• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Lệnh Phong nói một đống, làm cho Mộc Dương nghe đến trợn mắt há mồm.

Hắn dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Trần Lệnh Phong hỏi: "Này, thật sự từ nhỏ đến lớn huynh chỉ biết tu luyện?"

Trần Lệnh Phong đang nói hăng hái, bị Mộc Dương hỏi như vậy, hắn ta mới dừng lại.

"Ách, lúc rảnh rỗi, cũng sẽ xem một ít sách."

Mộc Dương không thể không vỗ tay cho hắn ta, "Nói cách khác, huynh chính là trời sinh có đầu óc làm ăn!"

Hắn còn tưởng rằng tên này là một người mê võ học, ai ngờ chỉ mới buôn bán một ngày đã vạch rõ kế hoạch buôn bán to lớn như thế rồi.

Nếu như dựa theo ý tưởng này của hắn ta, không mất bao lâu, Mộc Dương có thể trở thành đại phú hào rồi.

"Chẳng qua ta hỏi huynh, ý tưởng này của huynh không tệ, nhưng chúng ta lấy nguồn hàng ở đâu? Nhiều cửa hàng như vậy, chỉ có hai chúng ta, không đủ nhân viên."

Trần Lệnh Phong nói: "Chuyện này ta cũng đã nghĩ xong rồi, nhà của ta có rất nhiều xưởng may quần áo, ta chỉ cần thương lượng một chút với cha ta, liền có thể lấy hàng với giá thấp, sau đó chúng ta lại bán với giá rẻ, liền có thể cướp rất nhiều mối làm ăn. Chờ chúng ta lớn mạnh lên, trực tiếp thu mua một nhà xưởng, tự cấp tự túc. Còn về người làm, trong phủ ta có rất nhiều người làm, đều có trách nhiệm chăm sóc cho ta, bây giờ cũng rãnh rỗi, vừa vặn cùng nhau làm ăn."

Mộc Dương nghe vậy vỗ bàn kêu tuyệt.

Không nghĩ đến trong đầu Thiếu thành chủ này lại am hiểu sâu về buôn bán như vậy, loại đầu óc này, không mở cửa hàng làm ông chủ thì thật đáng tiếc.

"Huynh đệ, ta cảm thấy có thể thực hiện được, cứ làm theo lời huynh nói. Ngày mai ta sẽ mua lại cửa tiệm cách vách, sau đó chúng ta khai trương cửa hàng quần áo."

Mộc Dương nghe cũng nhiệt huyết sôi trào, kiếp trước hắn chỉ có thể hâm mộ những ông chủ lớn kia, đời này hắn cũng phải mở tiệm kiếm nhiều tiền!

Có sự hun đúc văn minh mấy nghìn năm của Trái Đất, hắn cũng không tin không thể trở thành tỉ phú.

"Lão đại, chuyện xưởng quần áo thì giao cho ta đi, tối nay ta trở về nhà sẽ thương lượng với cha ta, thuận tiên xin một ít vốn khởi đầu, hẳn cha ta sẽ ủng hộ."

Mộc Dương gật đầu một cái, có chỗ dựa thật là thoải mái, không cần quan tâm chuyện gì cả.

"Nếu không sau này huynh ở lại chỗ này đi? Đở phải chạy tới chạy lui." Dù sao chờ sau khi mua lại nhà cửa xung quanh đây, chính là chỗ của bọn họ, thậm chí bọn họ có thể một người chiếm một gian nhà, dùng cho cuộc sống hằng ngày.

Trần Lệnh Phong nói: "Được, ta về thương lượng với cha ta một chút, thu dọn một ít thứ."

Sau đó, hai người lại tốn gần một giờ đồng hồ, cẩn thận làm rõ tỉ mỉ kế hoạch phát triển sau này.

"Ta nói này Lệnh Phong nếu như huynh không đi Lạc Nguyệt Cốc, chúng ta có thể ở chỗ này cùng nhau buôn bán."

Nhưng Trần Lệnh Phong lại lắc đầu: "Không được, ta vẫn phải đi, cha nói, nam nhân nên ra ngoài mở rộng tầm mắt, không thể giới hạn suy nghĩ ở một nơi nhỏ hẹp. Đại lục Linh Vũ vô cùng rộng lớn, không thể trói buộc mình ở một nơi, thế giới bên ngoài rất lớn, rất tuyệt, ta muốn đi nhìn thử."

Trần Lệnh Phong nói như vậy, đột nhiên Mộc Dương cảm thấy suy nghĩ của hắn thật hạn chế, tầm mắt cũng hẹp như vậy.

Hắn chỉ thấy được lợi ích nhỏ ở thành Hưng Nguyên này nhưng lại không nghĩ tới, thế giới bên ngoài bao la, còn chờ hắn ngắm nhìn.

"Huynh nói rất đúng, nam nhân mà, phải nhìn xa một chút, về mặt này, là ta không bằng huynh. Được sau này ta phải phát triển cửa hàng này trở thành hệ thống cửa hàng đại lục, ha ha ha!"

Thậm chí Mộc Dương có cảm giác xấu hổ, Thiếu thành chủ chính là Thiếu thành chủ, trên người hắn ta có không ít thứ đáng giá để hắn học tập.

Sau đó Mộc Dương và Trần Lệnh Phong sấm rền gió cuốn, chỉ dùng một buổi chiều, đã mua hết toàn bộ nhà cửa xung quanh đây, thuận tiện còn dọn dẹp một phen.

Thẳng đến chạng vạng tốt, bọn họ mới xong việc.

"Được rồi lão đại ta về trước đâu, huynh nghỉ ngơi một ngày cho khỏe đi, bắt đầu ngày mai chuẩn bị mở tiệm bán quần áo, qua mấy ngày là có thể khai trương."

Sau khi Trần Lệnh Phong rời đi, Mộc Dương mới đi vào nhà.

Nhưng hắn không nhìn thấy, trên nóc nhà xa xa kia, có một bóng đen, chợt lóe lên...

Tương lai thật đáng chờ mong, mình phải vạch ra kế hoạch, tung ra một ít quảng cáo ra ngoài. Hì hì, đi lên đỉnh cao nhân sinh, cuộc sống cưới vợ giàu đẹp cũng không xa nữa! Tốt, tiếp tục tu luyện nào.

 ...

Lại qua mấy ngày, Trần Lệnh Phong đã dọn tới ở cùng với Mộc Dương.

Thậm chí hắn ta đã sắp xếp xong chuyện nhà xưởng, đặt trước kiểu quần áo mới.

Mỗi ngày hai người đều vui mừng mở tiệm buôn bán, kiếm không ít tiền, mặc dù bận rộn, nhưng lại rất vui vẻ.

Có sự hướng dẫn của Trần Lệnh Phong, phương diện tu luyện của Mộc Dương cũng bớt khó khăn hơn, thậm chí đoạn thời gian này liên tiếp độ phá, đã đạt đến Linh Thể ngũ trọng!

Tốc độ này, ngay cả Trần Lệnh Phong cũng không dám tin tưởng.

Hắn ta cảm thấy, nếu như Mộc Dương tiếp tục tu luyện, khi đến thời điểm tuyển chọn nhân tài kia đều có thể cùng hắn ta tranh phong một phen.

Ngay tại ngày Mộc Dương đạt đến Linh Thể ngũ trọng, không gian giao dịch lại truyền tới động tĩnh.

Quả nhiên, lại có một cái cửa tủ đã được giải khóa!

Cẩu ca thanh thơi được mấy ngày, bây giờ vội vàng tiến lên kiểm tra.

Chỉ thấy, bên trong nhảy ra một quả cầu kim loại màu xanh, chỉ lớn bằng bàn tay.

Mà trong cái tủ cũng chỉ có một vật như vậy, còn ít hơn cả viên thuốc con nhộng kia.

Nhưng, đồ chơi này làm cho Mộc Dương rất vui vẻ!

Bởi vì, nó là một hộp nhạc!

Ha ha, cmn, hắn thật thích cái hệ thống này nha, thậm chí hắn còn hoài nghi hệ thống này đến từ Trái Đất nữa.

Những loại đồ trước mắt này đều có liên quan đến đồ vật ở Trái Đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK