Cái cằm hơi nhọn, hơi nâng lên, mang theo một tư thế kiêu ngạo
Anh không chuyển mắt, đi vào bên trong.
Sự xuất hiện của anh, không khiến cho hiện trường quan tâm bao nhiêu, nhưng Tô Thần lại mở to hai mắt, vẻ mặt kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi!
Vừa không lâu, trước khi phó tổng giám đốc SE nói nhận được điện thoại của Enson, nói Thần Thoại sẽ tới, trong lòng Tô Thần còn chắc chắc anh sẽ không tới, nhưng bây giờ, cái người thần bí ít xuất hiện lại cứ vậy đẩy cửa vào!
Chẳng lẽ mặt trời mọc từ hướng tây sao?
Từ trước đến nay, dung mạo Lý Tình Thâm tuyệt thế luôn độc lập, nay lại mang thân phận của mình quang minh chính đại ra ánh sáng?
Tô Thần bị chấn động, trong chốc lát không thể nhịn được, liền phun rượu trong miệng ra.
Tô Thần vừa ho khan, vừa chỉ vào đám người đằng sau, nói : "Thần Thoại, Thần Thoại, đến thật rồi!"
Hành động của Tô Thần, lại đứng ở trên sân khấu, tất nhiên mọi người đều chú ý, cộng thêm anh vừa nói Thần Thoại đến rồi, mọi người nhao nhao quay đầu nhìn theo hướng ngón tay Tô Thần chỉ, thấy người tới tướng mạo xuất chúng, dáng vẻ lạnh lùng, còn hiện lên một tia khinh thường trong đáy mắt.
Nhưng mà, cái này cũng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của anh! Tất cả mọi người trong đại sảnh có chút hoảng hốt.
Hóa ra, Thần Thoại trong truyền thuyết cũng có tướng mạo đáng kinh động như vậy!
Ngay lúc tất cả mọi người thất thần, Tô Thần chạy tới trước mặt người đó, nhưng mà lúc anh ta mở miệng, không phải gọi Thần Thoại, mà là: "Lý Tình Thâm."
Lý Tình Thâm?
Thần Thoại?
Hai cái tên này, đều như sấm bên tai!
Một là truyền kỳ giới âm nhạc, một là công tử xuất thân nhà quyền thế!
Mỗi thân phận đều không tầm thường!
Bọn họ lại là cùng một người.
Cái xuất thân kia hào quang vô cùng sáng lạn, 26 tuổi lấy bằng MIT, có hai học vị tiến sĩ, Lý Tình Thâm thành viên ORSTOM, đã hoàn mỹ khiến người người ngưỡng mộ, nhưng mà hiện tại, rõ ràng là người mà tất cả mọi người chỉ có thể ngước nhìn, có lẽ cả đời đều không đạt nổi độ cao như anh, lại tăng lên một số sắc thái mạnh mẽ———— đồng thời cũng là Thần Thoại truyền kỳ bất diệt của giới âm nhạc?Truyện được edit duy nhất tại diendanlequydon.com
Bầu không khí trong hiện trường lập tức đóng băng.
Tất cả mọi người trong hiện trường nín thở.
Bọn họ thoáng nghĩ đến một phần sơ lược lí lịch của Lý Tình Thâm.
Tài mạo song toàn.
Bốn chữ này là để hình dung anh.
Thế nhưng, trong nháy mắt, mọi người lại cảm thấy, "tài mạo song toàn", từ ngữ hoàn mỹ như vậy cũng không diễn tả nổi một phần mười sự hoàn mỹ của Lý Tình Thâm!
Giản Thần Hi đứng trên sân khấu, chứng kiến một màn như vậy, nhanh chóng hoàn hồn đầu tiên.
Cô bước nhanh xuống bục, xuyên qua đám người cứng ngắc, đi đến trước mặt Lý Tình Thâm.
Nhìn từ xa, cô đã cảm thấy người đàn ông này rất tuấn tú, rất kinh diễm rồi, nhưng khi đến gần, cô mới phát hiện, kinh diễm, anh tuấn, những từ ngữ đơn giản không có sức sống này, nào có thể hình dung được anh?DĐLQĐ-Mèo Hoang
Giản Thần Hi dùng sức rất lớn, mới kiềm chế bản thân không kích động, tự ra vẻ bình tĩnh, chậm rãi tươi cười với Lý Tình Thâm, đang định mở miệng nói chuyện.
Trong lúc đó, cửa đại sảnh Hoàng cung lại bị đẩy ra một lần nữa.
Lúc này một cô gái đi vào, cầm một chùm chìa khóa xe trong tay, mặc váy dài màu trắng.
Tóc dài đen nhánh khéo léo buộc thành bím tóc đuôi ngựa, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lại không dùng son phấn, khiến người ta nhìn cảm giác tinh khiết như ngọc.
Là Lăng Mạt Mạt.
Cô lại có thể đến.
Giản Thần Hi nhìn Lăng Mạt Mạt, đôi môi dịu dàng hiện lên nụ cười xinh đẹp yếu ớt, thật là không ngờ, cô lại có thể đến.
Chẳng qua là, bây giờ Thần Thoại danh tiếng lẫy lừng đã tới tham gia bữa tiệc của cô, để cho Lăng Mạt Mạt nhìn xem, cô ta suốt đời đều phải làm nền cho Giản Thần Hi!
Giản Thần Hi nhanh chóng chuyển ánh mắt từ Lăng Mạt Mạt đến trước mặt Lý Tình Thâm, trên môi lộ ra một nụ cười trang nhã tự nhiên, bỏ qua Lăng Mạt Mạt, chân thành đứng trước mặt Lý Tình Thâm, đang muốn mở miệng lên tiếng chào hỏi.
Vốn là Lăng Mạt Mạt vào cửa chiếm ưu thế hơn, chạy tới bên người Lý Tình Thâm, khuôn mặt nhỏ nhắn bởi vì chạy mà ửng đỏ, chu môi, đùa bỡn đáng yêu, buồn bực biểu đạt tức giận : "Thầy, bên ngoài đậu đầy xe, em phải tìm cả buổi, mới tìm được chỗ đậu xe."