Mục lục
Truyền thuyết về phu nhân của chúa tể <Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân>
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người trở lại tửu lâu Vô Song, chưởng quầy liền nói cho họ biết có người tới tìm, hiện tại đang ở trong phòng chờ họ.

Du Tiểu Mặc kinh ngạc, lúc này còn có ai tới tìm hắn chứ, đợi đến khi lên phòng mới phát hiện ra Cửu Dạ và Kiều Vô Tinh.

Trận đấu của hai người kết thúc trước hắn, mặc dù quá trình cũng khá hung hiểm, nhưng cuối cùng đều qua cửa, chỉ là vì quảng trường quá rộng, Du Tiểu Mặc vẫn luôn tập trung vào trận đấu, sau khi kết thúc lại rời đi ngay cùng Lăng Tiêu, đợi hắn nhớ ra thì bọn hắn đã quay về tửu lâu rồi.

Kiều Vô Tinh và Cửu Dạ tới để chúc mừng hắn đã qua được vòng đầu, đồng thời tiết lộ một phần nội dung của vòng thứ hai.

Nói sao thì sư phụ của họ cũng là giám khảo, mặc dù không thể nói thẳng nội dung là gì, nhưng vẫn có thể ám chỉ một chút, cả Kiều Vô Tinh và Cửu Dạ đều là nguời thông minh, chỉ một lát là hiểu ngay.

Lăng Tiêu nhìn Kiều Vô Tinh và Cửu Dạ, đột nhiên nói: “Đừng bảo các ngươi cố ý chạy đến đây chỉ để nói cho chúng ta biết mấy chuyện này?”

Kiều Vô Tinh và Cửu Dạ lập tức liếc nhau, không ngờ Lăng Tiêu lại nhạy cảm như vậy, còn nhìn ra được họ có chuyện quan trọng khác muốn nói, nhưng hai người đều không lộ ra vẻ bất ngờ.

Du Tiểu Mặc chớp mắt mấy cái, hắn chẳng hề biết hai người có tâm sự gì luôn á.

Kiều Vô Tinh nói: “Lăng huynh nói không sai, đúng là lần này tới vì có chuyện quan trọng khác, việc này quá trọng đại, là lời nhắn của sư phụ ta…”

Sau đó hắn trình bày rõ mục đích.

Khi tiễn hai người rời khỏi đã là một lúc lâu sau.

Du Tiểu Mặc về phòng, đến bây giờ hắn vẫn chưa tiêu hóa hết câu chuyện mà họ vừa nói, lúc này hắn mới phát hiện, quả nhiên đại lục Thông Thiên lại tiến vào một đợt thanh tẩy mới.

Ban đầu cứ tưởng Nam Lục, Tây Cảnh và Đông Châu mới xảy ra chiến tranh, không ngờ ngay cả Bắc Động và Trung Thiên cũng không may mắn tránh thoát, quả là tiết tấu lật trời!

Bắc Động vẫn là khu vực hỗn loạn nhất đại lục Thông Thiên, hỗn loạn hơn Tây Cảnh nhiều, bởi vì những người tụ tập và sống ở Bắc Đông đều là kẻ cực kỳ tàn bạo, rất nhiều người bị đuổi khỏi nơi khác hoặc là đắc tội các thế lực lớn mới phải chạy tới đây.

Từ sau khi đại chiến bùng nổ khắp Tây Cảnh và Nam Lục, bên phía Bắc Động cũng bắt đầu rục rịch nổi dậy.

Ngay từ đầu, tình thế ở Bắc Động đã vô cùng hỗn loạn, sở dĩ tới ngày hôm nay vẫn chưa bộc phát cũng là vì có các thế lực lớn ở đại lục Thông Thiên kiềm chế.

Mặc dù Bắc Động phần đông là người bị trục xuất, nhưng không phải ai cũng vô dụng, tóm lại vẫn có chút khả năng, một khi xảy ra chiến tranh các thế lực lớn cũng không được lợi lộc gì, cho nên có thể kiềm chế thì cứ cố mà kiềm chế.

Hôm nay, tất cả những thế lực này đều lâm vào cảnh ốc không mang nổi mình ốc, nào còn tâm trí để tâm tới Bắc Động nữa, bởi vậy tình thế tràn đầy nguy cơ ở Bắc Động cuối cùng cũng bạo phát.

Bây giờ Bắc Động còn hỗn loạn hơn cả Nam Lục và Tây Cảnh, khắp nơi đều có thể nhìn thấy khói lửa chiến tranh, tình huống đã vuột khỏi tầm khống chế của các thế lực.

Đan Sư Công Hội và Ngự Thú Công hội định tạm thời khống chế chiến loạn ở Bắc Động một thời gian.

Trung Thiên là nơi duy nhất không bị chiến tranh lây lan, việc này còn phải cám ơn Lăng Tiêu đã phá hủy khối u ác tính Thông Thiên Điện từ lúc trước, nếu không thì người gặp nạn đầu tiên chính là hai đại công hội, có lẽ họ sẽ bị tổn thất rất nhiều cường giả.

Chỉ là kế hoạch này vẫn bị một sự cố bất ngờ phá hỏng, đại hội đan sư cũng là một nguyên nhân, có điều nguyên nhân chính lại là chuyện mà Kiều Vô Tinh vừa nói cho Lăng Tiêu.

Lúc trước Lăng Tiêu dẫn người đánh vào Thông Thiên Điện, Thông Thiên Đế bị thương phải dẫn thuộc hạ bỏ chạy, về sau không ai biết tin tức của chúng, hai đại công hội cứ tưởng đám người này đã chạy khỏi Trung Thiên, bởi vì một khi bộ mặt thật của Thông Thiên Điện bị vạch trần, người đầu tiên tìm chúng để tính sổ chính là hai đại công hội.

Nguyên nhân đương nhiên là vì có khá nhiều đệ tử của hai đại công hội đều gia nhập Thông Thiên Điện.

Mặc dù không bị giam vào địa lao làm chất dinh dưỡng giống những người khác, nhưng họ bị ép phải thề sống chết thuần phục Thông Thiên Điện, vĩnh viễn không thể phản bội, kết cục còn thảm hơn những người khác.

Sau khi Thông Thiên Điện bị vạch mặt, những người này đều trở lại công hội, nhưng họ bị hành hạ rất thảm, mặc dù đã lấy lại được tự do, nhưng phải gánh chịu hậu quả vì làm trái lời thề vĩnh viễn, mãi tới khi họ tan biến thành tro bụi, hoặc đột phá khỏi gông cùm xiềng xích mà lời thề giăng ra mới thôi.

Trong số những người này có không ít đệ tử cấp cao của công hội, lúc trước họ sợ liên lụy đến sư phụ mình, dù sao khi ấy Thông Thiên Điện là thế lực thần bí nhất đại lục, cường giả vô số, kết quả không ai dám hé miệng kể với sư phụ mình.

Từ đó trở đi, hai đại công hội hận Thông Thiên Đế thấu xương.

Quay về chuyện chính, ban đầu ai cũng tưởng Thông Thiên Đế đã chạy khỏi thành Trung Tâm hoặc Trung Thiên, nhưng sư phụ của Kiều Vô Tinh và Cửu Dạ phát hiện ra một ít manh mối, họ cho rằng, Thông Thiên Đế không hề rời khỏi Trung Thiên, ngược lại, có khả năng gã đang núp trong bóng tối dưỡng thương, chuẩn bị tùy thời hành động, ngoài ra, gã còn để thuộc hạ lẩn vào trong thành.

Nếu chỉ như vậy thì vẫn chưa đủ để hai đại công hội kiêng dè hết mực.

Thân lão đầu và Lôi Long phát hiện, rất có thể từ trước đây rất lâu Thông Thiên Đế đã nhắm vào hai đại công hội, nếu những sự việc kia không xảy ra, chắc cuối cùng hai đại công hội sẽ rơi vào trong thay gã, cân nhắc thật lâu, họ quyết định liên thủ với Lăng Tiêu.

Kiều Vô Tinh và Cửu Dạ chỉ tới truyền đạt nguyên văn những gì sư phụ họ nói, tình huống cụ thể phải đợi hai bên trực tiếp gặp mặt để thương lượng, nhưng hai người đều hy vọng chuyện này càng nhanh càng tốt.

Du Tiểu Mặc chống cằm suy tư cả buổi, hắn ngồi trước mặt Lăng Tiêu, dùng cặp mắt trông mong nhìn y: “Nếu như Thông Thiên Đế thật sự có ý đồ với hai công hội, liệu gã có lợi dụng đại hội đan sư lần này để ra tay với hai đại công hội không?”

“Những chuyện thế này còn phải nghĩ sao?” Lăng Tiêu hỏi ngược lại.

“Hở?” Não Du Tiểu Mặc không kịp hoạt động.

Lăng Tiêu nhìn hắn, ánh mắt như đang muốn truyền đạt tin tức nào đó, “Mặc dù đại hội đan sư do Tiêu Dao Viện tổ chức, nhưng hai công hội đều tham dự, để giúp đại hội tiến hành thuận lợi, họ phái không ít người tới duy trì trật tự…”

“Nếu vậy, những người canh giữ trong công hội sẽ giảm bớt, người của Thông Thiên Điện sẽ có thời cơ lợi dụng, đúng không?” Du Tiểu Mặc lập tức tiếp lời, còn tin tức mà ánh mắt trong Lăng Tiêu truyền đạt ấy hả, hắn bày tỏ: không thấy, mà có thấy cũng làm như không biết.

Lăng Tiêu đáp: “Đúng, đây là cơ hội duy nhất của Thông Thiên Đế, muốn quật khởi lần nữa nhất định phải dựa vào hai đại công hội, nhưng cả hai công hội không đời nào giúp gã, vì thế gã chỉ còn cách chiếm lấy hai công hội, nếu bỏ qua cơ hội này, muốn tìm cơ hội khác cũng phải đợi ít nhất là mười năm sau.”

Thân lão đầu hẹn y bàn bạc trước khi trận đấu ngày mai bắt đầu.

Ngày hôm sau, hai người dậy rất sớm, Du Tiểu Mặc muốn vậy, nhưng hiển nhiên là có người không muốn hợp tác.

Du Tiểu Mặc nhảy xuống giường, kéo Lăng Tiêu vẫn còn đang nằm ườn lên, “Mau dậy nào, bằng không thì sẽ tới trễ mất, thất hẹn là hành vi không tốt.”

Lăng Tiêu nằm nghiêng một tay chống đầu, mặc hắn kéo thế nào cũng không nhúc nhích, chỉ híp mắt nhìn hắn, bình tĩnh trần thuật một sự thật, “Người họ tìm là ta, không phải em.”

Du Tiểu Mặc lấy quần áo treo trên bình phong xuống khoác lên vai Lăng Tiêu, “Từ giờ tới vòng thứ hai bắt đầu vẫn còn một khoảng thời gian, rất dư dả, em sẽ đi chung với anh, xong chuyện thì tới quảng trường, vẫn còn kịp mà.”

Lăng Tiêu đột nhiên giơ tay lên, túm lấy cánh tay Du Tiểu Mặc rồi kéo vào lòng mình.

Du Tiểu Mặc bất ngờ bổ nhào vào trên người y, cái mũi đụng vào ***g ngực săn chắc, đụng tới mỗi chóp mũi đỏ ửng, ai không biết còn tưởng hắn vừa khóc nhè.

“Phu nhân yêu dấu, nói chuyện không cần tới một canh giờ, mười lăm phút là được.” Lăng Tiêu đè hắn xuống, dúi đầu vào bên cổ hắn cọ cọ vài cái.

Còn lâu Du Tiểu Mặc mới tin nhé, mấy chuyện như hợp tác thế này, không bàn bạc ổn thỏa trước thì sao mà làm được, nhỡ thiếu mất chi tiết nào thì đúng là chết người đấy.

Có điều lo lắng của hắn không nằm trong phạn vi cân nhắc của Lăng Tiêu. Hoặc nên nói, căn bản là y không coi chuyện này to tát như hắn.

Cuối cùng, hai người quấn quít hơn nửa canh giờ trên giường mới xuống lầu.

Trải qua trận đấu ngày hôm qua, Du Tiểu Mặc đã nổi tiếng rồi, tin tức truyền khắp thành Trung Tâm, kể cả tửu lâu Vô Song. Đêm qua, tiếng bàn tán rôm rả làm đại sảnh náo nhiệt cực kỳ.

Hai người vừa đi xuống, cả đại sảnh lập tức chìm vào yên tĩnh.

Du Tiểu Mặc phát hiện rất nhiều người đang lén nhìn hắn, nhưng lúc hắn nhìn sang, những ánh mắt kia đều biến mất, đại sảnh lại trở nên sôi nổi, tất cả mọi người đều ra vẻ đang nói chuyện phiếm, nhưng khi hắn thu ánh mắt lại, đám người kia lại nhìn lén hắn.

Trong đó bao gồm cả đám người đã cá cược lúc hắn mới tới thuê phòng ở tửu lâu Vô Song.

Đột nhiên biến từ ngũ phẩm thành lục phẩm, lúc biết được tin tức này, nguyên một đám đều túa mồ hôi lạnh tới ướt sũng cả người, sau đó lại may mắn Du Tiểu Mặc đại nhân đại lượng không so đo chuyện ngày đó, nếu không thì bọn họ có chín cái mạng cũng không đủ dùng.

Hai người ăn sáng xong liền đi thẳng tới quảng trường.

Thân lão đầu và Lôi Long đều có mặt trong ban giám khảo, họ đang ở tòa nhà mới xây ngay trên quảng trường, đợi bàn bạc xong, hắn có thể tham gia thi đấu ngay.

Chỉ là lúc hai người tới nơi đã chỉ còn nửa giờ nữa.

Du Tiểu Mặc cứ tưởng không kịp, kết quả đúng như Lăng Tiêu nói, y còn chẳng cần mười lăm phút đã nói xong mọi chuyện, chờ hắn kịp phản ứng, bọn hắn đã xuất hiện trên quảng trường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK