Chương 256
Nước biển dâng ngày càng cao thì càng khó tìm được người.
Một con sóng ập tới, Ôn Khanh Mộ bị đánh ra rất xa, anh lại cố gắng bơi về.
Mọi người đều đứng trên cầu hóng hớt.
Cảnh sát vẫn chưa đến.
“Giờ phải làm sao đây? Hình như người đàn ông vừa nhảy xuống là để cứu người, có vẻ quen với người phụ nữ nhảy trước đó!”
“Tôi đoán là có quen biết, dường như người đàn ông luôn gọi tên người phụ nữ đó! Hình như cái gì mà Ly Ly đấy”
Đám đông bàn tán xôn xao.
“Ly Ly!” Lại một tiếng hét như thấu tim gan vang lên.
Ôn Khanh Mộ nhảy xuống biển nhưng không tìm được bóng dáng màu trắng kia!
Anh lặn xuống, tìm kiếm một lúc trong dòng nước chảy xiết rồi lại ngoi đầu lên.
“Ly Ly!” Ôn Khanh Mộ hét lên như phát điên.
Nước biển dâng ngày càng cao thì càng khó tìm được người.
Một con sóng ập tới, Ôn Khanh Mộ bị đánh ra rất xa, anh lại cố gắng bơi về.
Mọi người đều đứng trên cầu hóng hớt.
Cảnh sát vẫn chưa đến.
“Giờ phải làm sao đây? Hình như người đàn ông vừa nhảy xuống là để cứu người, có vẻ quen với người phụ nữ nhảy trước đó!”
“Tôi đoán là có quen biết, dường như người đàn ông luôn gọi tên người phụ nữ đó! Hình như cái gì mà Ly Ly đấy”
Đám đông bàn tán xôn xao.
“Ly Ly!” Lại một tiếng hét như thấu tim gan vang lên.
Ôn Khanh Mộ lại lặn xuống biển.
Cho dù sức lực và tốc độ của anh mạnh hơn người bình thường rất nhiều, nhưng suy cho cùng thì sức mạnh của tự nhiên vẫn mạnh hơn.
Sóng biển cuộn trào hết đợt này đến đợt khác, hơn nữa còn ngày càng lớn.
Rõ ràng thể lực của Ôn Khanh Mộ hơi yếu đi, anh cũng ba ngày ba đêm rồi chưa ăn gì “yyt Nhưng anh không muốn từ bỏ, mặc dù không chắc người đó có phải Tô Lạc Ly hay không, nhưng lỡ như là cô thì sao?
Anh không cho phép chuyện lỡ như” như vậy xảy ra.
Ôn Khanh Nộ lại lặn xuống biển, dưới tác dụng của nước biển, anh không ngừng bị cuốn đi.
Cuối cùng anh nhìn thấy bóng dáng màu trắng kia, anh nhanh chóng bơi qua.
Anh ôm bóng dáng màu trắng đó vào lòng Nhưng áo lông ngâm trong nước rất nặng, anh cũng sắp kiệt sức, ôm người phụ nữ mặc áo khoác lông thực sự tốn rất nhiều sức lực.
Hôm nay có liều chết anh cũng phải cứu được cô!
Một người phụ nữ đeo khẩu trang mặc áo lông trắng len qua đám đông.
Cô nghe thấy có người không ngừng hét lên tên mình, cô phát hiện ở đây có rất nhiều người đang hóng hớt nên mới đi tới.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Tô Lạc Ly hỏi người bên cạnh mình.
“Vừa có người nhảy xuống biển rồi có người khác nhảy xuống cứu, cô nói xem giờ thủy triều đang lên, nước biển còn xiết như thế, sao có thể cứu được đúng không? Người nhảy xuống đúng là tên ngốc mà!”
Một bác gái bên cạnh nói.
“Nhưng tôi thấy chắc là hai người này quen nhau, người đàn ông đó luôn gọi cô gái kia là Ly Ly, không quen thì sao biết cô gái đó mà gọi Ly Ly được chứ?”
Một bác gái khác nói.