• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Doãn Tư Thần trong lòng tức giận vô cùng khi thấy Hi Phàm chăm sóc và quan tâm Lạc Hy. Anh mới là chồng của cô ấy, mới là người có trách nhiệm chăm sóc cho cô, đâu đến lượt một kẻ qua đường như anh ta xen vào. Âu Dương Hi Phàm mặc dù rất lo cho Lạc Hy nhưng khi thấy Doãn Tư Thần đến anh cảm thấy bản thân không cần phải ở lại nữa nên quyết định trở về. Thần hình lịch lãm,cao ngạo đi đến phía cửa nơi Doãn Tư Thần đứng, ánh mắt tở nên sắc bén, lạnh lẽo như băng, nói nhỏ vào tai anh rồi ngay sau đó bỏ đi.



''Đừng để cô ấy phải chịu tổn thương lần nữa, không thì đừng trách tôi cướp cô ấy khỏi tay anh!'' - ngữ khí đầy quả quyết, mang theo chút cảnh cáo.



Câu nói của Hi Phàm khiến gương mặt anh biến sắc, trong lòng dấy lên sự bất an. Biết cô vẫn chưa tỉnh,Doãn Tư Thần đè nén lại cảm xúc ngồi kế bên cô. Căn phòng bỗng trở nên tĩnh lặng dị thường, chỉ còn anh và cô, ánh mắt âm trầm nhìn khuôn mặt xinh xắn, mĩ lệ nhưng lại đau thương của cô khiến anh cảm thấy áy náy vô cùng. Nếu bản thân quan tâm cô một chút, gọi điện hỏi thăm cô trong những ngày đi vắng, liệu rằng cô có rơi vào hoàn cảnh này hay không? Doãn Tư Thần khẽ nắm lấy bàn tay mịn màng, hơi lạnh của Lạc Hy áp lên gò má cương nghị của anh, giọng nói có chút nỉ non.



''Lạc Hy...anh xin lỗi!''-câu nói mang theo sự day dứt cùng nặng nề.



Bạch Cơ Uyển cô sau một hồi tìm kiếm phòng bệnh của Lạc Hy thì cũng tìm thấy, cô ta đẩy cửa bước vào. Tiếng động đột ngột khiến Doãn Tư Thần vội bỏ tay ra khỏi tay cô. Cô ta nhìn thấy anh, mọi sự mêtj mỉ từ ban nãy như được bộc phát, yểu điệu mang thân thể của mình lao vào lòng anh.



''Tư Thần, anh đi đâu mà vội thế, có biết em theo sau mệt lắm không?''



Doãn Tư Thần nhanh chóng che giấu cảm xúc phức tạp, kéo cô ta đến ghế sofa phía đối diện cùng ngồi xuống, ôn nhu quan tâm.



''Là lỗi tại anh! có sao không?''



''Không sao, chỉ là hơi đau chân thôi.''



''Đâu, để anh xem.''- Anh cúi người xuống, chậm rãi nhấc một bên chân của Bạch Cơ Uyển lên, dịu dàng xoa bóp cho cô ta.



Hành động này nếu người ngoài nhìn vào họ sẽ lầm tưởng Doãn Tư Thần và Bạch Cơ Uyển là một cặp vợ chồng mới cưới tình nồng ý mặn. Mi mắt của Lạc Hy có chút động đậy,cô từ từ mở mắt một một cách mệt mỏi. Vừa tỉnh dậy, tinh thần cô vẫn đầy sự muộn phiền, nặng nề vậy mà đập ngay vào mắt cô là màn ân ái ngọt ngào của anh và cô ta. Ha!!! Chuyện gì thế này? Anh đây là đang muốn chỉ rõ cho cô thấy được ai mới là người quan trọng trong lòng anh sao. Rõ ràng người nằm trên giường bệnh là cô, vợ danh chính ngôn thuận cũng là cô. Vậy mà anh lại có thể quan tâm chăm sóc cho một người phụ nữ khác. Thật nực cười!, Lạc Hy rời mắt khỏi đôi nam nữ đó, ánh mắt vô cảm mang theo vẻ ưu thương không chút dao động nhìn lên phía trần nhà trắng toát. Doãn Tư Thần bất giác nhìn về phía Lạc Hy, thấy cô đã tỉnh anh liền bỏ tay khỏi Bạch Cơ Uyển, vội vã đến bên cô.



''Em sao rồi! Có thấy không khỏe chỗ nào không?''



Lạc Hy vẫn không thay đổi biểu cảm, chỉ hờ hững đáp.



''Cảm ơn anh quan tâm, tôi vẫn ổn.''



''Vậy thì tốt.''-anh thở phào nhẹ nhõm



Thấy Doãn Tư Thần như vậy, Bạch Cơ Uyển có chút khó chịu. nũng nịu hỏi anh.



''Tư Thần, cô ta là ai vậy?''



Cả cô và anh đều bị kích động bởi câu hỏi của cô ta, Lạc Hy vẫn lặng thinh, cô muốn xem xem anh sẽ giải thích như thế nào về mối quan hệ của hai người với cô tình nhân bé bỏng đây.



''Cô ấy....là....vợ anh!''



''Sao!'' Bạch Cơ Uyển sửng sốt trước câu trả lời của Doãn Tư Thần.



''Anh...anh kết hôn rồi sao?''- Cơ Uyển cố gắng xác minh lại những gì mình nghe được, giọng vẫn chưa hết hoảng hốt.



''Phải!''



Sự tức giận cùng đố kị với Lạc Hy đến tột cùng nhưng cô ta vẫn cố gắng bình tĩnh, giọng bỗng trở nên thân thiết.



''Thì ra là Doãn thiếu phu nhân, tôi là Bạch Cơ Uyển, bạn thân của Tư Thần.''



''Bạch tiểu thư không cần khách khí, bạn của Tư Thần cũng là bạn tôi.''- Lạc Hy khẽ nở nụ cười miễn cưỡng.



''Tiểu Hy em đói không, anh đi mua chút gì cho em ăn nhé!''



''Anh cứ đi đi, ở đây đã có em rồi.''- Bạch Cơ Uyển chen lời cô, vui vẻ nói.



''Vậy hai người từ từ nói chuyện.''



Doãn Tư Thần rời khỏi phòng nhưng anh đâu biết rằng cô ta đã giở thủ đoạn khiến tình cảm gia đình của anh rạn nứt. Doãn Tư Thần là thuộc về cô t, cô không có được thì đừng hòng một ai có được anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK