Mục lục
Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ngồi bên cạnh Tô Thần, cúi đầu cười nhẹ.

Dáng vẻ tươi cười giống như xưa, khiến anh mê muội.

Nét mặt như tưởng tượng của anh.

Mắt sáng ngời và đen nhánh, khóe môi dí dỏm và đáng yêu.

Điểm khác biệt chính là tóc của cô dài và xoăn, chỉ là nọn lớn và đẹp hơn trước kia rất nhiều.

Sau khi Lý Tình Thâm đi, cả người Lăng Mạt Mạt như được thư giãn, thỉnh thoảng có người tới chào hỏi Tô Thần, Lăng Mạt Mạt không muốn ứng phó với những thứ này, tìm cớ đi toitet.

Lăng Mạt Mạt chân trước mới vừa đi, chân sau Dịch Thiển tiến đến, bưng một ly rượu cùng Tô Thần chậm rãi chạm một cái giọng điệu tùy ý: “Tại sao muốn làm như thế?”

Tô Thần biết DịchThiển ám chỉ cái gì, câu môi, cười cười, một hồi mới nói: “chỉ là có chút đau lòng cho Tình Thâm thôi.”

“Như vậy cậu không sợ quá khéo thành vụng?” Dịch Thiển nhún vai một cái, nói tiếp: “ngộ nhỡ Tình Thâm thật sự bỏ qua làm thế nào?”

“Nếu tôi không làm như thế, e rằng cậu ta sẽ không còn cơ hội rồi.” Tô Thần cười cười, trầm ngâm một hồi nói: “mặc dù Tình Thâm không buông tay, trở về nước lần này là vì Lăng Mạt Mạt, nhưng nếu như Lăng Mạt Mạt cự tuyệt cậu ta, cậu nghĩ xem, theo như tính tình của cậu ta, cậu ta sẽ làm như thế nào?”

Tô Thần không đợi Dịch thiển mở miệng, tiếp tục nói: “ Tình Thâm không phải người phân vân lưỡng lự, nhưng với Lăng Mạt Mạt, cậu ta vẫn rất bảo thủ, vì muốn tốt cho cô ấy mà phí hết tâm tư, như thế quá uất ức mình. Hơn nữa cậu xem, một năm nay không có Lý Tình Thâm Lăng Mạt Mạt cũng không có gì khác, theo tôi thấy không phải Lăng Mạt Mạt không có tình cảm với Lý Tình Thâm, chỉ là không biết vì sao cô ấy lại muốn trốn tránh, cho nên nghĩ cách, kích thích hai người một chút, nói thật tôi không nhìn nổi hai người đó rồi, cho lên phải hạ một liều thuốc mạnh thôi.”

Dịch Thiển cong môi cười cười, quả thật như cậu ta đoán, giơ rượu lên, quơ quơ nói với Tô Thần “Chúc cậu thành công.”

Tô Thần cười, uống một hơi cạn sạch rượu trong chén, thuận miệng hỏi: “Cậu thấy vừa rồi tôi diễn như thế nào? Có giống dáng vẻ yêu thích Lăng Mạt Mạt hay không?”

“Ừ không hổ là tổng giám đốc của E&R.” Dịch Thiển đùa lại.

Tô Thần cười ha hả, đi ra “Tôi đi xem cô ấy, đi toilet lâu như vậy còn chưa trở về.”

Dịch Thiển gật đầu, đưa mắt nhìn Tô Thần rời đi.

Tham gia bữa tiệc đêm nay, còn có Tịch Giản Cận cùng trần Uyển Như.

Tịch Giản Cận biết Bạc Sủng Nhi về nước, vì cô mà đến.

Dĩ nhiên Trần Uyển Như biết Lý Tình Thâm trở lại, vì anh mà đến.

Chỉ là lúc này, điều khiến Trần Uyển Như thất kinh, không ngờ Lăng Mạt Mạt cùng với Tô Thần.

Trần Uyển Như vẫn luôn ở chỗ xa, cũng không tiến lên chào hỏi Lăng Mạt Mạt và Lý Tình Thâm, nhưng cô thông minh, chỉ nhìn chằm chằm thần thái của bọn họ dò xét một chút, đại khái cũng nắm rõ ràng rồi.

Tô Thần người này, thế nhưng lại đoạt đi cô gái Lý Tình Thâm thích nhiều năm như vậy?

Trần Uyển Như giơ tay lên ôm lấy đầu, cẩn thận đảo qua hình ảnh của Tô Thần một vòng trong đầu, đó không phải là người đàn ông tốt, không ngừng thay bạn gái, việc xấu trải đầy trên mặt báo, mỗi ngày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK