Điều Tô Thần nói dĩ nhiên cô biết, Lý Tình Thâm quả thật là một người đàn ông tốt, chính vì anh quá tốt, cô mới không đành lòng ở cùng anh, như vậy đối với anh là một sự thua thiệt, cô không thể chịu được sự áy náy tột cùng đó, Lăng Mạt Mạt mím môi, nhàn nhạt nói: “Có thể gặp được hay không, cũng không còn quan trọng nữa. A Thần, em mặc kệ vì sao anh đến dò xét em, nhưng em hi vọng, đây sẽ là bí mật của chúng ta, anh đừng cho anh ấy biết em yêu anh ấy.”
Nhất thời Tô Thần trở nên cứng họng.
Bên trong xe hoàn toàn yên tĩnh.
Lăng Mạt Mạt lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ mà thất thần, liền nghe thấy giọng của Tô Thần truyền đến lần nữa, “Mạt Mạt, em chắc chắn sao?”
Lăng Mạt Mạt rũ mắt, yên lặng không tiếng động gật đầu.
“Đã như vậy thì giúp anh đi.”
Lăng Mạt Mạt kinh ngạc nghiêng đầu, nhìn về phía Tô Thần, Tô Thần trầm tư một hồi, mở miệng nói: “Vừa vặn thuận tiện để cho Lý Tình Thâm chết tâm với em.”
Lăng Mạt Mạt đưa mắt nhìn Tô Thần một lúc, ý thức mới dần dần thức tỉnh, “Cái gì?”
“Mạt Mạt, sức khỏe mẹ anh không tốt, bà hi vọng có thể nhìn thấy anh kết hôn, bà cũng rất thích em. Đã như vậy, cùng anh kết hôn đi.”
Giọng nói Tô Thần trầm thấp, ở trong xe vang vọng rõ ràng, nghe không ra cảm xúc gì, giống như đang tiến hành một cuộc đàm phán.
“Anh không thích trói buộc, nói trắng ra là, anh muốn kết hôn giả, mà em cũng không thích anh, như vậy tốt vô cùng, gả cho anh, sẽ không có phiền toái gì, anh muốn làm gì cũng không có ai quản, dĩ nhiên anh sẽ cho em một thân phận ở Tô gia, để cả đời em đều được hưởng vinh hoa phú quí.”
“Đồng thời, Lý Tình Thâm thấy em trở thành vợ của anh, tự nhiên sẽ hoàn toàn tuyện vọng. Có lẽ đối với cậu ấy có chút tàn nhẫn, nhưng chưa chắc không phải là chuyện tốt, dù sao đau dài không bằng đau ngắn.”
Trong đôi mắt màu đen của Tô Thần bình tĩnh không gợn sóng, giọng nói giống như đang nói một chuyện nhỏ không quan trọng: “Chỉ là, Mạt Mạt, em không cần gấp gáp đồng ý...anh chỉ vì muốn trấn an mẹ nên mới làm vậy, anh tìm người khác cũng không sao, chẳng qua anh cảm thấy em là người thích hợp nhất, nhưng có một chuyện em phải biết, một khi em gả cho anh...nếu mẹ anh sống ba mưới năm, như vậy trong vòng ba mươi năm này, em không thể cùng anh li hôn, như vậy rất có thể sẽ hao hết của em một đời hạnh phúc.”
Lăng Mạt Mạt nghe đến đó, thân thể nhẹ nhàng run rẩy.
Cô có thể đồng ý giả làm bạn gái của anh, nhưng bây giờ muốn cô đồng ý cùng anh kết hôn, hơn nữa còn có thể là cùng nhau trải qua một đời.
Nhất thời Lăng Mạt Mạt có chút do dự, một hồi lâu, mới khe khẽ phun một câu: “A Thần, anh để cho em suy nghĩ một chút.”
Tô Thần cũng không miễn cưỡng, gật đầu một cái, khẽ mỉm cười, nói một chữ: “Được.”
Sau đó là một đường im lặng, khi tới dưới lầu của Lăng Mạt Mạt, Lăng Mạt Mạt cười với Tô Thần, liền đẩy cửa xuống xe.
Tô Thần mới vừa quay đầu xe, điện thoại di động của cậu vang lên.