"Anh mau thả tôi ra, anh đang làm tôi đau đấy!"
Vừa đến cửa phòng, Doãn Tư Thần không để cô có phản ứng, lập tức bế cô lên, dùng chan đạp tung ánh cửa, bước vào rồi khoá trái cửa ném mạnh Lạc Hy lên chiếc giường đế vương rộng lớn. Lạc Hy cảm thấy bản thân không còn hơi sức chống cự,cả người đau đớn vô cùng. Doãn Tư Thần đề lên phía trên cô, đôi ngươi tức giận giờ đây lấp đầy dục vọng. Lạc Hy ở dưới thân thể anh có bao nhiêu phần mỹ miều, quyến rũ, quần áo xộc xệch để lộ phần cổ trắng ngần, xương quai cạnh ẩn hiện dưới lớp da mềm mịn khiến khát vọng nguyên thủy nhất của người đàn ông trỗi dậy. Doãn Tư Thần cởi tây phục đen lịch lãm ra để phơi ra lồng ngực cứng rắn, cặp chân thon dài, rắn rỏi càng tôn lên vóc dáng yêu nghiệt, mê luyến của anh. Anh dưới bóng đêm tựa như một thiên thần tội lỗi đắm chìm trong dục vọng nhưng lại vô cùng đẹp, đẹp đến mức chết người. Doãn Tư Thần kéo lấy Lạc Hy, hôn lên phần cổ nõn nà ấy. Lạc Hy lúc này không ngừng run rẩy lại nhìn thấy ánh mắt đầy chiếm hữu không chút che dấu khiến cô càng thêm sợ hãi. Cô chưa bao giờ thấy bộ dạng như vậy của anh, sự bất mãn, kinh hãi hiện rõ trên mặt Lạc Hy, lại thấy anh đang từ từ di chuyển xuống dưới, bàn tay dùng chút hơi sức yếu ớt chống đỡ.
"Doãn Tư Thần, mau buông tôi ra, đừng mà..."
Doãn Tư Thần chẳng thèm bận tâm đến sự kháng cự của cô. Giọng nói truyền đến mang theo sự lạnh lùng, ngông cuồng.
"Muốn hầu hạ đàn ông tốt thì trước hết hãy hầu hại tốt chồng mình đi!"
Lời nói tàn nhẫn này của anh khiến đại não cô hoàn toàn trống rỗng, phía ngực trái bỗng chốc đau nhói như hàng ngàn mũi dao đâm vào, không ngừng rỉ máu. Doãn Tư Thần thô bạo xé rách bộ quần áo đang mặc trên người cô. Thân thể Ngọc nhà hiện ra trước mắt anh. Làm da mềm mại, bộ ngực đầy đặn phập phồng thôi thúc ham muốn của anh.
"Thật đẹp..."-giọng nói khen ngợi mang theo sự thô tục làm Lạc Hy cả kinh.
"Đừng...xin anh...."
"Đừng....."
"Chẳng phải muốn nhanh chóng leo lên giường đàn ông khác sao? Để tôi xem khả năng ti tiện của cô đến mức nào!"
Bàn tay anh mạnh bạo tóm lấy hai tay cô kéo lên phía đầu, chôn vùi mật vào cổ cô. Hơi thở nóng bỏng phai lên từng tấc da thịt mềm mịn. Một bàn tay khác hung hăng tìm đến bầu ngực căng tròn, không chút thương tiếc mà xoa nắn.
"A....đừng....đừng mà...."- tiếng nét xé lòng vang lên mang theo nỗi tuyệt vọng cùng đau đớn.
Thân hình Lạc Hy không ngừng con quậy không những không thoát được lại hoàn toàn kích thích sự xâm chiếm của đàn ông. Cô có thể cảm nhận rõ được vật nam tính của anh đang nóng rát, sưng tấy, đang cọ sát giữa hai chân cô. Đôi môi Doãn Tư Thần từ từ chuyển xuống phía dưới, gặm nhấn từng đường cong hoàn mỹ ấy. Nụ hoa hồng tươi bị anh xoa nắn đến sưng đỏ lên thấp thoáng dưới màn đêm kích tình càng làm anh thêm mê luyến. Doãn Tư Thần không kìm được ngậm chặt lấy nhũ hoa ấy, ham muốn mút mạnh làm cô phát ra những tiếng ám muội.
"Ưm....a...đừng mà...ưm."
Lạc Hy vùng vẫy, trong miệng bật ra tiếng khóc nấc cộng thêm nỗi bi thương càng làm hai má thêm đỏ hồng.
Doãn Tư Thần nâng chân cô lên. Phát hiện bản thân sắp gặp phải chuyện gì, Lạc Hy ai oán cầu xin.
"Xin anh, đừng như vậy...tôi thật sự không chịu nổi."
Doãn Tư Thần càng thêm nhíu mày.
"Thật ti tiện! Đến cả việc cầu xin cũng khiến đàn ông ham muốn xâm chiếm."
Lúc này, khuôn mặt anh lạnh đến run người, đôi mắt hoàn toàn bị dục vọng chiếm hữu. Cùng với tiếng cuối cùng, anh dùng vật thể cứng rắn đâm mạnh....
Thân thể Lạc Hy đã rất mệt, can bản không chống lại được sự điện cuồng này. Cô cảm thấy thân dưới đau rát vô cùng giống như sắp rách ra.
"Á...đau quá...xin anh đừng mà..."
"Chết tiệt!"
Doãn Tư Thần mới chỉ vào được phân nửa do cô siết chặt khiến anh không thể vào thêm được.
"Thả lỏng ra..."
Nói rồi, ánh mắt anh đỏ ngầu, ôm lấy thân thể cô, một lần nữa dùng sức đâm thật sâu.
Tiếng thét thê lương vang lên chói tai...
Mùi hương thuần khiết tươi trẻ kích thích hành động càng thêm cường bạo. Sự xâm nhập mạnh mẽ khiến cô như muốn ngất đi. Bên trong người con gái mềm mại vô cùng khiến Doãn Tư Thần như con dã thú mà điên cuồng cắn nuốt con mồi. Lạc Hy không ngừng cầu xin, thân mình không ngừng giãy dụa.
"Không muốn...aa...không..."
Doãn Tư Thần không thèm để ý, một tay bóp mạnh bầu ngực trắng nõn, một tay nắm lấy hông cô càng hung hăng hơn. Lạc Hy đau đớn về cả thể xác lẫn tinh thần, giọt lệ không ngừng rơi xuống. Nó tựa như một cơn ác mộng khủng khiếp nuốt trọn cô. Trong căn phòng, mùi vị tình dục nồng đậm, thân thể anh với sức mạnh to lớn không ngừng đâm sâu vào bên trong cô, hoàn toàn lấp đầy cô.
"Cầu xin anh,...a...hãy dừng lại."
Động tác mãnh liệt cùng tiếng va chạm của hai thân thể khiến căn phòng ngày càng nóng lên. Đôi môi căng mọng, mềm mại của Lạc Hy làm Doãn Tư Thần không kìm được mạnh mẽ áo lên một nụ hôn nồng đậm, đầu lưỡi hung hăng cậy răng ra, khuấy đảo bên trong khoang miệng mềm mại đó. Lạc Hy cũng chẳng còn hơi sức phản kháng, ánh mắt vô lực nhìn vào khoảng không vô định. Cô hơi run run. Nơi tư mật rất khó khăn tiếp nhận vật nam tính to lớn đó, sự ẩm ướt khiến người đàn ông mất đi lí trí. Anh ôm chặt lấy cô, một lần nữa điên cuồng tiến vào, cuối cùng thứ dịch trắng phun ra lấp đầy bên trong, tiếng thét thê lương của cô vang lên thảm thiết rồi ngất lịm đi. Doãn Tư Thần như được thỏa mãn, rút ra khỏi thân thể không còn hơi sức nhìn thứ dịch trắng đó đang trào ra ngoài, ánh mắt hiện lên vẻ vừa ý.