Nhưng lúc này chúng cũng cảm thấy hoang mang.
Bao gồm cả đại đương gia.
Advertisement
Trước khi đến đây đại đương gia biết làng Tây Hà có cao thủ bắn tên, vậy nên đã sớm chuẩn bị kế sách, mặc áo giáp bên trong.
Áo giáp này là ông ta cướp được lúc còn trẻ từ người bán hàng rong, không biết làm từ gì, đao thương không thể làm ông ta bị thương được.
Advertisement
Đội thêm mũ bảo vệ lên, cung tên bình thường không thể nào làm ông ta bị thương.
Không cần lo đến sự an nguy của bản thân, sau lưng lại có cả trăm tên đàn em chống lưng, vậy nên đại đương gia từ đầu đến cuối vô cùng tự tin.
Nếu không phải Chu sư gia yêu cầu ông ta không được động đến Kim Phi, ông ta cũng sẽ không lãng phí thời gian trả giá với Kim Phi như vậy.
Tuy nhiên mọi chuyện xảy ra ban nãy khiến sự tự tin trong lòng ông ta vỡ vụn!
Đến bây giờ, ông ta vẫn không thể hiểu nổi sao mọi chuyện lại ra nông nỗi này.
Đây là mấy trăm người đó, vậy mà nháy mắt đã chết hơn nửa.
Cho dù là mấy trăm con heo cũng không giết nhanh như vậy được?
"Sao vậy, không hài lòng với thủ đoạn của ta sao?"
Kim Phi nhìn đại đương gia thất thần, cười hỏi.
"Thằng nhãi đáng chết!"
Nghe thấy giọng Kim Phi, đại đương gia cuối cùng cũng hoàn hồn, tay giơ đao dài lên, cưỡi ngựa lao về phía Kim Phi.
"Đừng có sững người, mau lao lên!"
Nhị đương gia hét một tiếng, mang theo mấy tên cầm đầu theo sau.
Không phải nhị đương gia trung thành mà là ông ta biết rõ chỉ cần bắt được con tin là Kim Phi thì bọn họ mới có cơ hội sống tiếp!
Tiếc rằng đám cựu binh này sẽ không cho họ cơ hội này!
Mấy chục mũi tên lại bay ra từ rừng cây, mấy tên dẫn đầu đều ngã ngựa.
Mấy chỗ hiểm trên người chúng đều cắm tên, chắc chắn là chết!
Nhưng đại đương gia nhờ có nón sắt và áo giáp sắt nên may mắn chạy thoát, giơ tay trái ra kéo cổ áo Kim Phi.
Đây là điều Kim Phi không ngờ tới, lúc này muốn né tránh cũng không kịp nữa rồi.