Mục lục
Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân thể Lăng Mạt Mạt trầm xuống cứng nhắc, quên đi đau đớn ở đầu ngón tay, cô lắc đầu một cái, nhìn anh vẫn nắm tay mình, hơi động động, muốn tránh thoát.

Lý Tình Thâm hồi hồn, ánh mắt phức tạp nhìn cô chằm chằm, âm điệu vững vàng nói: “Thật xin lỗi!”

Sau đó bưng tô canh, nhanh chóng rời đi.

Lăng Mạt Mạt ở lại phòng bếp trong chốc lát, mới cầm cái muỗng ra khỏi phòng bếp.

Tô Thần vốn tới phòng bếp tìm cô,thấy cô ra ngoài, lập tức kéo cái ghế bên cạnh mình ra, chờ Lăng Mạt Mạt ngồi xuống, anh mới ngồi.

Thức ăn Lăng Mạt Mạt làm tuy không tinh xảo như bình thường bọn họ vẫn ăn, nhưng mùi vị cũng rất tốt.

Mọi người đều khen Lăng Mạt Mạt, sau đó rối rít khởi động đôi đũa.

Tô Thần đứng dậy, tự mình múc cho Lăng Mạt Mạt một bát canh, đặt trước mặt cô, vô tình vào ngón tay của cô, giống như là bị phỏng, nhất thời bắt lấy tay cô, quan tâm hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Lăng Mạt Mạt cười cười rút tay về: “Không có gì”

Tần Thánh liền vội vàng đứng lên, đi sang một bên lấy cao dược à băng keo cá nhân, Tô Thần nhận lấy, tỉ mỉ bôi thuốc băng keo cho cô.

Lý Tình Thâm vẫn ngồi một bên không nhúc nhích, cúi mặt cụp con ngươi.

Tô Thần nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, đáy mắt hơi lóe.

Sau khi ăn xong, Bạc Sủng Nhin và Dịch Giản Cận rửa bát.

Hai người trong phòng bếp náo nhiệt.

Lăng Mạt Mạt và Tô Thần lau sạch bàn ăn.

Tần Thánh pha một tách trà.

Ăn xong, dĩ nhiên là ngủ lại biệt thự rồi.

Dịch Thiển...

Bạc Sủng Nhi và Tịch mặc thêm áo đi ra ngoài.

Phụ nữ Tần Thánh mang đến nói mệt mỏi, hai người cùng lên lầu.

Biệt thự có tất cả năm phòng ngủ, Lăng Mạt Mạt đương nhiên cùng một phòng với Tô Thần.

Mặc dù chỉ là đóng giả là bạn gái, nhưng Lăng Mạt Mạt vừa nghĩ đến mình và Tô Thần ở cùng một phòng trong đêm khuya, có chút lúng túng, cho nên vẫn ngồi ở phòng khách, làm ra dáng vẻ không mệt mỏi, đặt hết tinh thần vào màn hình TV to trước mặt.

Mà Lý Tình Thâm ngồi ở một bên, nét mặt lạnh nhạt nhìn máy tính trong tay, thỉnh thoảng cầm bút viết chữ vẽ tranh.

Tô Thần ngáp liên tục ba bốn cái, thật sự không nhịn được thúc giục Lăng Mạt Mạt: “Mạt Mạt, muộn rồi, chúng ta lên lầu đi ngủ.”

Thân thể Lăng Mạt Mạt cứng nhắc, ngượng ngùng nhìn tô Thần cười cười, “Chờ em xem xong đoạn này”

“Mạt Mạt trên lầu cũng có TV!” Tô Thần nhắc nhỏ, sau đó duỗi lưng một cái, đứng lên, dùng sức nắm tay Lăng Mạt Mạt, kéo cô vào trong ngực của mình, sau đó ôm eo cô, nhìn Lý TìnhThâm, mở miệng nói: “Tình Thâm, còn chưa ngủ?”

Bút trong tay Lý Tình Thâm hơi dừng một chút, không ngẩng đầu, “Hết bận đi ngủ”

Tô Thần gật đầu một cái, nghĩ thầm, Lăng Mạt Mạt hẳn cũng muốn ngủ cùng phòng với cậu ấy đi, cậu ấy thế nào lại không có chút phản ứng, Tô Thần đành cố ý nói: “Này đêm dài đằng đẵng, cái gì cần làm chúng ta nên làm đi, cậu cứ từ từ ha..!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK