“Là ngươi?” Tiếng kinh hô phá vỡ bầu không khí yên lặng, thoáng chốc đã kéo lý trí của mọi người trở về, nhìn Thủy yêu dữ tợn trước mặt, mồ hôi lạnh túa ra ầm ầm, thất thần vào thời khắc mấu chốt phất phải trả bằng cả mạng sống đấy.
Mọi người không quan tâm tới việc có ai cần ôn chuyện hay không, chuyên tâm đối phó với Thủy yêu trước mắt.
Nhân vật đột nhiên xuất hiện cũng gián tiếp cứu người của Chân Long tộc chính là Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu, bọn hắn vừa bị truyền tống từ bên ngoài vào, loại may mắn mà vừa tới đã rơi vào trong Linh Sơn Bát Phủ thì đúng là đáng mừng, đại khái là không có ai “may mắn” hơn bọn hắn rồi.
Du Tiểu Mặc rời cánh tay đang đỡ Lăng Tiêu, ngồi xổm xuống trước mặt đệ tử của Chân Long tộc, cười ha hả nói: “Ngươi còn nhận ra ta không, lúc ở giao dịch hội Trung Đình tại Trung Thiên ấy, ta có trao đổi mấy viên nội đan với ngươi, có một viên là cấp mười một á, còn nhớ không?”
Khóe miệng thanh niên giật giật, sao có thể không nhớ, thậm chí ấn tượng về hắn rất chi là sâu sắc ấy chứ.
Lúc trước Du Tiểu Mặc đã nói với hắn nếu có nội đan muốn bán cứ tới Tiêu Dao Viện tìm, về sau hắn thử tới tìm một lần, ai ngờ tên này không có mặt.
Đến lúc nghe ngóng mới biết Du Tiểu Mặc thường xuyên không ở trong Tiêu Dao Viện, thế mà bảo hắn tới Tiêu Dao Viện tìm, muốn chết hả? Có điều hắn cũng không oán trách gì, dù sao cũng là do hắn tìm tới không đúng lúc, hơn nữa sau khi biết rõ thân phận của hai người, hắn càng thấu hiểu hơn.
Thanh niên gật gật đầu, “Đương nhiên là nhớ rõ.”
Du Tiểu Mặc cười cười, “Thế trong tay ngươi có còn nội đan của yêu thú nữa không, tốt nhất là cấp mười một ấy, nhưng cấp mười cũng được.”
Lần trước mua ở chỗ người này mấy viên nội đan, nhưng vì số lượng không đủ mà đội bóng của hắn có tận mười mấy thành viên, chia không đều. Từ xưa tới nay hắn không phải là người nhất bên trọng nhất bên khinh, hơn nữa hiệu quả của nội đan đối với yêu thú còn tốt hơn loài người nhiều, cho nên hắn mới muốn mua thêm mấy viên nữa cho đội bóng của mình, kể cả Hoàng Thử thú mới khế ước, việc cấp bách lúc này chính là tăng thực lực của nó lên.
“Ngươi nhất định phải nói loại chuyện này bây giờ sao?” Khóe miệng thanh niên khẽ giật giật, kẻ địch của họ bây giờ là Thủy yêu đó, hơn nữa còn toàn cấp mười một và cấp mười hai, bàn chuyện mua bán lúc này, phải nói thần kinh của hắn không ổn định, hay là lá gan của hắn quá lớn?
Du Tiểu Mặc nghe hiểu ý hắn, gãi gãi đầu, cười ngượng ngùng: “Vậy đợi sự việc giải quyết xong rồi chúng ta bàn tiếp nha.”
Nói xong, hắn liền đứng dậy đưa tay về thanh niên.
Thanh niên cũng không sĩ diện cãi láo, cầm lấy tay Du Tiểu Mặc hơi dùng sức để đứng lên, không quên nói lời cảm tạ: “Vừa rồi phải cảm tạ ơn cứu mạng của các ngươi, nếu không phải các ngươi đột nhiên xuất hiện, chỉ sợ lúc này ta đã chết dưới móng vuốt Thủy yêu rồi.”
“Tiện tay mà thôi, không đáng nhắc đến.” Du Tiểu Mặc vừa cười vừa nói, hắn rất có thiện cảm với Chân Long tộc, hơn nữa người này còn là người quen, hắn vui lắm ấy, “Mà chúng ta vừa truyền tống vào đã cứu được ngươi, điều này nói rõ chúng ta có duyên phận.”
Thanh niên mỉm cười gật đầu, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, nhất định ngày sau sẽ báo đáp họ.
Lại nhìn tình hình chiến đấu, sau khi Lăng Tiêu đốt cháy một con Thủy yêu, Thủy yêu cấp mười hai đang chiến đấu với cường giả của Đan Sư Công Hội đột nhiên phát ra tiếng thét sợ hãi đinh tai nhức óc, như thể thấy thứ gì khiến nó hãi hùng, vậy mà giãy giụa thoát khỏi tầm kiểm soát của cường giả Đan Sư Công Hội, quay người lao về phía hàn đàm.
Nhưng cường giả của Đan Sư Công Hội lại lật ngược thế cờ khống chế nó.
Lão nhận ra Lăng Tiêu, mặc dù giữa Đan Sư Công Hội và hai người họ không có giao tình đặc biệt, nhưng lão biết quan hệ giữa Cửu Dạ và Du Tiểu Mặc không tệ lắm, chắc Lăng Tiêu sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Hơn nữa Thủy Yêu cấp mười hai có vẻ cực kỳ sợ Lăng Tiêu, lão càng không thể nào buông tha cho nó.
Lăng Tiêu chỉ liếc mắt đã suy đoán được chuyện gì đang xảy ra, mặc dù y không ưa người của Kỳ Lân tộc, nhưng sự khó chịu ấy không trở ngại đến việc y muốn linh thảo bên hồ, chắc chắn phu nhân sẽ thích lắm.
Cố ý xem nhẹ người của Kỳ Lân tộc, Lăng Tiêu gia nhập vào cuộc chiến.
Lửa của y có khả năng cắn nuốt, đúng là khắc tinh của Thủy yêu, đây cũng là lý do vì sao con Thủy yêu cấp mười hai kia lại sợ hãi đến thế, dù có phách lối đến mấy thì gặp phải khắc tinh cũng chỉ có nước chạy trối chết.
Không lâu sau, mười bốn con Thủy yêu cấp mười một đã chết gần hết, chỉ còn Thủy yêu cấp mười hai đang bị Đan Sư Công Hội và Chân Long tộc cuốn lấy, cho dù không thể nào chém giết nó thì cản trở hành động của nó rất dễ dàng.
Du Tiểu Mặc nhìn thấy ruộng linh thảo bên hồ, linh thảo đỉnh cấp mọc thành từng cụm làm hắn thấy hứng thú vô cùng, lúc này đang định đi qua nhìn một chút, lại bị thanh niên bên cạnh giữ chặt.
“Ngươi định làm gì thế?” Thanh niên hỏi.
Du Tiểu Mặc chỉ chỉ ruộng linh thảo, “Ta muốn đi qua nhìn một chút.”
Thanh niên do dự một lát, “Ta đi cùng ngươi.”
Du Tiểu Mặc không từ chối.
Tình thế đã nghiêng hẳn về một bên, trận chiến sẽ kết thúc nhanh thôi, hai người đi mấy bước đã tới bên cạnh hồ, đại khái là bởi vì số linh thảo này yêu cầu hoàn cảnh sinh trưởng khá đặc thù, cho nên không nhiều chủng loại lắm.
Du Tiểu Mặc đếm sơ sơ một lần, chỉ có mười mấy loại, mỗi loại có khoảng mười đến hai mươi cây, số lượng không nhiều, nhưng những linh thảo này đều là nguyên liệu của những đơn thuốc đặc biệt.
Du Tiểu Mặc nghiên cứu qua ngọc giản của tổ tiên, thấy một vài linh đan đỉnh cấp có tác dụng hơi kì dị, mặc dù hiệu quả rất nghịch thiên, nhưng tính nguy hiểm cũng cao không kém. Ví dụ như Dục Hỏa Bảo đan dùng số linh thảo này làm nguyên liệu, loài người khác với Phượng Hoàng, không phải nói có thể trùng sinh từ dục hỏa là trùng sinh được, hơn nữa còn là cực kỳ nguy hiểm.
Du Tiểu Mặc do dự một lát không đi đào linh thảo ngay, ngược lại nhặt hạt giống bên cạnh ruộng.
Có lẽ đã rất lâu rồi chủ nhân của động phủ không nhìn tới những linh thảo này, hạt giống rụng ra liền rơi trên mặt đất, mặc dù điều kiện để những hạt giống này phát triển rất hà khắc, nhưng hắn định thử trồng trong không gian xem sao.
Thanh niên cứ tưởng Du Tiểu Mặc muốn đào linh thảo, lại không ngờ hắn chỉ nhặt hạt giống, cho dù tò mò nhưng không hỏi, ngược lại còn ngồi xuống bên mảnh ruộng linh thảo khác nhặt hạt giống giúp hắn.
Hai người không chú ý tới, mặt hồ vừa trở về trạng trái yên tĩnh đang che giấu nguy hiểm rình rập họ.
Du Tiểu Mặc chuyên tâm nhặt hạt giống, nhặt nhặt một lát đã đến bên rìa hồ, tình cờ nhìn thấy phía dưới cây linh thảo nào đó có mấy hạt giống, xoay người chuẩn bị nhặt tiếp.
Chỉ trong hai giây này, bên tai hắn vang lên tiếng nước chảy ào ào, một con Thủy yêu thân hình khá nhỏ gầy đột nhiên âm thầm chui ra khỏi hàn đàm, toàn thân trong suốt, trên người lại mặc quần áo, hiển nhiên là kẻ bất hạnh nào đó.
Thủy yêu nhào về phía hắn không chút do dự, biểu lộ dữ tợn, thậm chí trong mắt còn lóe lên cừu hận.
Du Tiểu Mặc không có thời gian suy nghĩ vì sao Thủy yêu này lại căm hận mình, mặc dù Thủy yêu tập kích bất ngờ, hơn nữa khoảng cách chưa tới hai mét, nhưng hắn phát hiện thực lực của Thủy yêu này không cao, cũng chẳng thèm né tránh.
Một dòng khí thế mạnh mẽ tuôn ra khỏi cơ thể hắn.
Thủy yêu cảm nhận được uy hiếp lại không hề lùi nước, vẫn quyết tâm nhào về phía Du Tiểu Mặc.
Du Tiểu Mặc dứt khoát bắn ra một chiêu Linh Tê Chỉ, tu vi của hắn tăng lên, uy lực của Linh Tê Chỉ cũng tăng lên gấp bội.
Bả vai của Thủy yêu bị đánh trúng, suýt nữa thì nó đã bắt được Du Tiểu Mặc rồi, nhưng lực từ chiêu Linh Tê Chỉ đánh bay nó ra xa, rơi vào một mảnh ruộng linh thảo khác, giẫm hỏng một cây linh thảo. Dường như Thủy yêu hoàn toàn không quan tâm đến vết thương trên bả vai, tứ chi bám vào mặt đất, căm nhận nhìn chằm chằm vào Du Tiểu Mặc, cực kỳ dữ tợn.
“Không ngờ hắn đã biến thành Thủy yêu rồi.” Thanh niên vội vàng chạy tới, nhìn y phục trên người Thủy yêu kia, không khỏi nhíu mày.
Du Tiểu Mặc không ngờ thanh niên lại nhận ra con Thủy yêu này, bởi vì khuôn mặt của Thủy yêu đã thay đổi hoàn toàn, hắn không nhận ra được, hơn nữa kì lạ nhất là, con Thủy yêu này không có mắt, thấy thanh niên nói liền hỏi: “Ngươi biết hắn?”
Thanh niên đáp: “Hắn là người của gia tộc Xích Huyết, trước đây không lâu bị Thủy yêu cấp mười hai ném vào hàn đàm, đại khái là bị độc của Thủy yêu trong hàn đàm lây nhiễm, ta nhớ hình như hắn tên là Giang gì đó… À, Giang Lưu thì phải.”
“Cái gì?” Du Tiểu Mặc đột nhiên cao giọng, hắn cho rằng mình nghe nhầm.
Thanh niên không hiểu lắm, vẫn trả lời: “Ta nói hắn tên là Giang Lưu, chẳng lẽ ngươi biết hắn?”
“Hắn à, đã từng là sư huynh đệ đồng môn của ta, về sau coi như phản bội sư môn đi, rồi đầu phục gia tộc Xích Huyết.” Ánh mắt phức tạp của Du Tiểu Mặc rơi vào con Thủy yêu vẫn nhìn mình chằm chằm như trước, cái này gọi là tạo hóa trêu ngươi, từ khi bị Lăng Tiêu móc mắt, Du Tiểu Mặc biết sau này Giang Lưu sẽ không thể sống dễ chịu, nhưng chưa bao giờ nghĩ hắn lại rơi vào kết cục thế này.
“Loại người như vậy ngươi không cần phải đau lòng vì hắn.” Thanh niên cười mỉa, cuộc đời hắn ghét nhất chính là kẻ phản bội.
“Ta không đau lòng vì hắn, ta chỉ cảm khái mà thôi.” Du Tiểu Mặc thở dài, đương nhiên là không thể nào đau lòng được, nói nghiêm túc thì hắn mới chính là người bị Giang Lưu phản bội.
Thanh niên đột nhiên vừa cười vừa nói: “Bây giờ hắn đã biến thành Thủy yêu rồi, hay là ngươi tự tay giúp hắn chấm dứt đau khổ đi, ta nghĩ, hắn dưới suối vàng có biết nhất định sẽ cảm kích người lắm.”
Không biết có phải nghe hiểu những gì thanh niên nói không, biểu lộ Thủy yêu đột nhiên giận dữ như muốn ăn thịt người, tức giận gầm rú một tiếng nhào về phía họ, xem ra chỉ hận không thể xé họ thành mảnh nhỏ vậy đó.
Du Tiểu Mặc không có thuật đọc tâm, sau này hắn cũng ít khi tiếp xúc với Giang Lưu, cho nên hắn chưa bao giờ biết Giang Lưu cực kì căm thù hắn, chỉ hận hắn không thể chết đi.
Giờ phút này nghe thanh niên nói lại cảm thấy có lý lắm, Du Tiểu Mặc tin Giang Lưu cũng không muốn mang bộ dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ này, vậy thì hắn sẽ giúp Giang Lưu hoàn thành tâm nguyện.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK