Mục lục
Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một hàng mũi tên được bắn ra găm vào dưới chân mấy tên thổ phỉ.  

Ngay cả dưới chân tên đầu sỏ cũng bị găm một cái.  

Tất cả thổ phỉ đều hoảng sợ nhìn xung quanh muốn nhìn rõ xem mấy mũi tên này bắn ra từ đâu.  

Nhưng khiến chúng thất vọng là không tìm ra được.  

Advertisement

Nguy hiểm mà không nhìn thấy được lại càng khiến chúng sợ hãi.  

“Lần này chỉ là cảnh cáo, nếu các ngươi không biết tốt xấu nữa, ta dám chắc một mũi tên sẽ bắn vào đầu các ngươi”.  

Advertisement

Kim Phi lại cầm một cái cốc lên bình tĩnh nói.  

“Ngươi dám động vào một sợi tóc của ta thử xem, ông đây giết hết cả nhà ngươi”.  

Tên đầu sỏ hung dữ nói.  

Vừa dứt lời đã bị Kim Phi đè đầu hắn xuống rồi đập lên bàn.  

Tên đầu sỏ bị đập đến mức vỡ đầu chảy máu.  

Kim Phi tiện tay bứt một ít tóc trên đầu hắn ta xuống.  

“Cái này dù sao cũng chỉ mấy chục sợi tóc, ngươi giết một người ta xem thử?”  

Tên đầu sỏ bị đập cho choáng váng, khó khăn lắm mới đứng vững được, hai mắt nhìn chằm chằm Kim Phi, môi run lên: “Ngươi… ngươi…”  

“Ngươi cái gì mà ngươi? Sao nào, còn muốn giết cả nhà ta sao?”  

Kim Phi cười gằn, lạnh lùng nói: “Ngươi còn chỉ vào ta lần nữa thì ông đây cắt luôn đầu ngón tay của ngươi đấy”.  

Tên đầu sỏ vô thức rụt ngón tay lại.  

Vì hắn ta nhìn thấy sát khí từ trong đôi mắt Kim Phi, không dám lấy ngón tay của mình ra cược với Kim Phi.  

“Quay về nói với ông cả của ngươi và chủ tử đằng sau hắn, muốn lấy guồng quay tơ thì hãy mang theo thành ý đến nói chuyện, muốn cướp giật thì dù có đốt guồng quay tơ, ông đây cũng không đưa cho hắn”.  

Kim Phi mất kiên nhẫn xua tay: “Được rồi, cút đi”.  

Tên đầu sỏ nghiến răng, nhặt con dao của mình lên rồi dẫn mấy tên thổ phỉ rời đi.  

Hắn không còn dáng vẻ uy phong như lúc đến nữa, ngược lại trông giống như một con chó đang chạy trốn.  

“Thuyên Tử ca, chúng ta cứ đi thế sao?”  

Ra khỏi làng, một tên thổ phỉ không cam lòng hỏi: “Cứ về thế này chắc chắn sẽ bị các huynh đệ khác cười vào mặt”.  

“Cười cái rắm!”  

Tên đầu sỏ vung tay cho đàn em một cái tát: “Ai dám nói ra chuyện hôm nay thì ông đây sẽ giết người đó”.  

Làm thổ phỉ nhiều năm nay, có lần nào đến làng Tây Hà mà dân làng dám lớn tiếng nói chuyện với hắn ta không?  

Kết quả lần này lại bị người ta đánh không còn mặt mũi.  

Đây là một sự sỉ nhục với tên đầu sỏ.  

Hắn ta chỉ muốn xé xác Kim Phi ra. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK