Sắc mặt thanh niên thoáng cái đã khó coi như thể nuốt phải một con ruồi.
Du Tiểu Mặc cũng chẳng thèm quan tâm tới việc gã có đỡ nổi chiêu này hay không, hắn đang rất muốn cho vị học trưởng đây biết rõ, vị trí đứng đầu đã tới tay hắn như thế nào.
Nói xong, hắn liền đẩy Hoàng Ấn giữa hai tay ra.
Năng lượng linh hồn dồi dào tới điên cuồng lập tức xé gió lao về phía thanh niên, những nơi Hoàng Ấn đi qua, không gian đều bị vặn vẹo tới không thành hình, cả mặt đất cũng không thể chịu được áp lực của nó mà vỡ vụn.
Thanh niên run rẩy, gã tự hiểu được bản thân mình, căn bản là gã không thể tiếp nổi một chiêu này, nhưng sao gã có thể ngồi chờ chết như vậy được, thanh niên lập tức nâng hai tay lên, một dòng sức mạnh linh hồn mạnh mẽ nhanh chóng ngưng tụ lại trước mặt gã, so với bức tường linh hồn lúc này thì bức tường này còn dày gấp ba bốn lần.
Sau khi ánh sáng màu vàng của Hoàng Ấn lập lòe vài cái, dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, hung hăng nện vào vách tường linh hồn của thanh niên nọ.
“Ầm!”
Một cơn chấn động cực mạnh truyền tới từ nơi hai nguồn năng lượng giao nhau, như thể cuồng phong bạo vũ, lan ra xung quanh trong nháy mắt, chỉ hai giây sau, mọi người liền nghe được một tiếng ‘Rắc’, khe hở lan tràn khắp nơi, bức tường linh hồn của thanh niên kia đã bị đập tan thành nhiều mảnh vỡ.
Nhưng mà, điều làm người ta khiếp sợ nhất không chỉ có vậy, mà hình như viên Hoàng Ấn kia chỉ bị tổn thất một nửa năng lượng mà thôi, hình thái cũng nhỏ hơn trước một chút, nhưng bên trong vẫn đang ẩn chứa một luồng năng lượng mạnh mẽ, sau khi bức tường ngăn cản nó đã bị vỡ vụn, Hoàng Ấn chỉ chần chừ một lát rồi tiếp tục lao thẳng về phía thanh niên.
Cũng may, Đường trưởng lão luôn trong tư thế sẵn sàng lập tức bay lên đài đẩy thanh niên kia ra.
Hoàng Ấn đập thẳng vào mặt đất tạo thành một cái hố lớn, cả nửa bệ đá đều bị hủy.
Đứng trước cách cái hố kia không xa, thanh niên với sắc mặt tái nhợt ngã ngồi trên mặt đất, nếu như không phải có Đường trưởng lão ta tay, rất có thể gã đã chết.
Du Tiểu Mặc thở phì phò, cũng hơi giật mình khi nhìn thấy cái hố lớn kia.
Hắn nhớ rõ vào trận đấu hai ngày trước, Sài Chính cũng dùng thế chính diện để đón một chiêu này của hắn, nhưng khi ấy đâu có tạo thành hiện tượng này.
Du Tiểu Mặc phỏng đoán, tuy cấp bậc của thanh niên nọ cao hơn Sài Chính, nhưng sau lưng gã không có một Sài gia để làm chỗ dựa, bởi vậy mà thủ đoạn không cao bằng Sài Chính chăng.
Đường trưởng lão nhìn chằm chằm cái cái hố lớn ấy, ánh mắt lại chuyển qua Du Tiểu Mặc, cũng chỉ dùng hai chiêu đã đánh bại đối thủ, xem ra tân sinh năm nay có vẻ rất khủng khiếp.
Đường trưởng lão lập tức tuyên bố: “Ván này, Du Tiểu Mặc thắng!”
Thanh niên không cam lòng mà đưa thẻ của mình cho Du Tiểu Mặc, thua là thua, dù không cam tâm đến mấy cũng chẳng thể hay đổi được sự thật này.
Du Tiểu Mặc hào hứng lấy thẻ của mình ra, sau khi quẹt mười điểm của thanh niên qua mới trả lại cho gã.
Thanh niên nhìn chằm chằm vào tấm thẻ đỏ trên tay hắn tới sững sờ, đột nhiên đỏ mặt, bây giờ gã mới ý thức được, hành vi khiêu khích của mình lúc trước ngu xuẩn tới cỡ nào.
Du Tiểu Mặc không đếm xỉa gì tới suy nghĩ của gã, hắn vội vàng chạy đến trước mặt Lăng Tiêu, giơ ngón tay cái lên đầy đắc ý, “Lăng Tiêu, em cũng thắng nè!”
Lăng Tiêu cầm chặt ngón cái của hắn, khẽ nheo mắt lại rồi nói: “Vừa nãy tốc độ của em rất không tồi!”
Du Tiểu Mặc lập tức chột dạ, muốn rút lại ngón cái của mình, nhưng lại bị Lăng Tiêu siết nhẹ, nhưng cũng như Lăng Tiêu đã nói rồi đó, cuộc tỉ thí này không chỉ chứng minh thực lực của hắn trước mặt những người của học khu A, mà còn chứng minh rằng hai ngày huấn luyện tốc độ trong không gian hoàn toàn có hiệu quả.
“Được rồi được rồi mà, cùng lắm thì sau này em sẽ ngoan ngoãn huấn luyện là được chứ gì.”
Với ánh nhìn chằm chằm của Lăng Tiêu, Du Tiểu Mặc cũng chỉ có thể thỏa hiệp thôi, thực ra trong lòng rất cũng rất vui vẻ, cảm giác nhận được thành quả thực sự rất tuyệt.
Lăng Tiêu cười ha ha: “Vậy thì tốt, sau này mỗi ngày sẽ tăng thời gian huấn luyện lên một canh giờ nữa.”
Du Tiểu Mặc: “…”
Một lúc lâu sau, hắn túm lấy tay áo Lăng Tiêu, khóc tóc thảm thiết: “Đừng mà, hai canh giờ quá quá quá lâu, em còn muốn tu luyện, em còn muốn luyện đan nữa mà, chúng ta hãy lùi một bước, chỉ thêm nửa canh giờ nữa thôi có được không?”
Lăng Tiêu nói: “Được!”
Du Tiểu Mặc, “…” Sao đồng ý nhanh quá vậy?
Hắn hối hận rồi, nếu sớm biết thế thì đáng ra lúc nãy hắn nên tranh thủ nói bớt một canh giờ có phải hơn không, hắn lại cảm giác mình bị Lăng Tiêu đùa bỡn rồi.
Cũng không lâu lắm, bốn người khác đã phân ra thắng bại.
Ngoại trừ Đồng Việt Húc miễn cưỡng sống sót qua năm hiệp, thì ba người còn lại đều thua.
Du Tiểu Mặc tập trung quan sát, mới phát hiện ngoại trừ đối thủ của Đồng Việt Húc là một đan sư cấp sáu thượng phẩm, thì những người khác bởi vì thực lực khá cao, cho nên đối thủ của họ đều là đan sư cấp bảy.
Nói cho cùng thì giữa cấp sáu và cấp bảy vẫn luôn tồn tại một đường ranh giới rất lớn, khác hoàn toàn so với sự chênh lệch giữa cấp sáu trung phẩm và thượng phẩm, có thể nói cấp bảy là một sự thăng hoa, ba người kia đều không thể sống sót nổi, tất cả thua hết trong hiệp thứ ba.
Đương nhiên cũng có khả năng là vì Du Tiểu Mặc đánh bại thanh niên kia làm mấy người ở học khu A bị kích thích, họ cũng không muốn bị mất mặt như thanh niên nọ, cho nên mấy vị lão sinh còn lại lập tức dùng hết tám chín phần thực lực, đánh cho đám tân sinh không thể phản kháng nổi.
Về sau, Đằng Tử Tâm cũng dựa vào một thân bản lĩnh để sống sót qua năm hiệp, thậm chí còn không hề có một chút chật vật nào, nếu như đấu thêm mấy hiệp nữa, nói không chừng nàng thực sự có thể chiến thắng đối thủ.
Nhưng sau Đằng Tử Tâm thì không còn ai sống sót nổi qua cửa ải này nữa rồi, cuối cùng, người chính thức có thể dùng tư thế thắng lợi để bước qua cửa chỉ có bốn người, nhìn thì có vẻ rất ít, nhưng so với những năm qua, đã nhiều hơn ba người rồi đó.
“Được rồi, bây giờ tất cả mọi người hãy đi theo ta.” Ngũ trưởng lão đứng dậy, nhìn về phía một đám người vui buồn lẫn lộn, bình tĩnh nói, rồi quay lưng đi.
Mọi người lập tức thu lại cảm xúc trên mặt, vội vàng đi theo.
Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu đi ngay sau cùng, tuy việc còn phải qua cửa làm cho họ hơi bất ngờ, nhưng mà kết thúc rất tốt đẹp, mười điểm không nhiều, nhưng có thì vẫn hơn không mà.
Học khu A cũng như học khu B, nằm trong một nơi lõm vào trong lòng núi, hơn nữa diện tích không chỉ lớn gấp đôi học khu B, nhìn từ phía trên, như một mô hình toàn những công trình kiến trúc cao lớn, chỉ cần biến nhỏ lại thêm một chút là có bản mẫu rồi.
Trên đường, vì ngũ trưởng lão có việc bận, nên người dẫn học sinh trở thành Đường trưởng lão.
Đường trưởng lão dẫn họ đi thẳng tới ký túc xá.
Học khu A không giống như học khu B, không chia thành bốn viện Xuân Hạ Thu Đông, cũng không căn cứ vào thực lực mà phân chia ký túc xá, nhưng vẫn có một điểm chung, đó là phí thuê phòng.
“Có một số việc lão phu phải nhắc trước, điều hiện ký túc xá ở học khu A chỉ có hai loại, đó chính là tốt và xấu, tốt thì có loại phòng đơn, một ngày nộp hai điểm, phòng nhiều người là ba điểm, xấu thì cũng có phòng đơn và phòng dành cho nhiều người, bài trí trong phòng khá đơn giản, cũng không cần nộp tiền phòng, mọi người ở đây cũng không cần vì mặt mũi mà miễn cưỡng, bởi vì sau này các ngươi sẽ biết, số điểm trong thẻ còn có một công dụng quan trọng hơn, bây giờ, mọi người tự chọn đi, chọn tốt thì qua bên phải, xấu thì qua bên trái.”
Sau khi Đường trưởng lão dứt lời, cũng không can thiệp vào ý định của mọi người nữa.
Vì vậy, tất cả bắt đầu lựa chọn theo suy nghĩ của bản thân, cũng không biết mọi người đều nghe lời Đường trưởng lão hay là do ý định riêng, đa số đều tới tấp chọn xấu.
Mặc dù ở phòng loại tốt thì mỗi ngày chỉ cần nộp có hai điểm, nhìn thì có vẻ không nhiều, nhưng được ở miễn phí, ai mà không thích, những người đứng ở chỗ này, trừ đi vài người có chút của cải, thì đa số đều là người đơn độc, cũng chịu được khổ sở.
Du Tiểu Mặc cực kỳ dứt khoát kéo Lăng Tiêu đứng qua bên phải.
Như Đường trưởng lão đã nói, đã có điều kiện thì sao không hưởng thụ, hắn đâu có ngu.
Hơn nữa nếu đến lúc đó mà thật sự thiếu điểm thì chuyển đi cũng chưa muộn, dù sao học viện cũng đâu có cấm học sinh được chuyển đi.
Trừ họ ra thì Đồng Việt Húc và Phong Trì Vân cũng đứng qua bên phải, đương nhiên, đám người Đằng Tử Tâm cũng thế, đối với bọn họ, từ trước tới nay điểm số không phải là vấn đề, thể diện mới là thứ quan trọng nhất.
Du Tiểu Mặc cứ trưởng Phong Trì Vân sẽ chọn bên trái chứ, thấy hắn đi tới cũng không cầm lòng được mà hỏi: “Ngươi nhìn có vẻ rất giống một người biết tiết kiệm, sao lại chạy qua bên này?”
Phong Trì Vân thản nhiên nói: “Không sao, đến lúc cần thì chuyển đi là được, không quan trọng lắm.”
Rõ ràng là có chung suy nghĩ với hắn nè, bảo sao hắn càng nhìn Phong Trì Vân càng thấy thuận mắt.
Du Tiểu Mặc nở nụ cười.
Sau đó, Đường trưởng lão để một vị trưởng lão khác dẫn những người bên trái đi, còn chính ông thì tự dẫn đám người Du Tiểu Mặc đi tới nơi có phòng ở chất lượng tốt.
Sau khi đi vài bước, Đường trưởng lão hỏi: “Mấy người các ngươi, có ai muốn thuê chung không?”
Mọi người lập tức lắc đầu, kể cả là bạn thân cũng chưa chắc đã chịu thuê chung, nói tiếp, mọi người cũng không thiếu mấy điểm số.
Đường trưởng lão không nói gì nữa, vừa đi vừa bố trí gian phòng cho họ, Du Tiểu Mặc cố gắng kéo Lăng Tiêu đi ở phía sau cùng, cho nên hai người chính là người cuối cùng được an bài.
Đường trưởng lão đẩy cánh cửa căn phòng ra, ánh mặt trời chiếu vào trong làm sáng rõ mấy món nội thất có vẻ không tệ, màu sắc của căn phòng rất hài hòa, ông nói với Du Tiểu Mặc: “Ngươi hãy ở phòng này đi.”
Du Tiểu Mặc liếc nhìn Lăng Tiêu đầy vướng mắc, cuối cùng vẫn mang khuôn mặt đỏ ứng đi tới nói thẳng: “Đường trưởng lão, hai người bọn con ở cùng một gian là được rồi, ngài không cần bố trí gian khác nữa đâu.”
Đường trưởng lão hơi sửng sốt, ánh mắt nhìn qua lại giữa hai người, nhưng dù sao thì ông cũng là người đã từng chứng kiến sóng to gió lớn, gặp chuyện thế này phản ứng nhiều nhất cũng chỉ là ngạc nhiên một thoáng mà thôi, Đường trưởng lão nói: “Các ngươi thích là được, ngoài ra, học khu A không có lớp học, tất cả việc tu luyện đều thuộc về tính tự chủ, cho nên bắt đầu từ ngày mai, hết thảy đều phải dựa vào bản thân các ngươi rồi.”
Nói xong Đường trưởng lão liền rời khỏi đây.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK