông môn chúng ta đấy, sao các người chẳng ừ hử gì thế?

Lúc này, Tiêu Bách Đạo cười đáp: “Vẫn là Bách Lý chưởng môn hiểu ra, đúng là ta có ý định như thế thật. Chờ giải quyết xong chuyện của Vạn Kiếm Tông, ta còn định ghé thăm Hỗn Nguyên Tông của ngươi vài hôm đấy. Lần trước có vài món ăn khiến ta nhớ mãi không quên.”

Bách Lý Mộ Trần: “…”

Ông ta chợt nhận ra, lão già Tiêu Bách Đạo này hoàn toàn không biết xấu hổ.

Chưởng môn Lộ Chấn Khoan của Vạn Kiếm Tông cười nói: “Bách Lý chưởng môn nói đùa rồi. Mấy đồ đệ của ta cứ nhắc Phượng Khê mãi, nên ta mới bảo Tiêu chưởng môn dẫn tất cả các đệ tử ghé chơi.”

Trong lòng Bách Lý Mộ Trần thoáng hụt hẫng.

Đương nhiên ông ta biết Lộ Chấn Khoan đang nói đỡ cho Tiêu Bách Đạo, nhưng cũng vì thế mà nhìn ra quan hệ giữa các đệ tử thân truyền của Vạn Kiếm Tông và Phượng Khê khá thân thiết.

Ngự Thú Môn thì càng không cần phải nói, gã Hình Vu kia chỉ hận không thể gia nhập Huyền Thiên Tông ấy chứ.

Nhìn lại mấy đệ tử của Hỗn Nguyên Tông ông ta mà xem, đứa nào đứa nấy đều bị ghét bỏ.

Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK