" Lạc Hy, Lạc Hy.."
"Chuyện j vậy?"
"Biết tin gì chưa?"
"Tin gì.."
Trương Tử Vy nhắn một cách khẩn trương như đang chuẩn bị nói ra một cái gì đó kinh khủng lắm nhưng câu trả lời lại khiến Lạc Hy ngã ngửa.
"Doãn Tư Thần chuẩn bị sang Mỹ 1 tuần đó!"
" Chắc là anh ấy đi công tác thôi, tổng tài mà..."_ cô biểu cảm hết sức nhẹ nhàng coi đó là một điều hiển nhiên.
" Trời ơi! lúc nào rồi mà cậu còn có thể trả lời như vậy."
" Thế thì phải làm sao?"
"Điều quan trọng ở đây là của bạn gái cũ của anh ta đang học tại đó. Sợ rằng hai người họ sẽ có gian tình!"
" bạn gái cũ thôi mà, họ cũng không còn tình cảm gì với nhau rồi."
Lạc Hy có chút bất ngờ với lời nói của Trương Tử Vy nhưg sau đó cô chợt nghĩ nếu họ còn tình cảm thì anh tại sao lại lấy cô, còn quan tâm như thế. Câu trả lời của Lạc Hy khiến cho Trương Tử Vy phải bái phục. Cô bạn của tôi ơi! sao có thể khoan dung như vậy kia chứ. Tiểu Nam sắp đến cửa cướp chồng đi rồi mà cậu vẫn còn thản nhiên được. Nếu cậu còn không làm thì để tôi làm vậy!
" mặc dù dù là bạn gái cũ nhưng hai người họ chia tay chỉ vì cô ta phải đi du học thôi, Doãn Tư Thần rất yêu cô ta, cô ta chính là người phụ nữ đầu tiên có thể bước chân vào trái tim của anh ta đến cả cậu là vợ cũng chưa chắc bằng được cô ta đâu."
Lạc Hy bỗng chốc cảm thấy bản thân thật nực cười rõ ràng là vợ danh chính ngôn thuận của anh nhưng cô không có quyền được ghen bởi cô đâu là gì của anh, cô chỉ là một người vợ trên danh nghĩa mà thôi, về mặt tình cảm hai người cũng chỉ giống như hai thực khách ở chung một phòng không hơn không kém. Tất cả cả đều trói buộc nhau bằng tờ giấy kết hôn. Cô cảm thấy khá mệt mỏi nên nhắn lại cho Tử Vy.
" thôi mình có việc rồi nói chuyện sau nhé!"
"Ukm"
Lạc Hy nằm ngả người ra phía sau ghế, tim cô lúc này như tê dại, thứ cảm giác vừa đau vừa khó chịu phải chăng cô đã yêu mất chồng mình rồi. Ánh mắt vô hồn cùng nụ cười tự giễu của Lạc Hy khiến cô cảm thấy bản thân thật vô dụng nhưng ngay lúc này đây thì cô hoàn toàn bất lực, vị trí của người con gái ấy chính là vật cản to lớn giữa cô và anh. Anh yêu ai là quyền của anh cô đâu thể xen vào. Cả không gian yên tĩnh bị tiểu A phá vỡ, cậu bước vào một cái nhã nhặn.
" tổ trưởng Triệu, Chủ Tịch muốn gặp cô."
Lạc Hy bừng tỉnh sau những suy nghĩ miên man,đáp lại Tiểu A.
"Ờ...được."
Tiểu A rời đi,Lạc Hy cũng chỉnh lại trang phục rồi đi đến phòng Tổng Tài. Bước vào căn phòng,Doãn Tư Thần ngồi đĩnh đạt, thần thái nghiêm túc toát ra sự độc tôn nam tính. Thấy Lạc hy vẫn đứng im không nói không rằng,anh bỏ bút xuống,giọng nói trầm thấp vang lên.
" Em đứng đó làm gì?"
Câu chất vấn của anh khiến cô giật mình tiến lại gần bàn làm việc.
" anh gọi tôi có việc gì?"
" À... Tôi muốn nói với em là tối nay tôi sẽ bay qua Mỹ để bàn một số công việc, chắc một tuần sau mới trở về. Em ở nhà nhớ chăm sóc bản thân cho tốt!"
Lạc Hy dùng giọng nói lạnh nhạt trả lời lại.
" lịch trình của anh sao tôi lại không biết?"
" làm việc đột xuất..."_ Doãn Tư Thần nói tránh đi.
" vậy được... không còn việc gì nữa tôi ra ngoài đây."
Nói Rrồi, cô bước thẳng ra ngoài cửa, cố không thể anh nhìn thấy được sự buồn tủi,đau đớn trong ánh mắt của cô. Tại sao anh lại phải lừa dối cô như thế?