Lúc Giản Thần Hi nói những lời này, nụ cười trên mặt dịu dàng mà lại thân thiện, người ngoài nhìn vào, giống như bọn họ đang thân thiết chào hỏi đơn giản.
Vốn Lăng Mạt Mạt thấy Giản Thần Hi đâm đầu đi tới, ánh mắt của cô thản nhiên nhìn thẳng phía trước, trực tiếp xem nhẹ Giản Thần Hi, thậm chí khóe môi cũng mang theo nụ cười nhợt nhạt, khiến cho mình vẫn duy trì trạng thái ưu nhã nhất.
Nhưng thật không ngờ, trong tích tắc lướt qua nhau, Giản Thần Hi lại nói ra lời như vậy, Lăng Mạt Mạt khẽ cau mày, Lăng Mạt Mạt nghiêng đầu theo bản năng, nhìn về phía Giản Thần Hi, khó trách hôm nay thế thân không tới, thì ra là cô ả Giản Thần Hi này giở trò quỷ.
Giản Thần Hi vẫn nở nụ cười hòa nhã với Lăng Mạt Mạt, giọng điệu chân thành: "Chúc cô thành công."
Tiếng nói vừa dứt, Giản Thần Hi đưa cho Lăng Mạt Mạt một ánh mắt châm chọc, lập tức xoay người, giẫm giày cao gót, dưới một đám người vây quanh, kiêu ngạo ưu nhã rời đi.
Lăng Mạt Mạt nhìn bóng lưng Giản Thần Hi hơi cau mày, không chú ý tới phía xa có xe chạy tới, kèm theo tiếng thắng gấp.
Âm thanh cực kỳ chói tai, tất cả mọi người khẽ xoay người, nhìn thấy một chiếc Bugatti, cửa xe bị đẩy ra, Lý Tình Thâm bước xuống, ánh mắt của anh nhanh chóng quét qua, chuẩn xác nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, cũng thấy được Giản Thần Hi vừa nói dứt lời với Lăng Mạt Mạt rồi rời đi, khẽ nhíu mày, đi thẳng tới chỗ Lăng Mạt Mạt.
"Oa, là thần thoại đó!"
"Sao hôm nay anh ấy lại tới studio vậy hả?"
"Trời ạ, nhìn bộ dạng của anh giống như là rất gấp gáp, râu cũng không cạo, chỉ là, không chút nào ảnh hưởng đến sự đẹp trai của anh ấy cả!"
Xung quanh lần lượt truyền đến tiếng trò chuyện thật thấp.
Lúc này Lăng Mạt Mạt mới hoàn hồn, quay đầu, quả thật nhìn thấy Lý Tình Thâm.
Vì sao anh ấy lại đến đây?
Lúc cô quay những loại quảng cáo này, anh ấy chỉ ghé qua một lần, có lẽ anh ý thức được sẽ ảnh hưởng tới năng suất quay quảng cáo, về sau vẫn chưa từng tới, sao đột nhiên hôm nay lại đến đây?
Hơn nữa, sắc mặt của anh mang theo lo lắng, giống như những người đó nói, xem ra Lý Tình Thâm có chút mệt mỏi, sợi tóc có chút rối loạn, trên mặt phún râu. Mặc quần áo cũng rất đơn giản tùy tiện, áo sơ mi hơi nhăn.
Dù vậy, người đàn ông này vẫn đẹp khiến người ta hít thở không thông.
Lý Tình Thâm đi tới trước mặt Lăng Mạt Mạt, đầu tiên quan sát Lăng Mạt Mạt từ trên xuống dưới một lần, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt đã được trang điểm kỹ của cô, trong nháy mắt anh biết rõ, Lăng Mạt Mạt chuẩn bị tự mình ra trận.
May mà lúc anh nhận được tin nhắn của cô còn chưa ngủ, thấy cô hồi lâu còn chưa trả lời nên vội vàng chạy tới đây.
"Lý công tử, ngài đã tới." Đạo diễn thấy Lý Tình Thâm, vội vội vàng vàng tới đón, nhiệt tình chào hỏi.
Ánh mắt Lý Tình Thâm lạnh lùng nhìn thoáng qua đạo diễn, giọng hơi nhạt: "Thế thân không tới?"
"Dạ, thế thân có chuyện ngoài ý muốn, cho nên, hiện tại Lăng tiểu thư dự định tự mình ra trận." Đạo diễn trả lời.
Lý Tình Thâm cau mày, trả lời dứt khoát: "Không được! Cô ấy sợ độ cao!"