"Mẹ, ba có chuyện gì vậy?"
"Lạc Hy không phải chuyện của con, mau lên nhà." Bà Triệu vừa khóc vừa nói to, bắt cô lên tầng.
"Con không lên, mẹ nói cho con biết đi, chuyện này là sao?"
Hai người họ vẫn cầm nín không nói cho cô biết một lời nào, không phải không muốn cho cô biết là họ lo sợ cô sẽ phải chịu hậu quả cùng với họ, cô chỉ là một cô gái ngây thơ không nên đối mặt với những phiền phức chỉ cần ông bà già này chịu là được rồi.
"Cô muốn biết sao!?"
Bỗng từ đâu, một người đàn ông cao lớn đứng trước mặt cô, anh nhìn cô với một ánh mắt khinh thường, lạnh nhạt, mặc dù vậy Lạc Hy vẫn không thể rời mắt, anh quả thật là vô cùng đẹp, gương mặt điển trai, Đôi mắt dài lộ ra sự lạnh lùng trong đó, lông mày đen với lại,đôi môi nhếch lên vô cùng quyến rũ. Đó chính là mẫu người lý tưởng của biết bao cô gái. Lạc Hy phải mất vài giây mới có thể định thần, nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh băng đó.
"Các người là ai, tại sao lại xông vào nhà của tôi rồi gây náo loạn như vậy. Nếu các người con không đi tôi sẽ báo cảnh sát đấy!"
"Báo cảnh sát! Ha ha ha....." _ Anh đột nhiên cười rất to khiến cô rất sợ hãi.
"Cô thử xem"_ Anh ngồi xuống ghế sofa, chân vắt chéo. Lúc này giống như một vị đế vương cao ngạo trước những người dân thấp kém.
Cảm thấy dùng biện pháp mạnh không có hiệu quả đối với người đàn ông này, chỉ càng làm cho bản thân thêm thấp kém. Lạc Hy đành phải dùng biện pháp nhẹ nhàng vậy.
"Các ngươi muốn gì?"
"Muốn gì?","Con hỏi ba mẹ cô xem!"
"Ba mẹ, nói cho con biết đi"
Ông bà Triệu vẫn cuối mặt xuống, lặng thinh không nói lời nào.
"Không nói....vậy để tôi "
" Cô chắc hẳn mới về đây không lâu nên vẫn chưa biết nhiều về gia đình này. Ba cô là cổ đông của tập đoàn Doãn thị. Nhìn cũng biết ông ta rất có tiền, nhưng chính đồng tiền đã làm cho ông ta mù mắt. Tham quá có ngày chết ko có chỗ chôn đâu!"
Doãn thị!!! Cô chết chân tại chỗ, vài ngày trước cô có đọc được tin tức trên mạng về tập đoàn Doãn thị và chủ tịch của nó- Doãn Tư Thần. Người hôm mưa gọi gió trong giới thương trường, anh ta đã đánh sập một công ty truyền thông lớn nhất Trung Quốc. Chính phủ cũng phải kính nể anh bảy phần. Còn về tập đoàn Doãn thị thì khỏi phải bàn, tập đoán lớn mạnh nhất và là nơi nắm giữ nền kinh tế của cả nước. Tại sao cô lại gặp phải con người này cơ chứ.
"Nói rõ ràng đi" _ Lạc Hy nhíu mày nói
" Tôi rất thích người thẳng thắn. Ba cô, ông ta dám bán thông tin cơ mật của công ty cho công th đối thủ, cô nghĩ xem nên xử lý thế nào?"
"Ba tại sao người lại......vậy chúng tôi phải làm gì?"
"Tôi muốn các người phải bồi thường tổn thất, đồng thời tôi sẽ kiện mày ra tòa và ba cô chắc chắn sẽ phải ngồi tù."
Doãn Tư Thần Gương mặt thích thú nhìn cô, trong đầu hiện lên vô số suy nghĩ bậy bạ. Anh đã để ý cô từ lúc mới bước vào, không nghĩ cô lại xinh đẹp như vậy. Màu trắng của chiếc váy cô mặc đã khiến thân thể trở nên vô cùng quyến rũ lại cộng thêm tính kiên cường đó làm anh càng cảm thấy thú vị hơn.
"Có cách nào khác giải quyết không?"_ Cô gắt gao nhìn anh.
"Cách khác.... Có chứ!"
"Tôi muốn cô làm tình nhân của tôi"/" tình nhân "
" Không được, Lạc Hy con ko được làm như vậy, việc ba mẹ làm, ba mẹ chịu!"_. Bà Triệu Gào to nói với Lạc Hy, gương mặt đầy nước mắt.
"Tôi không muốn làm tình nhân"
"Không muốn....."
"May cho cô hôm nay tâm tình tôi tốt nên sẽ cho cô một lựa chọn cuối cùng!"
"Anh cứ nói"
" Tôi muốn cô trở thành vợ-của-tôi"
"Sao!?"_ Lạc Hy ko khỏi giật mình với lời nói của anh.
"Đây là lựa chọn cuối cùng của cô"
Lạc Hy nhắm mắt, hít một hơi dài.
"Được, tôi đồng ý"/"Còn tiền bồi thường thì sao?"
"Tôi sẽ không tính toán nhưng ba cô sẽ không được làm việc trong công ty tôi nữa"
"Mong anh hãy làm việc này trong thầm lặng"
"Yên tâm, tôi sẽ không làm mất mặt gia đình vợ tôi đâu!"
"Cô chuẩn bị cho tốt, một tuần sau chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ"
Lạc Hy gật đầu rồi ngồi xuống ghế, đợi đến khi bọn họ đi hết, ông bà Triệu vội chạy đến ôm cô vào lòng, khóc không nói lên lời. Ba người kia thì ôm nhau khóc, cô gương mặt lạnh tanh không một chút cảm xúc. Cuộc đời cô lại rẽ sang một hướng khác, cuộc sống sau này khó mà yên bình.