Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con Tô Lạc Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 359

 

Chuyên gia khoa chấn thương của bệnh viện Q.M kiểm tra vết thương của Tô Lạc Ly.

 

“Sếp Ôn, vết thương của mợ chủ tạm thời không có trở ngại gì lớn. Nếu sếp Ôn không yên tâm thì có thể gây tê, cắt chỉ rồi tiến hành xử lý và khâu lại lần nữa, nhưng tôi thấy kỹ thuật khâu của bác sĩ này khá tốt, có lẽ sẽ không có vấn đề gì đâu.”

 

Tô Lạc Ly lập tức nhìn Ôn Khanh Mộ.

 

“Em đã chịu đau một lần rồi, lẽ nào còn muốn em chịu đau thêm lần nữa? Em không muốn khâu lại, cứ để thế đi.”

 

Ôn Khanh Mộ chỉ có thể nghe lời Tô Lạc Ly, anh cũng không muốn Tô Lạc Ly bị giày vò thêm nữa.

 

“Có khả năng bị nhiễm trùng không?” Ôn Khanh Mộ hỏi.

 

“Chắc là không đâu, vết sưng bình thường thôi, vài ngày nữa mới có thể đỡ.”

 

“Sẽ để lại sẹo sao?” Tô Lạc Ly chỉ quan tâm đến vấn đề này.

 

Dù sao thì cô là ngôi sao nữ mà, nếu chân có một vết sẹo thì sau này sẽ ảnh hưởng đến việc mặc váy hay quần ngắn gì đó.

 

“Cái này khó nói lắm, phải xem khả năng phục hồi của từng cá nhân, vẫn phải chăm sóc cho tốt mới được.”

 

“Được, tôi biết rồi.”

 

Ôn Khanh Mộ đưa Tô Lạc Ly về nhà.

 

Cả quãng đường này Ôn Khanh Mộ kiên quyết không để cô đi bộ, chỉ cần có chỗ nào đi bộ thì Ôn Khanh Mộ đều bế cô.

 

Ngay cả về đến nhà rồi Ôn Khanh Mộ cũng bế Tô Lạc Ly vào phòng ngủ.

 

Vào phòng, Tô Lạc Ly khập khiễng chuẩn bị đi vào phòng tắm.

 

“Em muốn là gì?”

 

“Em muốn đi tắm, trong núi tắm rửa khó khăn lắm.” Tô Lạc Ly tỏ vẻ tủi thân.

 

“Em thế này thì tắm kiểu gì? Anh giúp em.”

 

“Em không cần!” Tô Lạc Ly lập tức từ chối thẳng thừng.

 

“Em tự tắm được sao? Lỡ như động vào vết thương thì phải làm thế nào?”

 

Ôn Khanh Mộ vừa nói vừa đi tới.

 

Tô Lạc Ly xấu hổ đẩy Ôn Khanh Mộ.

 

“Em sợ anh làm chuyện xấu.”

 

Thì ra là lo lắng vấn đề này à!

 

Hơn hai mươi ngày, anh đã nhịn hơn hai mươi ngày rồi, nếu để anh tắm cho mình…

 

Không làm chuyện xấu mới lạ đấy!

 

Ôn Khanh Mộ cười xấu xa.

 

“Là em sợ anh làm chuyện xấu hay là em muốn làm chuyện xấu thế?” Ôn Khanh Mộ mập mờ thì thầm bên tai Tô Lạc Ly.

 

“Anh, em đang nói anh đấy! Em muốn tự tắm!”

 

“Được rồi, để anh giúp em tắm, hai mươi ngày anh đều nhịn được rồi, còn để ý mấy ngày này à? Hơn nữa chân em đang thọt, anh xuống tay được hay sao?

 

“Anh mới là đồ thọt ấy, lại còn bảo em thọt!”

 

Hai người vừa tranh cãi vừa đi vào phòng tắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK