• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộc Dương tóm gọn lại tình huống trong cửa hàng đồ ăn nói cho Trần Lệnh Phong nghe.

Tiếp đó cũng giao luôn số que cay và khoai tây chiên còn sót lại cho Trần Lệnh Phong.

Trong thời gian hắn không ở đây, Trần Lệnh Phong sẽ là người bán chúng.

Còn về cửa hàng quần áo, bảy chị em kia đã có thể tự mình làm chủ việc mua bán, cũng không cần hắn phải quan tâm.

Bọn họ còn học nấu ăn với Mộc Dương, tuy không ngọn như Mộc Dương làm, nhưng cũng đảm bảo được trong thời gian Mộc Dương không có ở đây, bọn họ sẽ không lo bị chết đói.

Thậm chí ngay cả vấn đề an toàn, Trần Lệnh Phong cũng sẽ giải quyết.

Trong thời gian này, hắn ta sẽ tập hợp một số cao thủ của Phủ thành chủ đến đây, âm thầm ở trong tối bảo vệ cho sự an toàn của cửa hàng đồ ăn.

Sau khi đã sắp xếp mọi chuyện xong, cuối cùng Mộc Dương cũng có thể yên lòng.

"Được rồi, vậy ta đi ngủ đây, ngày mai phải dậy sớm để đi nữa."

Lần này phải đi xa nhà, hắn nhất định phải nghỉ ngơi để lấy sức mới được.

Từ khi bắt đầu tu luyện, hắn rất ít khi đi ngủ, mỗi khi tu luyện xong tinh thần của hắn đều sẽ rất thoải mái, thế nên hắn cũng quên luôn việc phải đi ngủ.

Có đôi khi hắn cảm thán, làm Linh Vũ Giả cũng thật tốt, thời gian rảnh có thể gấp đôi người bình thường.

Sáng sớm hôm sau, Mộc Dương nhẹ nhàng mở cửa ra, sợ sẽ khiến các cô nương tỉnh giấc.

Ai ngờ được, các cô đã sớm đứng ở trước cửa chờ hắn.

Khi nhìn thấy Mộc Dương rón rén đi ra ngoài, bọn họ liền che miệng cười trộm.

Mộc Dương có hơi xấu hổ:"Ách, mọi người dậy thật sớm."Lần này đi xa nhà, ngài nhất định phải chăm sóc cho bản thân thật tốt đó, chúng tôi chờ ngài trở về, đây là lương khô chúng tôi thức đêm làm cho ngài, ngài hãy mang theo để ăn trên đường đi."

Lúc này Mộc Dương mới phát hiện ra các cô trông có vẻ rất uể oải, hóa ra là vì đêm qua không ngủ, bận rộn làm cái này cho hắn.

 Nếu nói không cảm động thì đó là giả.

Cho dù là kiếp trước, thì cũng chưa từng có nhiều người đến quan tâm hắn như vậy.

Sau mấy ngày sống chúng, Mộc Dương đã giúp các cô thay đổi rất nhiều, cũng khiến các cô trở nên hoạt bát và tùy ý hơn.

 Còn Mộc Dương thì sao?

Đến một thế giới mới, một mình không nơi nương tựa, có được một nhóm bạn quan tâm đến mình, việc này hành phúc đến nhường nào.

"Được, mọi người kiếm tiền cho tốt, đợi ta trở về, chúng ta sẽ mở thêm tiệm mới nữa! Đến lúc đó, mỗi người đều sẽ được phân công làm tiệm trưởng, ha ha ha."

Các cô nương đều bị hắn chọc cười, dù biết rằng Mộc Dương chỉ đang ba hoa, thế nhưng bọn họ vẫn cảm thấy rất vui.

Ngay khi Mộc Dương chuẩn bị lên đường, bỗng nhiễn nghe được một tiếng ngựa hí từ xa vọng đến.

"Lão đại, huynh xem ta mang thứ gì đến tặng huynh này!"

Chưa nhìn thấy bóng người, nhưng tiếng của Trần Lệnh Phong thì đã truyền tới.

Từ xa nhìn lại, dường như hắn ta đang dắt theo một con ngựa rất cao to, thế nhưng cũng không giống ngựa lắm, trên đầu nó có cái sừng như sừng hươu, có cổ và tứ chi, còn có cả vảy. Lông trên người có màu tím, trong mắt nó dường như có luồng điện đang chuyển động, vô cùng cường tráng khỏe mạnh.

"Lão đại, đây là Yêu thú mà Phủ Thành chủ thuần dưỡng, Tử Tiêu Điện Câu. Ngày đi nghìn dặm, tốc độ cực nhanh, hơn nữa tính cách cũng rất ôn hòa, rất dễ để ở chung."

Mộc Dương đi lên phía trước, sờ sờ Tử Tiêu Điện Câu, hắn cảm thấy rất vừa ý.

"Ha ha ha, thật có lòng, cảm ơn nha."

Trần Lệnh Phong nói:"Khách khí với ta làm cái gì, trên đường nhớ cẩn thận, đợi huynh trở lại."

Mộc Dương gật đầu, sau đó nhảy lên lưng Tử Tiêu Điện Câu, rồi chào tạm biệt mọi người.

"Chào mọi người nhá!"

Sau đó liền cưỡi ngựa rời đi, dưới ánh mặt trời sáng rực, hắn và ngựa đi ra khỏi cửa thành, cát bụi theo bước chân ngựa mà bay lên.

Nhìn bóng lưng Mộc Dương đã đi xa, Trần Lệnh Phong mới thu ánh nhìn lại.

Các cô nương đứng ở sau lưng hắn ta trộm cười:"Thiếu gia, chẳng lẽ ngài?"

Trần Lệnh Phong bỗng nhiên quay đầu lại, vẻ mặt ngơ ngác nhìn bọn họ, trong ánh mắt của bọn họ đều hiện lên sự nhiều chuyện! Đều đang nghĩ cái gì vậy chứ?

"Đừng có nháo, ta là thẳng đấy, mau đi làm việc đi, lát nữa sẽ có người đến giờ."

...

Ra khỏi cửa thành phía Tây, bên ngoài là một mảnh hoang tàn.

Lần trước đi đến đây, lúc đó Mộc Dương đang đi du sơn ngoạn thủy, thế nhưng lần này hắn lại không có tâm trạng đó.

Mau chóng đưa thuốc đến, vậy là sẽ cưới được vợ đẹp rồi!

Ngay khi hắn vừa ra khỏi cửa thành, lúc quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy được một bóng đen đang đi theo phía sau.

Mộc Dương ngừng lại, hét về phía bóng đen:"Này! Tiểu Thất, cậu có muốn cưỡi ngựa chúng không? Chạy về sẽ mệt lắm đấy?"

Tiểu Thất không giống Cốc Chủ, cậu không có năng lực bay lên trời, cho nên chỉ có thể chạy theo phía sau Tử Tiêu Điện Cậu, không biết cậu có bị mệt chết không nữa.

Mộc Dương có lòng tốt, thế nhưng Tiểu Thất căn bản không thèm để ý, vẫn như trước giữ một khoảng cách nhất định với Mộc Dương, Mộc Dương ngừng lại, cậu cũng dừng lại.

"Thật bội phục, tùy cậu vậy, có mệt chết cũng đừng trách ta."

Vì để Tiểu Thất có thể nghỉ ngơi đầy đủ, cho nên Mộc Dương cũng cưỡi ngựa rất chậm, cứ đi một lát thì lại dừng lại.

Cứ như vậy cho đến ngày thứ ba, hắn mới đi vào bên trong một ngọn núi.

"Lần trước đến, vốn là đi vòng qua cánh rừng này, lần này thời gian có hạn, cứ trực tiếp đi xuyên qua thôi, Tử Tiêu Điện Câu, xông lên!"

Mộc Dương hăng hái xông thẳng vào trong rừng.

Ở phía xa, Tiểu Thất sững sờ, khi nhìn thấy Mộc Dương xông vào bên trong cánh rừng, cậu tức giận mắng một tiếng:"Thứ chó, ở bên trong đều là Yêu thú cường đại, có thể để mình bớt lo được chút không chứ? Ngươi thì chơi vui lắm, còn thế mạng chẳng phải là ta sao?"

Nếu sớm biết Mộc Dương có khả năng gây sự đến như vậy, cho dù có bị đánh chết cậu cũng không đi ra ngoài làm bảo tiêu cho hắn đâu.

Cánh rừng Quỷ Vực này là sự tồn tại mà rất nhiều Linh Vũ Giả chỉ mới nghe tên thôi đã sợ mất mật đấy !

Mộc Dương vừa mới đến, đâu có biết nhiều như vậy, hắn chỉ biết chỉ cần đi xuyên qua cánh rừng này, là liền có thể nhanh chóng đến Lạc Nguyệt Cốc rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang