CHƯƠNG 430: QUÁI VẬT MÁU LẠNH
Mạc Cẩm Vân đột nhiên không khống chế được cảm xúc, vẻ mặt có chút dữ tợn: “Lập tức đi ra ngoài! Cút!”
Trong trí nhớ Hạ Diệp Chi, Mạc Cẩm Vân là một người rất chú trọng hình tượng, cô ta sẽ không tùy ý thất thố trước mặt người khác.
Nhưng Mạc Cẩm Vân lúc này làm gì còn dáng vẻ lên mặt nạt người như trước nữa, cả người giống như sắp sụp đổ đến nơi.
Hạ Diệp Chi hơi nhíu mày, cất tiếng hỏi: “Mạc Cẩm Vân, chị sao vậy?”
Mạc Cẩm Vân lập tức nhìn về phía Hạ Diệp Chi, ánh mắt dần dần khôi phục sự thư thái.
Cô ta lên tiếng hỏi Hạ Diệp Chi: “Cô đến tìm tôi là vì Mạc Đình Kiên?”
Hạ Diệp Chi cảm thấy Mạc Cẩm Vân có hơi kỳ lạ nhưng cô không có tâm tư quan tâm cô ta, chỉ hỏi: “Chị cho ai đến thôi miên Mạc Đình Kiên? Người đó ở đâu? Dáng vẻ thế nào?”
“Không biết.” Mạc Cẩm Vân đã bình tĩnh trở lại, sắc mặt trắng bệch nói: “Cho cô một lời khuyên chân thành, ở bên Mạc Đình Kiên cô sẽ phải hối hận. Cậu ta không phải là người đàn ông có thể mang lại hạnh phúc cho người khác.”
Lời này của Mạc Cẩm Vân có hơi kỳ lạ, Hạ Diệp Chi cảm thấy cô ta đang có ý châm ngòi ly gián cô và Mạc Đình Kiên.
Hạ Diệp Chi nghe xong, con ngươi xẹt qua hàn ý lạnh thấu xương: “Hạnh phúc của Mạc Đình Kiên có vẻ như không liên quan gì đến chị cả. Ngược lại là chị, vì lợi ích của bản thân đã làm ra không ít chuyện có lỗi với anh ấy. Trước giờ chị chưa từng quan tâm anh ấy thì chị có tư cách gì nói anh ấy như vậy?”
Mạc Cẩm Vân đánh giá Hạ Diệp Chi, cô ta luôn cảm thấy thần thái lúc đó của Hạ Diệp Chi có chút gì đó tương tự Mạc Đình Kiên.
Lần trước cô ta suýt chút nữa đã bị Mạc Đình Kiên bóp chết, như vậy càng khiến cô ta thêm phản cảm Hạ Diệp Chi.
Cô ta hừ lạnh một tiếng: “Tôi không nói gì sai, bây giờ cô đang đến cầu xin tôi sao? Đây là giọng điệu cầu xin người khác của cô sao?”
“Chị sai rồi, tôi không phải đang cầu xin chị.” Hạ Diệp Chi không hề chùn chân: “Mạc Đình Kiên trở thành như bây giờ đều do chị ban tặng. Nếu như chị muốn để anh ấy duy trì sự phú quý nhà họ Mạc thì hãy cầu nguyện anh ấy mạnh khỏe bình an. Nếu không đến lúc đó vị trí đại tiểu thư nhà họ Mạc của chị cũng không giữ nổi đâu.”
“Hạ Diệp Chi, cô cũng không nhìn xem thân phận của mình như nào mà lại dám dùng giọng điệu này nói chuyện với tôi? Người quá mức tự cho mình là đúng luôn không có kết cục tốt đẹp, cô không biết sao?”
Mạc Cẩm Vân như đột nhiên nghĩ đến chuyện gì vui vẻ, ý cười trên mặt càng thêm rõ nét.
“Bây giờ Mạc Đình Kiên vẫn chưa nhớ lại chuyện trước kia đúng không? Cậu ta không nhớ ra chuyện trước kia nên cũng không nhớ được tình cảm của mình với cô. Cô đây là muốn nóng lòng tái hôn với cậu ta, khi nào là mợ chủ nhà họ Mạc thì hãy tới tìm tôi.”
Thấy Hạ Diệp Chi không nói gì, Mạc Cẩm Vân càng cảm thấy mình đã đoán đúng.
Nụ cười trên mặt cô ta cũng bất giác trở nên đắc ý: “Nhưng, cô cũng đừng mơ mộng hão huyền có thể tái hôn với cậu ta, trở thành mợ chủ nhà họ Mạc. Tôi đã tìm chuyên gia thôi miên đứng đầu toàn cầu đến thôi miên cho Mạc Đình Kiên, cô tưởng rằng chuyên gia thôi miên đó chỉ có tiếng mà không có miếng sao? Ha ha ha!”
Mạc Cẩm Vân đột nhiên ngửa đầu lên cười, vẻ mặt điên cuồng: “Đời này cậu ta đừng mong nhớ lại chuyên trước kia, tình cảm cậu ta với cô cũng không thể nào quay lại được đâu. Cậu ta chính là một tên quái vật âm hiểm, tàn nhẫn vô tình!
Hạ Diệp Chi bất giác nắm chặt hai tay, gương mặt trắng ngần căng lại, cô cắn môi lạnh giọng nói: “Không, tôi cảm thấy như vậy giống chị, đối với cái chết của mẹ mình hoàn toàn thờ ơ, rõ ràng biết hung thủ hại chết mẹ mình là ai nhưng vì vinh hoa phú quý lại không dám nói ra…”
Nói đến đây, Hạ Diệp Chi dừng một chút, khẽ hé môi nói ra vài chữ: “Chị mới là quái vậy! Quái vật máu lạnh!”
“Cô câm miệng!” Sắc mặt Mạc Cẩm Vân chấn động: “Cô biết được những gì rồi?”
Hạ Diệp Chi khẽ nhếch cằm, nói rất nhẹ: “Chuyện chị sợ tôi biết, tôi đều biết cả rồi.”
Cô nói xong thỏa mãn nhìn sắc mặt thay đổi đột ngột của Mạc Cẩm Vân, lập tức xoay người rời đi.
Sau khi Hạ Diệp Chi biết vụ án của mẹ Mạc Đình Kiên năm đó đã từng hoài nghi Mạc Cẩm Vân đối với chuyện này không phải hoàn toàn không biết gì.
Mạc Cẩm Vân không phải kiểu người bình thường như những thiên kim tiểu thư nhu nhược, ngốc nghếch của những gia đình giàu có khác. Cô ta có đầu óc và cũng có cách nghĩ riêng.
Con gái so với con trai bằng tuổi bao giờ cũng trưởng thành sớm hơn, mười một tuổi đã có thể ghi nhớ mọi chuyện, cũng có thường thức nhất định.
Cho dù khi vụ án diễn ra Mạc Cẩm Vân không tận mắt chứng kiến nhưng cũng nhận ra điều gì đó.
Lúc nhỏ ở nước ngoài lâu nên cô ta cũng không thân với Mạc Đình Kiên, luôn không tin tưởng Mạc Đình Kiên nói hung thủ hại chết mẹ vẫn còn người khác. Sau khi tổng kết những điều này lại thì thấy dường như cô ta cố ý nói như vậy.
Mạc Đình Kiên là một người lạnh lùng nhưng đối với người anh để tâm thì lại rất tỉ mĩ, chu đáo.
Mà Mạc Cẩm Vân lại luôn không quan tâm đến người khác, cô ta chỉ biết mỗi bản thân mình.
Mạc Cẩm Vân giống như một Mạc Đình Phong khác vậy.
Có điều tất cả những thứ này chỉ là Hạ Diệp Chi suy đoán mà thôi.
Thấy phản ứng của Mạc Cẩm Vân, Hạ Diệp Chi biết cô đã đoán đúng một vài chuyện.
Ví dụ như, năm đó khi mẹ Mạc Cẩm Vân bị bắt cóc, rất có thể cô ta đã nghe thấy gì, nhìn thấy gì đó nhưng lại luôn giữ im lặng.
Có thể có người đã uy hiếp cô ta, cô ta biết rằng nếu mình nói ra những lời này sẽ mất đi cuộc sống thiên kim tiểu thư nên đã lựa chọn im lặng.
Sự im lặng ấy khiến cô ta càng lớn càng ích kỷ.
Cuối cùng, cô ta lại muốn khống chế Mạc Đình Kiên trong lòng bàn tay, muốn Mạc Đình Kiên vì cô ta mà duy trì sự phú quý của nhà họ Mạc để cô ta tiếp tục làm đại tiểu thư nhà họ Mạc.
“Hạ Diệp Chi, cô đứng lại nói rõ ràng cho tôi!”
Giọng nói the thé của Mạc Cẩm Vân vang lên sau lưng.
Hạ Diệp Chi cũng lười để ý Mạc Cẩm Vân, cứ thế đi về phía trước.
Mạc Cẩm Vân vẫn luôn không vừa mắt Hạ Diệp Chi, cảm thấy Hạ Diệp Chi giống những người con gái khác tiếp cận Mạc Đình Kiên đều chỉ vì nhằm vào khối gia sản nhà họ Mạc nên cũng không cho rằng Mạc Đình Kiên sẽ nói những việc bí mật cho Hạ Diệp Chi.
Nhưng những lời Hạ Diệp Chi vừa nói hiển nhiên là cô đối với chuyện nhà họ Mạc rõ mồn một.
Mạc Liên đã bị điên, Trần Tuấn Tú cũng đã chết trong vụ nổ đó, chỉ còn mỗi Mạc Đình Phong thì cũng đã bị bại liệt.
Bí mật về người tham gia vào vụ án bắt cóc năm đó và người nhà họ Mạc không thể tồn tại nhất đều nên bị chôn sâu dưới đất rồi.
Mạc Đình Kiên điên rồi sao?
Lại có thể nói chuyện nhà họ Mạc cho Hạ Diệp Chi!
Sắc mặt Mạc Cẩm Vân tái xanh, hai tay nắm chặt vào nhau, trừng mắt nhìn Hạ Diệp Chi ở phía xa, ánh mắt âm trầm.
…
Trên đường về, Hạ Diệp Chi lấy điện thoại ra lên mạng tìm thông tin về chuyên gia thôi miên đứng đầu toàn cầu.
Cô cũng không hy vọng có thể tìm ra được thứ gì hữu dụng, chỉ là muốn tìm hiểu nhiều hơn một chút.
Cuối cùng kết quả tìm được cũng chỉ nói đại đa số những bác sĩ thôi miên có danh tiếng đều là người nước ngoài.
Lĩnh vực thôi miên này trong nước vẫn chưa phát triển thành thục, mà chuyện gia thôi miên đứng đầu đương nhiên cũng chỉ có thể tìm được ở nước ngoài.
Những điều này có lẽ mấy người Thời Dũng cũng biết.
Từ nhỏ Mạc Cẩm Vân đã sống ở nước ngoài nên tìm một chuyên gia thôi miên cũng không phải là chuyện gì khó khăn, to tát.
Mà Mạc Đình Kiên có quyền có thế, muốn tìm ra chuyên gia thôi miên đã giúp Mạc Cẩm Vân có lẽ cũng không khó lắm?!