Chương 247 Bác sĩ đã làm phẫu thuật lần trước
Người ở đầu dây bên kia nói rất chậm như sợ Tô Lạc Ly không nghe rõ.
Tô Lạc Ly nghe rất rõ, nhưng càng nghe cô lại càng không hiểu gì cả.
“Xin lỗi, các anh gọi nhầm số rồi, tôi chưa từng phẫu thuật nạo sảy thai bao giờ.”
Nói xong, Tô Lạc Ly chuẩn bị cúp máy.
“Đợi chút, cho tôi hỏi, cô có phải là cô Tô Lạc Ly không ạ?”
“Tôi là Tô Lạc Ly, nhưng tôi chưa từng phẫu thuật phá thai bao giờ, các anh nhầm rồi, chắc là do trùng tên trùng hạ thôi.”
“Không thể có chuyện đó được, tài liệu và danh sách của hiệp hội chúng tôi đã được tổng hợp từ các báo cáo của bệnh viện lớn, nếu như cô là Tô Lạc Ly thì sẽ không nhầm đâu. Hay là chúng ta đối chiếu lại tin tức nhé?”
“Không cần đâu. Chẳng lẽ tôi còn không biết là mình đã từng làm phẫu thuật gì hay chưa à?”
Mặc dù Tô Lạc Ly cảm thấy chuyện này là vô căn cứ nhưng người ở đầu dây bên kia vẫn đọc tài liệu của cô lên.
“Tên: Tô Lạc Ly. Tình trạng hôn nhân: Đã kết hôn. Chồng: Ôn Khanh Mộ. Bằng cấp: Đã tốt nghiệp đại học. Số chứng minh thư… Bệnh nhân đã thực hiện ca phẫu thuật nạo sảy thai vào ngày hai mươi lăm tháng chín ở bệnh viện Q.M, quá trình phẫu thuật đã xảy ra tình trạng mất máu…”
Tô Lạc Ly mở to mắt.
Những thông tin mà người kia biết về cô đã hoàn toàn chính xác.
Họ còn nhắc đến việc cô và Ôn Khanh Mộ đã kết hôn với nhau, có rất ít người biết về chuyện này, nếu người kia đã biết thì chứng tỏ rằng họ đang nói thật.
Chắc hẳn là họ đã từng điều tra hồ sơ bên ủy ban nhân dân thì mới biết được là cô đã kết hôn rồi.
“Cô Tô, những điều tôi vừa nói có đúng không?”
“Đúng, ngày hai mươi lăm tháng chín tôi nhập viện Q.M cũng là thật, nhưng tôi không phẫu thuật phá thai, mà chỉ bị thương nhẹ mà thôi.”
“Không sai đâu, danh sách của chúng tôi đã được tập hợp từ báo cáo của các bệnh viện lớn gửi về, nếu cô không phẫu thuật nạo sảy thai thì bệnh viện Q.M đã không dám báo cáo lên. Cô đừng sợ, chúng tôi chỉ muốn kiểm tra tình hình hồi phục và biết thêm về lý do phá thai thôi.”
“Chuyện này không thể xảy ra được!” Sao cô lại có thể làm phẫu thuật phá thai được chứ?
“Thế này đi, có thể là do bên bệnh viện Q.M đã nhầm lẫn gì đó, cô đến bệnh viện kiểm tra lại xem, hỏi họ rằng đã xảy ra chuyện gì. Dù sao thì trong danh sách chúng tôi cũng ghi rõ là cô đã từng phẫu thuật nạo sảy thai một lần.”
Sau khi cúp máy, Tô Lạc Ly chỉ thấy tay mình run lên.
Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì vậy?
Vừa nãy người kia nói là có thể bệnh viện Q.M đã làm nhầm điều gì đó, nhưng Tô Lạc Ly biết, bệnh viện Q.M có thể nhầm hồ sơ của ai nhưng không thể làm nhầm được hồ sơ của cô.
Làm gì có ai không biết rằng cô là bà chủ của bệnh viện Q.M chứ!
“Ông Trần, đến bệnh viện Q.M”
“Vâng thưa mợ chủ”
Xe lập tức quay đầu, đi thẳng về phía bệnh viện Q.M.
Tô Lạc Ly cầm điện thoại di động, cố gắng dùng cách này để an ủi bản thân mình rằng có lẽ là mình đã nhầm thật.
Nếu như cô đã từng làm phẫu thuật phá thai thì sao Ôn Khanh Mộ lại không nói gì cho cô chứ?
Huống chi, cô còn chưa từng mang thai bao giờ, làm sao có thể làm phẫu thuật nạo sảy thai được chứ?
Tô Lạc Ly lắc đầu, cô có cảm giác như đầu mình sắp nổ tung đến nơi rồi.
Cô cố gắng nhớ lại, trong khoảng thời gian cô nhập viện từng xảy ra rất nhiều chuyện kỳ lạ, nếu như hôm nay cô không nhận được cuộc gọi này thì có lẽ cả đời này cô sẽ không bao giờ nghi ngờ những chuyện đó, nhưng hôm nay nghĩ lại thì đúng là có rất nhiều điểm đáng ngờ.
Khoảng thời gian đó, đúng là cô hay cảm thấy buồn nôn vào buổi sáng, nhưng vì quá bận nên cô chưa bao giờ lo lắng về chuyện đó.
Hình như cô từng bị chậm kinh khoảng hai tháng.
Khi tỉnh lại trong bệnh viện thì Ôn Khanh Mộ lại nói rằng cô đến tháng rồi.
Chẳng lẽ…
Tô Lạc Ly không dám nghĩ tiếp nữa.
Xe dừng lại ở dưới bệnh viện Q.M.
Bởi vì đã từng ra vào nhiều lần nên bây giờ Tô Lạc Ly đã rất quen với bệnh viện này rồi.
Cô đi thẳng đến bệnh viện mà trước cô từng ở, đây là phòng bệnh riêng của Ôn Khanh Mộ, không ai được phép ở lại đây.
Vậy nên lúc này cũng chẳng có ai ở trong phòng bệnh này cả, nhưng mà để tiện hơn thì dưới lầu luôn có y tá riêng của phòng bệnh này.
Tô Lạc Ly đi thẳng xuống lầu, vừa xuống đến nơi thì gặp phải y tá đã phụ trách việc chăm sóc cô hồi trước.
“Mợ chủ, sao mẹ lại đến đây? Mơ thấy không khỏe ạ?” Y tá trẻ vội vàng ra đón cô.
“Không, chẳng qua là gần đây tôi khá rảnh nên đến bệnh viện lấy ít thuốc cảm, tiện thể đến thăm mọi người mà thôi.”
Bây giờ Tô Lạc Ly đã rút kinh nghiệm rồi, nếu như Ôn Khanh Mộ muốn giấu có chuyện gì đó ở bệnh viện này thì chắc chắn là các bác sĩ và y tá ở đây sẽ không nói thật với cô.
“Vâng ạ, đã lâu rồi tôi cũng chưa gặp mợ chủ, gần đây mợ có quay phim gì không ạ?”.
“Tôi quay xong một bộ phim, chắc cũng sắp chiếu rồi, bây giờ cô có bận gì không? Chúng ta lên lầu để tâm sự đi”
“Vâng, bây giờ tôi cũng không bận gì cả”.
Hai người cùng đi lên lầu, lên phòng bệnh mà trước kia Tô Lạc Ly đã từng nằm”
“Mợ chủ, dạo gần đây mợ càng ngày càng nổi tiếng hơn rồi.”
“Nổi tiếng gì chứ, vẫn như trước thôi. À, mà dạo này công việc của cô thể nào rồi?”
“Rất tốt ạ.”
Tô Lạc Ly nghĩ ngợi một lúc rồi giả vờ như không biết gì mà hỏi.
“Lần trước bác sĩ nào đã phẫu thuật cho tôi vậy?”
“Hả?” Cô ý tá trẻ hơi sững người, mở to mắt nhìn Tô Lạc Ly.
“Tôi chỉ hỏi vậy thôi, gần đây tôi thấy không được khỏe cho lắm, nên muốn hỏi xem phẫu thuật xong liệu có di chứng gì hay không ấy mà.”
Bởi vì lần trước Tô Lạc Ly nằm viện, Ôn Khanh Mộ đã dặn tất cả mọi người là không được nói về chuyện phẫu thuật phá thai, mà chỉ nói rằng Tô Lạc Ly bị thương ngoài da, không cần phải phẫu thuật gì cả.
Nhưng mà bây giờ Tô Lạc Ly đột nhiên hỏi vậy, cô ý tá trẻ lại bị dồn vào thế bí.
“Mợ chủ, mợ..”
Tô Lạc Ly ra vẻ như đã biết hết mọi chuyện.
“Tôi cũng biết chuyện rồi, thế nào? Còn định lừa tôi tiếp à?”
Cô nở một nụ cười rất thoải mái, không hề áp lực, cũng không đau lòng, buồn bã gì cả.
“Ôi chao!”
Cô ý tá trẻ thở phào một hơi.
“Tôi biết là sếp Ôn hiểu mợ chủ mà, chuyện lớn như vậy nếu không nói ngay lúc ấy thì kiểu gì cũng sẽ nói sau thôi. Thật ra bây giờ phụ nữ phá thai cũng không phải là chuyện gì quá lớn, mỗi này có mấy chục người đến bệnh viện chúng ta để phẫu thuật”
Tim Tô Lạc Ly như vừa chệch đi một nhịp.
Chẳng lẽ cô đã từng phẫu thuật phá thai thật rồi, mà Ôn Khanh Mộ còn cố tình không để cho mọi người nói cho cô biết?
Tô Lạc Ly là diễn viên, tất nhiên là lần này cô cũng diễn một cách rất tự nhiên.
“Đúng rồi, cô nói cũng đúng, dù biết sau thì vẫn rất đau lòng, nhưng biết làm thế nào chứ? Làm người thì phải nhìn về phía trước mà sống.
“Mợ chủ, mợ nghĩ được như vậy thì tốt quá, chắc chắn là sau này mợ sẽ có con thôi.”
“Bác sĩ nào đã phẫu thuật cho tôi vậy? Để tôi đi gặp người đó, gần đây tôi cảm thấy không được khỏe cho lắm, tiện thể đi kiểm tra lại một chút.”.
“Bác sĩ Ôn không nói cho mẹ biết ạ? Người đó là trưởng khoa Chung, bác sĩ tốt nhất của khoa sản bệnh viện chúng ta, Chung Vũ Lăng”
Là bà ấy?
Cô còn nhớ rõ là ngày trước cô đã từng về nhà nghỉ ngơi một thời gian, Ôn Khanh Mộ hỏi là tại sao cô mãi không mang thai, rồi còn dẫn cô đi kiểm tra sức khỏe, khi đó bác sĩ phụ trách việc khám bệnh cho cô cũng chính là Chung Vũ Lăng.
“Bác sĩ Chung ở văn phòng nào vậy?”
“Bây giờ tôi cũng đang rảnh, để tôi dẫn mợ đến đó.”
Y tá đứng lên rồi dẫn Tô Lạc Ly đi đến phòng làm việc của Chung Vũ Lăng.
Sau khi dẫn cô đến nơi thì y tá liền rời đi.
Chung Vũ Lăng đang ở trong phòng làm việc.
Tô Lạc Ly gõ cửa Chung Vũ Lăng thấy người đến là Tô Lạc Ly thì hơi hoảng hốt. “Mợ Ôn đến có chuyện gì không?”