Nhìn thấy bóng dáng Lâm Đại Phàm, Tân Vũ khẽ cười nói: “Thú vị đấy”.
“Lão Triệu, bắt được bao nhiêu người rồi?”
vietwriter.vn
Tân Vũ cầm lấy bộ đàm hỏi.
Triệu Đào nhanh chóng trả lời: “2/3 rồi, còn lại 1/3 nữa, đoán chừng mười phút nữa sẽ thu phục hết thảy. Anh yên tâm, tất cả tân binh đều dưới sự
theo dõi của chúng ta, không một ai có thể chạy thoát”.
“Để ý thời gian”.
“Được”.
Sau khi nói xong, Tan Vũ cũng lười đi tìm tân binh khác, anh trực tiếp đi về phía căn cứ tổng bộ huấn luyện.
vietwriter.vn
Mười lăm phút sau.
Trong khu căn cứ huấn luyện Long Nha.
Lúc này, mấy trăm tân binh phân thành hai hàng ngồi xổm trên mặt đất, hai tay ôm đầu, như bị bẳt làm tù binh.
Một bên là năm mươi người, một bên là hơn bốn trăm người.
Khóe miệng Tân Vũ ngậm cây cỏ khô, khuôn mặt nghiêm nghị nhìn mấy tân binh đó.
Xung quanh toàn bộ căn cứ lựa chọn có hàng chục binh lính đang đứng.
Tân Vũ nhìn thời gian rồi hỏi: “Đều đến đủ rồi chứ?”
“Báo cáo! Còn thiếu một tân binh. Người của chúng ta đang gấp rút tìm kiếm, rất nhanh sẽ tìm được thôi”.
Lão Thử nhanh chóng báo cáo với Tân Vũ.
Tân Vũ thản nhiên nói: “Không cần, bảo người của chúng ta trớ về cả đi. Tân binh cuối cùng đang ở ngay trong doanh trại rồi”.
ở trong doanh trại rồi sao?
Bốn người Tank, lão Thử, cổ sẹo, trán cao và những binh lính khác nhìn quanh nơi này một hồi, không hề phát hiện ra có ai khác.
Lúc này Tan Vũ tiến về phía trước một người lính mặc trang phục của bọn họ đứng sau lưng lão Thử, bình thản nói: “Anh bạn, nên hiện nguyên hình rồi đấy?”
Người lính kia vốn hơi cúi đầu, nhưng sau khi nghe thấy lời này của Tân Vũ, không khỏi từ từ ngẩng đầu lên.
Bụp~
Tân Vũ trực tiếp đánh thẳng vào bụng cậu ta. Tân binh đó ôm thắt lưng cong mình lại giống
như con tôm.
Tân Vũ nắm lấy cằm cậu ta, lạnh lùng hỏi: “Người của tôi đâu?”
Giọng nói của tân binh có chút khàn khàn: “Ớ một con mương cạn cách lối vào rừng năm trăm mét về phía đông bắc, bên trên được bao phủ bởi lá cây khô”.
Lúc này, nhóm tân binh rốt cuộc mới có phán ứng lại, một đám đều kích động đứng lên hoan hô.
Vừa rồi có người bị người của Long Nha vây đánh, khả năng trong lòng họ tích tụ không ít oán hận.
Nhìn thấy người bên mình lại cải trang thành bộ dạng phe đối phương chạy đến đây, cá đám giống như thờ hẳt ra tia phẫn nộ, vui không kể hết.
Bụp bụp bụp~
Tank cầm súng trường xá súng một hồi xuống dưới chân đám người.
“Hô hào cái gì? Có muốn ăn vài viên đạn không? Ngậm hết miệng lại cho ỏng!”
Tank tức giận lớn tiếng hét.
“Mẹ khiếp, là đạn thật”.