• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau một tuần ở bệnh viện, Lạc Hy cảm thấy khá hơn rất nhiều, nhưng có 1 thứ khiến cô băn khoăn suốt 1 tuần qua đó chính là gia đình của cô, tại sao cô lại không nhớ gì đến họ. Hằng đêm cô vẫn luôn nằm mơ thấy họ nhưng không thể nhìn rõ gương mặt từng người. Phải chăng họ đã không cần cô nữa mới bỏ cô một mình đầy vết thương ờ quốc lộ như vậy. Đang đắm chìm trong những suy nghĩ rối rắm của bản thân, bỗng có tiếng gõ cửa "cộc.....cộc...cộc", đoán ra là ai gương mặt cô trở nên dịu dàng:



"Mời vào"



"Bác vừa mới mua ít cháo gà cho con. Nào! Ăn đi cho nóng"



"Được ạ"



Vợ chồng họ Triệu trong suốt những ngày qua đều chăm sóc cho Lạc Hy. Mặc dù cô và họ ko hề quen biết nhau nhưng họ quan tâm cô giống như con ruột vậy. Vì thế cô vẫn luôn cảm kích họ, đợi sau khi khỏe lại nhất định sẽ báo đáp họ thật tốt.



"Con cảm thấy thế nào rồi?"



"Dạ....đã khỏe lên nhiều rồi ạ! Có thể xuất viện bất cứ lúc nào"



" vậy thì tốt quá rồi"



"Cảm ơn hai bác trong thời gian qua đã chăm sóc cho con"



"Không có gì. Chỉ thấy con không nhớ được gì nên sợ để lại con ở đây sẽ không có ai chăm sóc mà thôi"



"Hai người thật là tốt. Chắc con của 2 bác phải may mắn lắm mới có được người cha, người mẹ như bác trai bác gái đây"



Vợ chồng họ Triệu nhìn nhau một lúc, như đã quyết định điều gì đó, quay sang nói với Lạc Hy:



"Lạc Hy, bác có chuyện muốn nói với con"



" 2 bác cứ nói đi ạ?"



"Ờ....thì trong suốt những ngày qua, bác thật sự rất quý con, coi con như con ruột trong nhà. Hai bác từng này tuổi rồi nhưng vẫn chưa có một đứa con nào thế nên....."



"Xin cứ nói thẳng đi ạ"



" gia đình bác muốn nhận con là con nuôi được ko?"



"Con....con nuôi ấy ạ"



" không sao.....con cứ từ từ suy nghĩ, chúng ta đợi được mà"



"Con đồng ý"



Lời đồng ý đột ngột của Lạc Hy khiến cho vợ chồng họ Triệu không khỏi bất ngờ. Cô ra quyết định nhanh như vậy bởi cô đã nghĩ thông suốt rồi. Quyết định bỏ lại tất cả quá khứ của bản thân dù ba mẹ cô là ai, thân phận ra sao cô cũng sẽ không quan tâm nữa. Họ đã bỏ rơi cô chắc hẳn rất ghét cô vậy thì tại sao bản thân phải luyến tiếc cái gia đình đó. Cô cần phải nghĩ cho tương lai, cần có 1 gia đình yêu thương mà vợ chồng họ Triệu những ngày qua đã luôn ở bên cô, chăm sóc cô, có lẽ đây chính là cách cô báo đáp hon, cho cô một tương lai mới.



"Vậy.....con...có thể gọi ta một tiếng mẹ ko?"



"M...mẹ"



Bà Triệu ôm chằm lấy Lạc Hy vào lòng, những giọt nước mắt hạnh phúc của bà khiến cho cô cảm động. Đây mới chính là gia đình của cô, họ cần cô và cô cũng cần họ. Sau một hồi xúc động, Lạc Hy vỗ nhẹ vào lưng bà



" mẹ... Con đói rồi "



"À... Mẹ xin lỗi... Cháo này mẹ mới mua thôi, vẫn còn nóng, con mau ăn đi"



Bà Triệu lau nước mắt, đưa bát cháo vẫn còn hơi nóng cho cô,nhìn cô ăn từng chút một, bà thầm cảm tạ ông trời đã đưa cô đến với gia đình bà, để bà có thể thực hiện ước muốn chăm sóc con của mình.



Ông Triệu thấy vợ mình như vậy, nén xúc động, vỗ vai an ủi vợ.



"Mẹ, ba con muốn xuất viện "



"Được, vậy ba mẹ đi làm thủ tục, con nhớ phải ăn hết cháo biết chưa!"



"Dạ"



Sau khi ông bà Triệu rời khỏi phòng, Lạc Hy nhìn ra cửa sổ ánh nắng xuyên qua ô cửa kính chiếu vào căn phòng nhỏ. Những chiếc lá vàng rơi cuống mặt đất báo hiệu mùa thu đã về. Cô hít một hơi thật sâu, quyết định xuống giường chuẩn bị mọi thứ để trở về gia đình mới của cô. Từ giày phút này, cuộc sống của cô sẽ sang 1 trang mới, cô sẽ trở thành con gái nhà họ Triệu - Triệu Lạc Hy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK