CHƯƠNG 291: HẠ DIỆP CHI KHÔNG ĐƯỢC KÍCH ĐỘNG
Nghe thấy giọng nói của Mạc Đình Kiên, Hạ Diệp Chi phút chốc có chút hốt hoảng.
Mạc Đình Yên chỉ là sau khi gọi cô một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa.
Hai người trầm mặc một lúc, Hạ Diệp Chi mới lên tiếng trước nói: “ Hôm nay em đến đoàn làm phim.”
Mạc Đình Kiên ngữ khí không thay đổi nói: “ Ừ.”
Hạ Diệp Chi quay lại thành phố Hà Dương cũng không phải bí mật gì, cô và Tần Thủy San hợp tác, đến lễ khởi quay Mất Thành, cái này cũng không phải bí mật.
Người làm tin tức trong nghề, mũi đều mẫn cảm hơn bình thường, mà Hạ Diệp Chi là một người mang tính chủ đề như vậy, không thể không bị giới truyền thông chú ý.
Đầu năm, vụ án ông cụ Mạc ầm ĩ cả thành phố, mà sau đó cô đốt biệt thự của Mạc Đình Kiên, có lời đồn nói cô bị cháy chết.
Những lời này đều vô cùng có tính tranh luận.
Hạ Diệp Chi không biết Mạc Đình Kiên làm thế nào âm thầm xử lí chuyện này, cô chỉ biết trên mạng tin tức liên quan đến cô và vụ án ông cụ Mạc một chút cũng không thấy.
Được xử lí vô cùng sạch sẽ.
Thời gian sau đó hơn nửa năm, đã chẳng còn ai nói đến chuyện này nữa.
Mặc dù chuyện này đã là quá khứ, nhưng cuối cùng vẫn là không có phương pháp giải quyết rõ ràng.
Giới truyền thông không dám đi tìm người nhà họ Mạc, nhưng bọn họ có thể đi tìm Hạ Diệp Chi.
Hạ Diệp Chi thấy Mạc Đình Kiên một chút ý chủ động nói thật cũng không có, liền nói thẳng: “ Anh cho người đuổi hết đám người truyền thông?”
Đám phóng viên truyền thông đó chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội phỏng vấn cô, sau nghi thức khởi quay, căn bản không có người đến tìm cô, chắc chắn là bị người khác thu xếp rồi.
Ở thành phố Hà Dương, người có năng lực này, không phải chính là Mạc Đình Kiên sao?
Mạc Đình Kiên nghe lời của cô, vẫn luôn im lặng.
Im lặng chính là thừa nhận.
Hạ Diệp Chi hít sâu một hơi, nói: “ Đây là chuyện của em, em tự biết chừng mực, anh lo cho bản thân mình là được rồi.”
Cô từng suy nghĩ kĩ, tình cảnh của Mạc Đình Kiên thực ra không hề tốt.
Cô không biết nhà họ Mạc có bí mật gì, nhưng rất rõ rằng tất cả đều nhắm vào Mạc Đình Kiên.
Một lúc sau, giọng nói của Mạc Đình Kiên trầm thấp vang lên: “ Hạ Diệp Chi, không được kích động.”
Trong lòng Hạ Diệp Chi đập nhanh một nhịp, ngây ra một lúc, đột ngột ngắt điện thoại.
Cô thực ra sớm đã chuẩn bị tốt bị phóng viên truyền thông phỏng vấn, đám phóng viên nhất định sẽ hỏi cô chuyện của ông cụ họ Mạc.
Mạc Hạ rất có khả năng bị người nào đó nhà họ Mạc bắt đi, đến lúc đó, nếu như cô ở trước mặt đám phóng viên nói ra chuyện không nên nói, đám người nào đó nhà họ Mạc sẽ tìm đến cô.
Chỉ cần tiếp cận được người nhà họ Mạc, cô mới có cơ hội nghe ngóng được tung tích của Mạc Hạ.
Cô không thể cứ mãi trong trạng thái bị động được, không thể cứ ngồi chờ chết, chờ đợi vô vọng sẽ khiến cô hao mòn, khiến cô phát điên.
Mạc Đình Kiên vô cùng thông minh, sớm đã đoán ra suy nghĩ của cô.
Nhưng, chuyện này, cô không có đường lui.
Cô phải làm chút chuyện gì đó cho Mạc Hạ.
………….
Mất Thành thuận lợi khởi quay, Hạ Diệp Chi bình thường cũng không có nhiều việc, thế nên lúc rảnh rỗi liền đi theo đoàn làm phim.
Cô và Tần Thủy San hai người ngồi dưới ô che nắng, Tần Thủy San một bên uống nước một bên hỏi cô: “ Trời nóng như vậy, ở nhà ngồi điều hòa không tốt sao? Đúng rồi, con cô đâu? Sau khi cô trở về tôi chưa từng cô thấy nhắc đến con.”
Ý cười trên mặt Hạ Diệp Chi vô cùng nhạt, cô trực tiếp làm lơ lời của Tần Thủy San, hỏi: “ Nhà báo mà cô liên lạc có đáng tin không? Có thể đến không?”
Hạ Diệp Chi mấy ngày nay cũng nhận được điện thoại phỏng vấn của mấy nhà báo truyền thông, cô đồng ý phòng vấn, nhưng mấy nhà báo ấy không phải gần sát giờ liền lật lòng, thì chính là giữa đường xảy ra chuyện.
Hạ Diệp Chi làm sao không hiểu là trò quỷ Mạc Đình Kiên làm.
Thế là, cô chỉ đành tìm Tần Thủy San.
“ Người tôi tìm có đáng tin cậy không á? Cứ chờ xem.” Tần Thủy San nhìn Hạ Diệp Chi vài giây, nửa đùa nửa thật nói: “ Cô vì tạo độ hot cho Mất Thành, cũng khá liều mạng đó.”
Thời tiết quá nóng, cho dù là có ngồi dưới ô tránh nắng, cũng sẽ chảy mồ hôi.
Hạ Diệp Chi lấy khăn giấy lau mồ hôi, ngữ khí rất nhạt: “ Tôi còn không phải vì sợ nợ tiền cô, sự nghiệp của tôi mới có chút khởi sắc, không muốn làm hỏng tên tuổi của Hạ Diệp Chi tôi.”
Tần Thủy San liếc cô một cái, không nói gì thêm, cũng không biết là có tin lời cô không.
Đại khái nội dung mà Hạ Diệp Chi và Tần Thủy San nói là, vì muốn để Mất Thành nổi tiếng trước khi phát sóng, cô xung phong đi đầu tiếp nhận phỏng vấn của truyền thông, trước tiên tạo độ hot cho Mất Thành.
Hiện tại mỗi một bộ phim muốn lúc phát sóng, đều sẽ lên mạng mua đề tài tạo độ hot, đây cũng được xem là một quy tắc tuyên truyền trong ngành.
Tần Thủy San mặc dù không quá đồng ý Hạ Diệp Chi dùng bản thân tạo độ hot, nhưng Hạ Diệp Chi nói bản thân không để ý, cô ta cũng không nói thêm gì nữa.
Trên mặt kinh doanh, cô đương nhiên cũng muốn Mất Thành càng hot càng tốt.
Tần Thủy San thực sự cho rằng Hạ Diệp Chi là vì Mất Thành mới nhận phỏng vấn, còn không quên nhắc nhở cô: “ Được rồi, bọn họ có lẽ rất nhanh sẽ đến, những câu hỏi của họ có lẽ sẽ có chút sắc bén, nếu cô không chống đỡ nổi, có thể lén gọi điện cho tôi.”
Hạ Diệp Chi gật đầu: “ Tôi biết rồi, cám ơn cô.”
Cô là thật lòng cảm ơn Tần Thủy San.
Lúc đầu Tần Thủy San mua kịch bản của cô, để cô có tiền ra nước ngoài, hiện tại lại giúp cô nhiều như vậy, vô thực sự rất cảm ơn Tần Thủy San.
Tần Thủy San lườm cô: “ Dẻo miệng.”
……..
Không lâu sau, nhà báo mà Tần Thủy San sắp xếp giúp Hạ Diệp Chi đến.
Hạ Diệp Chi đang chuẩn bị rời khởi đoàn làm phim, liền bị nhà báo vây lấy.
“ Chào cô, cô Hạ, tôi là nhà báo của XX, có một vài câu hỏi muốn hỏi cô….”
“ Chào cô! Tôi là nhà báo của XX…..”
“ Cô Hạ Diệp Chi…..”
Đám người nhà báo không ít,vây kín đường đi của Hạ Diệp Chi.
Trên mặt Hạ Diệp Chi lộ ra một chút kinh ngạc, nhưng lại không có một chút hoang mang.
Cô vén sợi tóc bên tai, ngữ khí tự nhiên: “ Tôi biết các người có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi, nhưng thời gian của tôi có hạn, hy vọng mọi người có thể chọn cái trọng điểm.”
“ Xin hỏi cô Hạ, sau trận phóng hỏa biệt thự của cậu Mạc nửa năm trước, cô đã đi đâu? Đều nói cô sợ tội bỏ trốn, cô thấy thế nào?”
“ Cô Hạ, cô hiện tại gióng trống khua chiêng trở về thành phố Hà Dương, cô không lo người nhà họ Mạc gây phiền phức sao?”
“ Hiện tại cô và cậu Mạc vẫn là quan hệ vợ chồng chứ?”
“ Có thật là cô đẩy ông của nhà họ Mạc xuống cầu thang không?”
“………”
Câu hỏi của nhà báo hết câu này đến câu khác dồn đạp về phía Hạ Diệp Chi.
Sắc mặt Hạ Diệ Chi không thay đổi, biểu cảm vô cùng bình tĩnh: “ Các người hỏi quá nhiều, trước tiên tôi sẽ trả lời chuyện mà mọi người quan tâm nhất, ngài Mạc không phải do tôi đẩy, nếu không hiện tại tôi cũng không để hiên ngang đứng ở đây, dù sao chúng ta cũng là xã hội pháp luật, lưới trời lộng lồng, thưa mà không lọt, các người nói có đúng không?”
Lưới trời lồng lồng, thưa mà không lọt.
Vụ bắt cóc của Mạc Đình Kiên và mẹ anh, chuyện ông cụ nhà họ Mạc bị ngã cầu thang, thậm chí Mạc Hạ bị người khác bế đi mất…..
Người khởi xướng sau những chuyện này, rồi sẽ có một ngày, sẽ bị người khác lột cái áo giả dối bên ngoài, chịu sự xét xử của chính nghĩa.
Chân tướng vẫn chưa tra được, chỉ là bởi vì giấu quá kĩ, sớm muộn cũng có ngày bị đào lên.