• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng, ông trùm quân khu 27 là người đầu tiên thốt lên kinh ngạc.


Long Vệ Quốc cũng phản ứng lại, bật CƯỜI đầy hài lòng: “Tôi đã nói với mọi người, Tân Vũ sớm đã khôi phục, mọi người không chịu tin! Ha ha ha, giờ bị vả mặt chưa?”


Long Vệ Quốc đúng là đồ lòng dạ hẹp hòi!


Bọn họ không ngờ Tân Vũ thực sự khôi phục, chỉ cho rằng anh đang an ủi họ mà thôi. Nhưng giờ xem ra, đó là sự thật!



vietwriter.vn



“Không ngờ mình lại nhặt được bảo vật!”, nghĩ đến đây, Long Vệ Quốc quay sang phía ông trùm quân khu số 8, vẫy tay: “Lão già, cảm ơn ông đã tặng bảo bối này cho quân khu 13! Đợi cuộc thi kết thúc, tôi mời ông một bữa ra trò! Ha ha ha!”


Chỗ thịt trên mặt ông trùm quân khu số 8 giật giật, mặt mày tối sầm nhìn về phía đại đội trưởng Sơn Báo.


Đại đội trưởng cũng hoang mang: “Không phải, thủ trưởng! Tân Vũ thực sự từng chấn thương, hơn nữa mấy vị bác sĩ uy tín đều nói rằng không thế hồi phục!”


Ông trùm quân khu số 8 chỉ vào màn hình, quát lớn: “Cậu gọi cái này là không thế hồi phục? Tôi thấy cậu ta hiện giờ còn lợi hại hơn cả trước đây!”


Đại đội trưởng Sơn Báo thật muốn khóc! Rốt cuộc đã xảy ra chuyên gì! Thằng nhóc này sao lại hồi phục?


Nếu biết anh có thể khôi phục như ban đầu, cho dù đánh gãy chân, cũng phải giữ Tân Vũ lại bằng được!



vietwriter.vn



Không lẽ nó lừa mình?


Nhưng giấy khám bệnh viết rất rõ ràng!


“Một binh sĩ ưu tú như vậy, cậu lại tặng không cho người khác! Xem tôi xử lý cậu thế nào!”


Ông trùm quân khu số 8 quát tháo ầm ĩ.


Những ông trùm khác đều tủm tỉm không lẽn tiếng.


Lão già này hẳn đang tiếc đứt ruột nhỉ? Binh lính tài giỏi như vậy, lại rơi vào tay quản khu 13, ha ha ha.


“Một đám ngu ngốc!”


Nghe thấy tiếng quát mãng, Long Vệ Quốc càng vui vẻ.


Lúc này, Lý Kiệt vừa tính lại, cất tiếng gọi Tân Vũ: “Người anh em, chơi không đẹp gì vậy? Giả heo ăn thịt hố!”


Tân Vũ thản nhiên đáp: “Tôi đâu có nói mình rất yếu, là do anh vừa biết tôi thuộc Long Nha, thấy tôi là người mới, liền mặc định tõi yếu đuối, chủ động nhường tôi 3 chiêu”.


Lý Kiệt cảm giác bản thân hiện tại thật sự thảm bại.


Anh ta không đời nào ngờ, mình lại là kẻ đầu


tiên bị loại trong cuộc thỉ!


Đứng hạng 1 từ dưới lên! Trở về chắc chắn bị đại đội trướng lột da! Quá nhục nhã!


“Không đúng, tôi vẳn không hiếu, anh là người mới của Long Nha, tại sao lại lợi hại như vậy? Anh giữ chức vụ gì?”


Lý Kiệt tò mò hỏi.


“Tôi là trung đội trưởng”.


“Trung đội trưởng? Lý Kiệt ngấn ra, anh không phải người mới? Người mới được làm trung đội trưởng ư?”


“Tôi là người mới, có điều, tôi nhập ngũ lần thứ hai, Long Nha do tôi sáng lập”.


“Anh sáng lập?”


Lý Kiệt tròn mắt ngây ngốc nhìn Tân Vũ.


“ồ~ sẵn nói anh biết luôn, trước đây tôi thuộc bộ đội đặc chủng Sơn Báo quân khu số 8, cuộc thi năm ngoái, tôi xếp hạng 35”.


Lý Kiệt suy sụp.


‘Hạng 35?’


“ôi vãi!’


“Anh bị điên à? Mạnh như vậy chạy tới Long Nha làm gì?”


“Đầu óc lãnh đạo quản khu số 8 bị úng nước hả? Để anh rời khỏi, đi xảy dựng bộ đội riêng?”


Trong phòng giám sát.


Mặt mày ông trùm quân khu số 8 và đại đội trưởng Sơn Báo đen như đít nồi.


Lý Kiệt đã nói lên tiếng lòng của tất cả mọi người ở đây!


Chẳc chắn đầu óc có vấn đề mới làm vậy!


Lúc này họ không chỉ cảm thấy thảm bại, mà là tệ hơn cả thảm bại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK