Mục lục
Cám Dỗ Ngoại Tình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù Đường Du Nhiên rất lo lắng cho Thời Ngọc Thao, nhưng trong giờ phút quan trọng này cô cố kìm nén nổi ngờ vực cùng lo lắng trong lòng lại,  không hỏi Thời Ngọc Thao bất cứ điều gì, cô sợ tạo thêm lo lắng cho Thời Ngọc Thao.

Dù rằng Đường Du Nhiên không hề biết công ty của Thời Ngọc Thao rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng vội vàng đột ngột như vậy, lại còn khiến cho Thời Ngọc Thao phải đi công tác tạm thời, thì có thể thấy mọi chuyện xảy ra vô cùng nghiêm trọng.

Hơn nữa ban nảy Thời Ngọc Thao không nói gì, nhưng Đường Du Nhiên vẫn có thể nghe ra được tâm trạng lúc nãy của anh không được tốt cho lắm, ngay cả giọng nói cũng lạnh lùng hơn bình thường đôi chút.

“Được, anh biết rồi, chờ xử lý xong công việc anh sẽ cố gắng nhanh chóng quay về, em ngoan ngoãn ngồi ở nhà chờ anh về.” Thời Ngọc Thao nghe thấy sự quan tâm lúc nãy của Đường Du Nhiên, trong giọng nói mới có chút ý cười.

“Ừm, em chờ anh về.” Đường Du Nhiên vội vàng đáp lời.

Thời Ngọc Thao kết thúc cuộc gọi với Đường Du Nhiên thì xe hơi cũng đã chạy tới sân bay. Anh cất điện thoại, đi vào trong sân bay cùng với Ứng Hạo Vũ.

Từ Diệu Thành bay đến Hải Thành tổng cộng mất hai tiếng đồng hồ, sau khi Thời Ngọc Thao cùng Ứng Hạo Vũ lên máy bay thì cũng khóa máy. Đợi mãi đến hai tiếng đồng hồ sau, khi máy bay đáp xuống Hải Thành rồi thì Thời Ngọc Thao và Ứng Hạo Vũ mới mở máy lên.

Advertisement

Ứng Hạo Vũ vừa mới mở máy lên thì đã có mấy cuộc gọi nhỡ của Thiệu Thành gọi đến, đều gọi vào từ lúc mới vừa đáp máy bay.

Ứng Hạo Vũ vội vàng cầm lấy điện thoại gọi lại cho Thiệu Thành.

Điện thoại reo lên một lúc lâu, mãi cho đến khi Ứng Hạo Vũ nghĩ là sắp tự động tắt máy rồi thì bên phía Thiệu Thành mới nhấc máy.

Điện thoại vừa được kết nối đã nghe thấy giọng nói luống cuống của Thiệu Thành truyền đến: “Trợ lý Ứng, không hay rồi! Cậu và cậu Thời đã đến Hải Thành chưa? Phía phóng viên cùng với truyền thông không biết có chuyện gì mà lại liên lạc được với người nhà của người bị thương trước hơn chúng ta một bước! Bây giờ có rất nhiều người nhà của những người bị thương đang trả lời phỏng vấn, tin tức bị tiết lộ ra rồi, có rất nhiều tin tức thời sự đang phát tán thông tin trên weibo!”

Nói rồi, giọng nói của Thiệu Thành nặng nề hơn mấy phần, thay đổi đề tài câu chuyện: “Còn có… trợ lý Ứng à, một số công nhân được đưa đi cấp cứu lúc trước vì cấp cứu thất bại đã tuyên bố tử vong rồi. Bây giờ tổng cộng đã có mười bảy công nhân qua đời, còn có bốn người công nhân đang cấp cứu.”

Advertisement

Ứng Hạo Vũ nghe đến con số này, sắc mặt thoáng chốc khó coi, cậu ta trầm giọng nói: “Tôi biết rồi, tôi và cậu Thời đã đến Hải Thành, bây giờ lập tức chạy qua phía bệnh viện!”

Nói xong, Ứng Hạo Vũ kết thúc cuộc gọi, Thời Ngọc Thao đứng bên cạnh nhìn thấy sắc mặt khó coi của cậu ta, trong lòng cũng đã đoán được nhất định là có tin tức xấu truyền đến, quả nhiên một giây sau đã nghe thấy giọng nói của Ứng Hạo Vũ vang lên: “Cậu Thời, vừa rồi Thiệu Thành gọi điện thoại đến nói là bên phía truyền thông đã liên hệ với người nhà của người bị thương sớm hơn một bước, hơn nữa bây giờ số người bị thương tổng cộng đã có mười bảy người, còn có bốn người công nhân đang trong cấp cứu!” Người nhà của người bị thương đã nhận phỏng vấn rồi, bây giờ tin tức đã tiết lộ ra ngoài, có rất nhiều truyền thông tin tức ở Hải Thành đã đăng tin tức lên weibo rồi.”

Thời Ngọc Thao nghe đến con số đó, thoáng chốc sắc mặt cũng khó coi hơn vài phần, mười ngón tay buông thõng bấu chặt lại thành nắm đấm, đến bây giờ Thời Ngọc Thao đã có thể chắc chắn rồi. Chuyện này có người cố tình đứng ở phía sau đâm anh một nhát!

Nếu không thì tại sao những phóng viên truyền thông kia lại có thể nhanh chóng liên hệ được với người nhà của người bị hại sớm hơn họ được chứ?

Thời Ngọc Thao bước nhanh rời khỏi sân bay với vẻ mặt lạnh lùng.

Sau khi Thời Ngọc Thao cùng Ứng Hạo Vũ ra khỏi sân bay thì trực tiếp bắt một chiếc taxi vội vàng chạy vào bệnh viện.

Một tiếng đồng hồ sau, chiếc taxi đã đến trước cửa bệnh viện.

Thời Ngọc Thao cùng Ứng Hạo Vũ vừa mới bước xuống xe đã nhìn thấy rất nhiều người đang chắn ngay trước cửa chính bệnh viện. Có người qua đường đứng xem náo nhiệt, còn đại đa số đều là những phóng viên nhà báo trên tay cầm máy chụp hình, thậm chí còn có người nhà của người bị thương đã kéo theo những biểu ngữ viết tay đến gây chuyện.

Cửa chính của bệnh viện bị đám người chặn lại cứng ngắc, muốn đi vào trong bệnh viện thì phải chui lọt qua đám người này mới được.

Thời Ngọc Thao cùng Ứng Hạo Vũ lượn một vòng, trực tiếp đi đến cửa sau của bệnh viện. Cũng may cửa sau của bệnh viện không hề có phóng viên cùng nhà báo.

Thời Ngọc Thao cùng Ứng Hạo Vũ thuận lợi đi vào trong, hai người đi thẳng về phía phòng cấp cứu.

Vừa mới đến phòng cấp cứu đã nhìn thấy Thiệu Thành dẫn theo vài người nữa đang đứng đợi bên ngoài phòng cấp cứu.

Nhìn thấy Thời Ngọc Thao và Ứng Hạo Vũ đến, vẻ mặt của Thiệu Thành lập tức như trút được gánh nặng, vội vàng bước nhanh đến, cung kính nói với Thời Ngọc Thao: “Cậu Thời.”

Thời Ngọc Thao gật đầu coi như là chào hỏi, ánh mắt lạnh lùng lướt nhìn vào cửa phòng cấp cứu vẫn còn sáng đèn rồi mới quay sang nhìn về phía Thiệu Thành, lạnh lùng nói: “Tình hình bây giờ ra sao rồi?”

Thiệu thành vội vàng cung kính đáp: “Dạ thưa cậu Thời, bây giờ có mười bảy người bị thương cấp cứu thất bại đã tuyên bố tử vong rồi, còn có bốn người đang cấp cứu, còn lại có bốn người bị thương nặng, nhưng may mắn là tạm thời không có nguy hiểm đến tánh mạng, chỉ là trên người ai cũng bị gãy xương cả, bây giờ đã được sắp xếp nhập viện rồi.”

Thiệu Thành vừa dứt lời thì cửa chính của phòng cấp cứu được bác sĩ bên trong đẩy ra, người bước ra đầu tiên là bác sĩ cấp cứu chính, ông ta mở khẩu trang ra nhìn mọi người rồi lên tiếng: “Cấp cứu đã kết thúc rồi, có ba người bị thương quá nặng, cuối cùng cấp cứu thất bại đã qua đời rồi, còn lại một người bị thương rất nặng, tuy là đã cấp cứu được, nhưng vì não bộ bị thương nghiêm trọng, bây giờ vẫn còn đang hôn mê. Hiện tại phải chuyển đến bên phía ICU quan sát một thời gian trước, nếu như ngày mai không tỉnh lại thì có thể sẽ trở thành người thực vật.”

Thời Ngọc Thao giơ tay xoa xoa ấn đường, lại thêm ba người nữa! Một sự cố đã chết hai mươi công nhân, còn có một công nhân có khả năng trở thành người thực vật!

Ấn đường của Thời Ngọc Thao nhíu chặt lại, một sự cố đã gi3t chết tổng cộng hai mươi người! Bây giờ lại có tin tức đưa tin! Chuyện lần này e là không thể ém xuống được nữa!

Những người trong bệnh viện còn có rất nhiều chi phí vẫn chưa được thanh toán, Thời Ngọc Thao đưa cho Ứng Hạo Vũ một cái thẻ ngân hàng và nói cho Ứng Hạo Vũ biết mật mã rồi kêu cậu ta đi thanh toán các chi phí trong bệnh viện trước.

Thời Ngọc Thao lại đích thân đi thăm bảy công nhân đã bị thương nặng nhưng may mắn nhặt lại được tính mạng.

Vừa rời khỏi phòng bệnh của bảy người công nhân thì điện thoại trong tay Thời Ngọc Thao liền reo lên.

Là Đường Du Nhiên gọi đến

Thời Ngọc Thao ấn nút nghe máy, vừa mới để điện thoại lên tai liền nghe thấy giọng nói với vẻ sốt ruột lo lắng của Đường Du Nhiên: “Thời Ngọc Thao, vừa rồi anh có nhìn thấy tin tức hot search mới nhất trên weibo không? Chuyện mà trên đó nói đều là sự thật cả sao?”

Từ sau khi Thời Ngọc Thao nói chuyện điện thoại với Đường Du Nhiên xong, tinh thần cô vẫn luôn thấy không yên, cứ luôn cảm thấy hình như là đã có chuyện gì sắp xảy ra vậy, ngay cả khi đang làm việc cũng thường hay thất thần.

Đường Du Nhiên muốn gọi điện thoại cho Thời Ngọc Thao nhưng lại sợ Thời Ngọc Thao đang xử lý công việc, mình gọi điện thoại đến sẽ làm phiền đến anh

Đừng Du Nhiên cầm điện thoại lướt bảng tin hot search theo bản năng, kết quả không ngờ lại lướt ra một tin tức vô cùng quan trọng hiện ra, chỉ thấy trên đầu bảng hot search viết “Sự cố nghiêm trọng ở Tập đoàn Thời Thị.”

Vừa bấm vào đọc thì liền nhìn thấy công trình tu sửa khách sạn Hoàng Hậu dưới trướng của tập đoàn Thời Thị đã xảy ra sự cố nghiêm trọng, giàn giáo bị sập dẫn đến có hơn ba mươi công nhận tử vong!

Đường Du Nhiên nhìn thấy tin tức đó thì bị hù thất kinh, hơn ba mươi công nhân tử vong, đây thật sự là một sự cố quá nghiêm trọng!

Đường Du Nhiên cũng là thương nhân, cô hiểu quá rõ rằng nếu như người có lòng muốn đem chuyện này ra viết thì sẽ có ảnh hưởng cực kỳ không tốt cho tập đoàn Thời Thị!

Cho nên lúc Đường Du Nhiên nhìn thấy tin tức này đã không kìm được mà lập tức gọi điện ngay cho Thời Ngọc Thao.

Thời Ngọc Thao vừa nghe thấy giọng nói của Đường Du Nhiên liền kêu Ứng Hạo Vũ đứng bên cạnh lấy máy tính bảng ra mở hot search weibo lên. Thời Ngọc Thao liếc mắt nhìn thấy tin tức trên trang đều hot search liên quan đến tập đoàn Thời Thị.

Các bài đăng trên Weibo này đều là tài khoản tự truyền thông và tiếp thị, chưa có báo chí chính thống đưa tin. Nhưng dù vậy, nó cũng đủ để khiến những cư dân mạng không biết sự thật trên weibo cùng với những anh hùng bàn phím xôn xao bàn tán rồi!

Lại cộng thêm những câu chữ của các tài khoản truyền thông cùng tiếp thị này cố tình hay vô ý mà nói sự cố thi công khách sạn Hoàng Hậu là do bên phía thi công của tập đoàn Thời Thị lén cắt xén nguyên vật liệu mới dẫn đến chuyện giàn giáo bất ổn bị sập mà ra.

Cho nên, hiện tại trên dưới các tài khoản weibo trên mạng toàn là những lời mắng mỏ tập đoàn Thời Thị bằng đủ loại ngôn từ khó mà nghe lọt tai.

Thời Ngọc Thao thoát khỏi weibo, nói với Đường Du Nhiên vẫn đang chờ đợi anh trong điện thoại: “Anh vừa mới xem rồi. Du Nhiên, em không cần lo lắng, anh sẽ xử lý êm đẹp chuyện này.”

Nghe thấy giọng nói bình tĩnh ổn định của Thời Ngọc Thao, nổi bất an trong lòng Đường Du Nhiên mới giảm đi chút ít, nhưng ấn đường của cô vẫn chưa giãn ra được. Cô không kìm được, lại nói với Thời Ngọc Thao: “Thời Ngọc Thao, có chuyện gì cần em giúp đỡ không?”

Dù cho Đường Du Nhiên tự biết mình sức yếu nhưng bây giờ Thời Ngọc Thao gặp phải chuyện như vậy, Đường Du Nhiên cũng muốn giúp đỡ anh.

Thời Ngọc Thao nghe Đường Du Nhiên nói vậy trong lòng cảm thấy ấm áp. Hận không thể lập tức gặp mặt Đường Du Nhiên, ôm lấy cô một cái cho đã.

“Không sao đâu, để anh giải quyết, em không cần lo lắng, chỉ cần ngoan ngoãn ở nhà chờ anh trở về là được rồi.”

Thời Ngọc Thao lại nói thêm vài câu với Đường Du Nhiên rồi mới cúp máy.

Vừa mới tắt điện thoại là sắc mặt của Thời Ngọc Thao lập tức trầm xuống mấy phần, anh nói với Ứng Hạo Vũ đang đứng bên cạnh:”Bây giờ cậu đi tìm luật sư của tập đoàn! Gửi ngay thư luật sư đến những tài khoản tiếp thị và các phương tiện tự truyền thông vừa đăng tin trên weibo! Khống chế bọn họ phát tán những thông tin sai sự thật lại! Kêu bọn họ lập tức xóa bài ngay đi!”

“Dạ được cậu Thời. Tôi đi làm ngay!” Ứng Hạo Vũ vội vàng đáp lời.

Thời Ngọc Thoa suy tư một lát rồi lại nói thêm một câu với Ứng Hạo Vũ: “Còn có! Lát nữa cậu mở một cuộc họp báo chính thức tin tức mới nhất.”

Suy cho cùng thì tin tức hiện tại cũng đã bị lộ ra ngoài rồi, có che giấu cũng không có tác dụng gì nữa, chỉ càng khiến cho những trang tiếp thị nói năng viết bài lung tung.

“Dạ được cậu Thời, tôi đi chuẩn bị.” Ứng Hạo Vũ đáp lời rồi vội vã đi ngay.

Thời Ngọc Thao lại kêu Thiệu Thành đến, anh nhăn mặt nhíu mày trầm giọng nói với Thiệu Thành:”Thiệu Thành, bây giờ tôi hỏi ông, lần này tại sao giàn giáo lại đột nhiên bị sập? Có sắp xếp người đi điều tra nguyên nhân của sự cố chưa?”

Thiệu Thành cúi đầu, lau mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng trả lời: “Dạ thưa cậu Thời, sau khi chuyện này vừa xảy ra tôi liền phái người phụ trách lập tức đi điều tra nguyên nhân của sự cố rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK