Mục lục
Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù trong lòng Lăng Mạt Mạt cảm thấy kinh ngạc vì sao Lý Tình Thâm lại xuất hiện trong hôn lễ của Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi, nhưng rất nhanh sau đó cô đã hiểu được, Lý Tình Thâm ở đây là vì giải vây cho cô, cô đã muốn bỏ mặc những chuyện này, nhưng mà bây giờ, Lý Tình thâm đã diễn đến trình độ như vậy, cô sao có thể không phối hợp?

Trong nhất thời, Lăng Mạt Mạt ở trong ngực Lý Tình Thâm uốn éo, dẩu môi, nâng cái cằm xinh xắn lên thật cao, đẩy tay anh ra, giả bộ tức giận, giọng nói cao ngạo tùy hứng: “Không được!”

Nói xong, còn hung hắng nhéo mặt.

Mấy người xung quanh không nhịn được hít vào một hơi, người đàn ông kia cũng đã biểu hiện thành khẩn và dịu dàng vậy rồi, Lăng Mạt Mạt vẫn không biết điều như thế?

Theo bản năng, bọn họ lập tức nhìn đến mỹ nam khuynh thành này, tuy nhiên lại làm cho bọn họ rớt mắt kính, vậy mà Lý Tình Thâm không có một chút tức giận, ngược lại vươn tay lần nữa, đem cô gái đnag tùy hứng đó ôm vào trong lòng, nói từng câu từng chữ nhẹ nhàng dỗ dành: “Vẫn không vui sao? Vậy em nói, phải làm thế nào để em vui? Chỉ cần em nói, anh đều làm vì em.”

Lăng Mạt Mạt nhíu mày, lần này không tránh né lòng ngực Lý Tình Thâm, ngược lại chỉ cười nhạt “hừ” một tiếng, không hề hé răng.

Lý Tình Thâm nghiêng đầu, nhìn gương mặt tức giận của cô gần trong gang tấc, làn da cô vốn trắng như tuyết, bây giờ vì tức giận mà gương mặt ửng đỏ, đôi mắt đẹp lưu chuyển, dĩ nhiên xinh đẹp không gì sánh bằng, nhất là đôi mắt kia, giống như được trút giận, cực kỳ sáng ngời và hưng phấn, nhất thời những tức giận vì bị người khác châm chọc, khiêu khích vơi đi không ít.

Anh nghĩ, cô bé này là cô gái anh yêu, ở trước mắt của anh, há để cho cô bị khi dễ?

Cho nên, trong nháy mắt, Lý Tình Thâm bỏ đi những luân lí mà mình vẫn luôn tu dưỡng, cùng với cô gái tên Lăng Mạt Mạt này, tiếp tục diễn màn tuyệt sủng ngây thơ và hoang đường.

Lý Tình Thâm cực kì tự nhiên giơ tay, nghịch tóc của Lăng Mạt Mạt, giọng nhỏ nhẹ, nói: “Ngoan, muốn làm sao thì làm vậy!”

Thật ra Lăng Mạt Mạt cũng không biết nên tiếp tục diễn như thế nào, mặc dù Lý Tình Thâm phối hợp với cô, nhưng trong lòng cô vẫn có chút lo lắng, cô chuyển trong mắt một lát, nhẹ giọng thì thầm: “Anh lau tất cả kính ở biệt thự!”

“Được!” Gương mặt Lý Tình Thâm vẫn mang theo sự cưng chiều, giơ tay lên, sờ tóc của cô, không chút do dự mà trả lời!

Lăng Mạt Mạt không nghĩ tới Lý Tình Thâm trả lời chắc chắn như vậy, cô có chút lo lắng, giương mắt nhìn những người phụ nữ đang trợn mắt há hốc xung quanh, những uất ức cô phải chịu thoáng hiện lên trong đầu, nhất thời bày ra tư thế cao ngạo, giống như một con Khổng Tước kiêu ngạo, giọng đầy ngạo khí, vểnh môi, nói: “Vậy anh hãy lau bồn câu biệt thự!”

Lý Tình Thâm nhìn bộ dạng Lăng Mạt Mạt như vậy, cũng không cảm thấy ghét, ngược lại cảm thấy cực kì đáng yêu, anh chính là muốn dung túng cô vô hạn, cho nên không chút do dự, dứt khoát nói: “Được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK