Mục lục
Anh Boss Xấu Xa Trong Lời Đồn Dật Nghi Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 463: ĐỪNG ĐI THEO TÔI

Hạ Diệp Chi híp mắt suy nghĩ trong chốc lát, lúc này mới nhớ lại, ba năm trước, Hạ Hương Thảo muốn lái xe tông chết cô.

Hạ Hương Thảo muốn lái xe tông chết cô nhưng không thành công, Mạc Đình Kiên rất tức giận, sai người dẫn Hạ Hương Thảo đi, dùng cách thức rất tàn nhẫn để tra tấn Hạ Hương Thảo.

Anh không trực tiếp lấy mạng Hạ Hương Thảo, mà hành hạ cô ta sống không bằng chết.

Bây giờ Hạ Diệp Chi nhớ lại cảnh tượng lúc đó vẫn còn có chút buồn nôn, huống hồ Hạ Hương Thảo lại là người trong cuộc.

Nhìn phản ứng lúc này của Hạ Hương Thảo, có thể nhìn ra cô đang rất sợ Mạc Đình Kiên.

Nói chính xác hơn một chút chính là hoảng hốt.

Hạ Hương Thảo nắm chặt ví cầm tay của mình, ngón tay hơi trắng bệch.

Trong mắt cô ta hiện lên vẻ hoảng hốt xen lẫn một chút sợ hãi.

Vì vậy, khi cô ta nhìn Mạc Đình Kiên mấy giây thì vội vàng quay sang chỗ khác, chân cô ta hơi nhúc nhích, giống như muốn đứng dậy rời đi, thế nhưng không biết tại sao cô ta lại không cử động.

Hạ Diệp Chi thu hồi tầm mắt, đứng dậy đi về phía Mạc Đình Kiên, hỏi anh: “Sao anh lại tới đây?”

Mạc Đình Kiên chỉ nói hai chữ với ý tứ sâu xa: “Tiện đường.”

Mạc Đình Kiên vẫn luôn không quan tâm đến chuyện của truyền thông Thịnh Hải, những hoạt động trong ngành giải trí như thế này, anh vẫn luôn không tham gia.

Con đường này, đúng là thuận tiện đến mức hơi đặc biệt đó.

Đương nhiên Hạ Diệp Chi sẽ không nói ra những suy nghĩ của mình.

“Vậy…”

Cô ngẫm nghĩ một chút, đang muốn nói điều gì đó thì Mạc Đình Kiên trực tiếp cắt ngang lời cô: “Có chút việc muốn tìm em.”

Anh nói xong, cũng không để ý Hạ Diệp Chi có phản ứng gì, trực tiếp xoay người rời đi.

Cho dù anh thật sự có việc muốn tìm cô, lúc nãy cô đã gửi tin nhắn cho anh, không phải anh nên trực tiếp gọi điện thoại hỏi cô sao?

Kết quả còn cố ý chạy tới đây một chuyến, nói không tới mười chữ thì rời đi ngay.

Không hiểu tại sao.

Khi Mạc Đình Kiên vừa rời đi, Hạ Hương Thảo lại khôi phục dáng vẻ tự nhiên.

Cô ta nhìn hướng Mạc Đình Kiên rời đi, rồi quay đầu nhìn về phía Hạ Diệp Chi.

Giọng điệu của cô ta hơi thâm trầm: “Cô vẫn còn ở bên cạnh Mạc Đình Kiên?”

“Liên quan gì đến cô.” Hạ Diệp Chi cười lạnh, đang muốn nhấc chân rời đi.

Cô vừa mới bước lên một bước đã bị Hạ Hương Thảo kéo lại.

Ngón tay của Hạ Hương Thảo gầy đến mức trơ xương, Hạ Diệp Chi bị cô ta nắm đến mức hơi đau.

Hạ Diệp Chi nghiêng đầu, nhíu mày nói: “Lúc nãy Mạc Đình Kiên đã nói, anh ta tìm tôi có việc, nếu như tôi không đi qua đó…”

Cô nói tới đây thì cố ý ngừng lại.

Quả nhiên, vừa nhắc tới Mạc Đình Kiên, khí thế của Hạ Hương Thảo lập tức suy yếu.

Xem ra Mạc Đình Kiên đã để lại một bóng ma rất lớn trong lòng cô ta.

Hạ Hương Thảo trừng mắt nhìn cô với vẻ mặt dữ tợn, vất mạnh tay cô ra, căm hận nói: “Cô cứ đợi đấy cho tôi!”

Hạ Diệp Chi cũng không nói nhiều, trực tiếp rời đi.

Hạ Hương Thảo nhìn chằm chằm hướng cô rời đi, siết chặt nắm đấm.

Cô ta và Trần Tuấn Tú đã mãi mãi cách xa như trời với đất, còn Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên thì ở bên nhau?

Điều này không công bằng!

Dựa vào điều gì mà Hạ Diệp Chi đại nạn không chết, còn có thể muốn thứ gì có thứ đó!

Nếu như Hạ Diệp Chi thật sự vẫn còn ở bên cạnh Mạc Đình Kiên, vậy thì cô ta muốn báo thù cũng sẽ rất khó khăn.

Chỉ cần đối phó với Hạ Diệp Chi, cô ta sẽ luôn tìm ra được cơ hội.

Thế nhưng nếu hai người bọn họ ở bên nhau, chắc chắn Mạc Đình Kiên sẽ bảo vệ Hạ Diệp Chi, cơ hội để cô ta ra tay cũng giảm đi rất nhiều.

Bây giờ xem ra, cô ta cần phải tính toán cho thật kỹ càng.

*

Hạ Diệp Chi đi ra khỏi phòng nghỉ ngơi, nhìn xung quanh một lát, cuối cùng cũng nhìn thấy Mạc Đình Kiên đã đứng dựa vào vách tường.

Anh đút tay vào túi quần tây, vẻ mặt lãnh đạm, trông giống như đang cố ý đứng đây để đợi cô.

Cũng không có bao nhiêu người có thể được Mạc Đình Kiên chờ đợi.

Huống hồ càng là Mạc Đình Kiên của hiện tại.

Tâm trạng của Hạ Diệp Chi đã trở nên tốt hơn rất nhiều.

“Mạc Đình Kiên.”

Cô đi tới trước mặt, gọi tên anh.

Mạc Đình Kiên cụp mắt xuống nhìn cô một chút, sau đó xoay người đi về hướng khác, bước chân vừa lớn lại vừa nhanh, Hạ Diệp Chi có chút không đuổi kịp anh.

Hạ Diệp Chi tăng nhanh bước chân mới có thể đuổi kịp anh: “Không phải anh nói tìm em có việc gì sao? Có chuyện gì vậy?”

Mạc Đình Kiên chỉ lạnh nhạt nói ra hai chữ: “Không có gì.”

Hạ Diệp Chi mím môi, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.

Trong lúc hai người nói chuyện thì đã đi tới cửa thang máy.

Mạc Đình Kiên vươn tay ấn nút mở thang máy, quay đầu nhìn thấy Hạ Diệp Chi vẫn còn ở đây, hơi nhíu mày, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn nói: “Đừng đi theo tôi.”

Hạ Diệp Chi hoàn toàn theo bản năng, muốn đi xuống thang máy cùng anh.

Nhưng bây giờ bị Mạc Đình Kiên nói như vậy, giống như anh rất chán ghét cô, còn cô thì cứ muốn đi theo anh.

Cô hít sâu một hơi rồi nói: “Em không đi theo anh, em cũng muốn đi thang máy.”

Lúc này, thang máy vừa đi lên.

Cửa thang máy tự động mở ra, bên trong không có ai.

Hạ Diệp Chi liếc mắt nhìn anh, đang chuẩn bị bước vào thang máy, kết quả cô vừa mới bước vào một chân đã bị Mạc Đình Kiên kéo ra ngoài.

Hạ Diệp Chi sửng sốt: “Anh làm gì vậy?”

“Em đợi đi chuyến sau đi.” Mạc Đình Kiên nói xong, lập tức vòng qua người cô bước vào trong thang máy.

Hạ Diệp Chi dở khóc dở cười: “Tại sao em phải chờ chuyến sau chứ?”

Mạc Đình Kiên hơi nhíu mày, nhấc cằm ra hiệu cô xoay đầu lại.

Hạ Diệp Chi xoay đầu lại, nhìn thấy mấy phóng viên đang đi về phía này, chỉ có điều bởi vì khoảng cách quá xa, cho nên những phóng viên kia không chú ý tới Hạ Diệp Chi.

Mạc Đình Kiên sợ truyền thông chụp được hai người bọn họ đi cùng nhau sao?

Nhận thức này không làm cho Hạ Diệp Chi cảm thấy vui vẻ.

Mạc Đình Kiên không muốn truyền thông chụp được, hay là anh không muốn để cho truyền thông chụp được bọn họ đang đi cùng nhau, đây là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt nhau.

Hạ Diệp Chi xoay đầu, cửa thang máy đã đóng lại, Mạc Đình Kiên đã đi thang máy xuống dưới rồi.

Cô chỉ có thể đợi chuyến sau.

*

Mặc dù Mạc Đình Kiên không đi chung thang máy với Hạ Diệp Chi, thế nhưng rất nhanh bức ảnh chụp hai người đang đứng trước cửa hội trường lúc trước, vẫn được phóng viên phát tán trên mạng.

Đồng thời tên của hai người nhanh chóng lên hot search.

#Hạ Diệp Chi Mạc Đình Kiên#

Một mình Mạc Đình Kiên nắm giữ một tiêu đề, mấy ngày trước Hạ Diệp Chi mới được đưa lên tiêu đề, tên của hai người được đặt cùng nhau, số lần click và lượng người xem đều tăng lên rất nhanh.

Hạ Diệp Chi ngồi trong xe, nhấp vào hot search để xem.

Hình ảnh trên trang đầu fb chính là mấy tấm ảnh chụp chung cô và Mạc Đình Kiên. Trong hình cô đứng hơi gần anh. Mạc Đình Kiên dẫn một nhóm người, mắt nhìn thẳng đi vào trong hội trường, còn Hạ Diệp Chi thì bị phóng viên bao vây, cực kỳ trùng hợp chính là cô đang giương mắt nhìn Mạc Đình Kiên.

Tấm hình này được giải thích “chuyên sâu” bởi các blogger đứng đầu làng giải trí.

Bài viết của blogger hơi dài, nhưng đại khái ý nghĩ trung tâm chính là câu nói “Ba năm trôi qua, Hạ Diệp Chi vẫn tình cũ chưa dứt với cậu chủ Mạc.”

“Mấy ngày trước không phải nói người phụ nữ này đã nhen nhóm quay lại với người yêu cũ – mối tình đầu của cô ấy sao? Tại sao bây giờ lại nói cô ấy chưa dứt tình cũ với chồng trước của mình?”

“Rốt cuộc cô ấy chưa dứt tình với mấy người yêu cũ vậy?”

Hai bình luận bên dưới bài viết có lượt like nhiều nhất, đều là nhổ nước bọt xem náo nhiệt.

Sau đó còn có một số cư dân mạng khá là tích cực, đang đặt câu hỏi cho blogger.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK