Trong làn chướng khí màu đen mù mịt là một động phủ lóng lánh ánh bạc, không giống với những động phủ khác ẩn giấu trong lòng núi, chỉ hận không để bất cứ ai biết được, tòa động phủ này hoàn toàn khác biệt.
Động phủ cao bảy tám trượng, toàn bộ được tạo thành từ một loại tinh thạch phát sáng, bên ngoài bao phủ một lớp cấm chế trong suốt ngăn cản tất cả ở bên ngoài, kỳ lạ là, chủ nhân của động phủ không gieo trồng linh thảo trong cấm chế.
Phía sau động phủ có một hồ nước thanh tịnh, xung quanh được mở mấy mảnh ruộng linh thảo, trong ruộng trồng rất nhiều linh thảo đỉnh cấp, đại khái là bị chướng khí ăn mòn quanh năm, cả lá và rễ của linh thảo đều có màu xám đen, trong đó còn có một mảnh ruộng linh thảo nhỏ nhìn rất u ám.
Mảnh ruộng linh thảo kia chỉ khoảng nửa trượng, trồng hơn mười cây linh thảo cùng một giống, chính giữa có nơi hơi mấp mô, nhưng mọi người không để tâm, tất cả đều bị hình dạng của linh thảo thu hút sự chú ý.
Linh thảo chỉ có ba lá, mỗi lá có hình dạng vô cùng giống đầu lâu, lá cây có màu xám bạc, bên trên là mấy đường tơ mỏng, nhìn rất giống mắt mũi miệng của đầu lâu.
Ở giữa ba lá cây kia là một nụ hoa chưa nở, nghe đồn lúc nụ hoa sắp nở, ba cái lá cây hình đầu lâu vây quanh nó sẽ biến thành một khuôn mặt cười, vô cùng dễ sợ.
Loại linh thảo này chính là khô lâu thảo trong truyền thuyết, chỉ trưởng thành ở nơi có hoàn cảnh khắc nghiệt, ví dụ như cổ mộ hoặc bên trong chướng khí.
Mặc dù điều kiện sinh trưởng vô cùng hà khắc và âm tà, nhưng khô lâu thảo lại là nguyên liệu chủ yếu để luyện ra linh đan thải cấp Dục Hỏa Bảo đan.
Dục Hỏa Bảo đan là linh đan lục phẩm, nó là một trong số ít đơn thuốc lục phẩm còn tồn tại trên đời này, tuy cách luyện chế khác nhau nhưng công hiệu cụ thể lại giống Luân Hồi đan đến kì diệu, như Phượng Hoàng trùng sinh trong dục hỏa, còn có ý nghĩa tìm đường sống trong cõi chết.
Bởi vì điều kiện khô lâu thảo sinh trưởng cực kỳ ác liệt, cho nên nó là một loại linh thảo đỉnh cấp có tiền cũng không mua được.
Có lẽ Tây Cảnh cũng có loại linh thảo này, ví dụ như Mộ Yêu ở sơn mạch Quỷ Trủng, cơ mà chẳng mấy ai dám vào Mộ Yêu, phần mộ chôn cất nhiều yêu thú đại thần thông như vậy, chỉ lỡ chân một bước là chết ngay, đến thành viên của Thiên Cẩu cũng ít khi đi vào đó.
Ngoại trừ khô lâu thảo, xung quanh hồ còn trồng mười mấy loại linh thảo đỉnh cấp nữa, mỗi loại đều có mười mấy cây, đong đưa đón gió, toàn bộ đã thành thục.
Có điều dù linh thảo không ít, nhưng lòng tham của con người cũng không vừa.
Không khí âm u bỗng trở nên căng thẳng hơn khi có thêm mấy đội ngũ nữa đến.
“Xem ra tất cả mọi người đều muốn chiếm mảnh linh thảo này, mà chắc mọi người cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây, nếu không hãy nghe lão phu nói một lời, số linh thảo này không ít, chúng ta theo nhu cầu, chia đều được không?” Người lên tiếng là một đan sư thải cấp của Đan Sư Công Hội, mặc dù phẩm cấp không cao lắm, nhưng trong đám người ở đây, thực lực của lão cũng phải số một số hai.
Người của Hắc Tri Chu đột nhiên xùy một tiếng, “Chia đều? Chẳng phải là để mấy kẻ khác được lời sao?” Nói đến những người khác, gã còn ẩn ý liếc nhìn mấy người của gia tộc Xích Huyết.
Gia tộc Xích Huyết cũng biết gã đang ám chỉ mình, nét mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Ở đây chỉ có năm thế lực, theo thứ tự là Đan Sư Công Hội, gia tộc Xích Huyết, Hắc Tri Chu, Chân Long tộc và Kỳ Lân tộc. Bởi vì sau khi vào di tích Đào Nguyên, các thế lực đều chia nhỏ ra, cho nên thực lực không đều, trong năm nhóm thế lực ở đây thì thực lực tổng thể của gia tộc Xích Huyết là kém nhất, bảo sao Hắc Tri Chu không muốn chia đều.
“Như vậy các hạ có cao kiến gì?” Đại biểu của Kỳ Lân tộc thờ ơ mở miệng, xem ra cũng đồng ý với lời nói của Hắc Tri Chu, có thể lấy thêm phần ai lại từ chối.
Đại biểu của Hắc Tri Chu nói: “Có tổng cộng mười tám cây khô lâu thảo, chúng ta mỗi phe bốn cây, hai cây còn lại cho gia tộc Xích Huyết là được.”
Vừa nói xong, ngoại trừ gia tộc Xích Huyết, ba thế lực khác đều đồng ý.
Trước mặt lợi ích thì gia tộc Xích Huyết là cái thá gì, để kẻ khác bị thiệt tạo phúc cho bản thân, nếu từ chối chuyện tốt như vậy thì đúng là kẻ đần.
Cho nên dù gia tộc Xích Huyết không phục, nhưng đối mặt với bốn thế lực lớn cùng nhất trí, bọn hắn cũng chỉ nuốt tất cả bất mãn vào trong bụng, ai bảo người của họ ít hơn, chưa tới năm người, trong đó còn có một tên “mù”.
Phân chia xong khô lâu thảo, bốn thế lực lại bắt đầu chia những loại linh thảo khác, nếu gặp phải loại linh thảo không đủ để chia đều, có khi thậm chí còn hi sinh lợi ích của gia tộc Xích Huyết.
“Hắc Tri Chu, ngươi đừng quá phận, mặc dù gia tộc Xích Huyết ít người, nhưng chúng ta không phải ngồi không, khinh người quá đáng, cùng lắm thì liều mạng đánh với các ngươi là được chứ gì!” Đại biểu của gia tộc Xích Huyết quát lớn với kẻ đầu sỏ.
Mặt của đại biểu Hắc Tri Chu đã đen thui.
Dù đại biểu của gia tộc Xích Huyết có tức giận nhưng vẫn chưa tới nỗi choáng váng đầu óc, hắn cố ý chỉ thẳng mặt Hắc Tri Chu, không để cập tới ba thế lực khác là cố ý cả, miễn cho họ tưởng gia tộc Xích Huyết muốn đối chọi với cả bốn phe.
Về phần tại sao lại nhằm vào Hắc Tri Chu, một là vì Hắc Tri Chu đưa ra đề nghị giảm bớt lợi ích của gia tộc Xích Huyết, hai thì là bởi vì hắn lường trước giờ phút này Hắc Tri Chu không dám đánh nhau với họ, một khi hai bên cùng thiệt hại, Hắc Tri Chu sẽ bị ba phe còn lại đá ra khỏi bàn đàm phán.
“Ta nghĩ hai vị không nên tranh cãi, hai cây thừa ra sẽ thuộc về Đan Sư Công Hội của chúng ta.” Đang lúc bầu không khí càng ngày càng căng thẳng hơn, đại biểu của Đan Sư Công Hội đột nhiên lên tiếng.
Bất ngờ là không ai phản đối.
Mặc dù Hắc Tri Chu bất mãn, nhưng Chân Long tộc và Kỳ Lân tộc đều không phản đối, nếu gã dị nghị, ngược lại sẽ khiến cho mình thành cái đích để mọi người chỉ trích. Đại biểu của Hắc Tri Chu không nhịn được mà gắt một tiếng, đừng tưởng rằng gã không biết suy nghĩ của Chân Long tộc và Kỳ Lân tộc.
Đan Sư Công Hội là nơi nhiều đan sư nhất đại lục Thông Thiên, số lượng đan sư thải cấp cũng hơn các thế lực khác, mà Chân Long tộc và Kỳ Lân tộc vì điều kiện bẩm sinh không thể nào luyện đan, họ thường xuyên tìm Đan Sư Công Hội để nhờ luyện đan hộ, dùng hai cây linh thảo đổi lấy nhân tình, đối với họ mà nói cuộc mua bán này chỉ có lời không có lỗ.
Ngoại trừ Chân Long tộc và Kỳ Lân tộc mời Đan Sư Công Hội đào linh thảo giúp, những người khác tự mình động thủ, khi bọn họ tới gần ruộng linh thảo, hồ nước yên ả đột nhiên nổi lên bong bóng rất nhỏ.
Tính cảnh giác của mọi người cực kỳ cao, gần như là chú ý ngay lập tức, không đến mười giây, hồ nước trong vắt bỗng biến thành hồ nước màu ngà sữa đậm đặc băng độc, bong bóng càng lúc càng lớn, như nước lạnh đột nhiên bị đun sôi.
Dường như nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt mọi người cùng thay đổi.
“Tất cả mau lui về phía sau!” Đại biểu của Chân Long tộc đột nhiên hét lớn một tiếng, sau đó nhanh chóng lui về phía sau, động tác và tốc độ cực kỳ nghiêm túc.
Nhưng không đợi hắn dứt lời, một tiếng kêu chói tai như tiếng mèo rít đột nhiên truyền tới từ đáy hồ, nước trong hồ dâng lên cao hơn một mét, một giây sau, một con quái vật toàn thân trong suốt điểm thêm màu lam quỷ dị xuất hiện từ dưới mặt nước, gào thét điên cuồng bổ nhào về phía mọi người.
“Không ổn, là Thủy yêu.”
Nhưng không phải là Thủy yêu bình thường, đám Thủy yêu này có cấp bậc rất cao.
Mọi người cũng không đoái hoài gì tới linh thảo bên hồ nữa, họ chỉ biết rằng Thủy yêu là một sinh vật hết sức nguy hiểm, dù linh thảo quý hiếm cũng không quan trọng bằng mạng sống, nếu không muốn biến thành đồng loại của chúng thì phải dùng toàn lực để đối phó, mà không ngờ hồ nước kia lại là hàn đàm mà Thủy yêu sinh sống.
Đang lúc bọn họ lui về phía sau, một con Thủy yêu đột nhiên bò vào trong ruộng linh thảo, tiện tay nhổ một cây khô lâu thảo lên nhét vào miệng.
Nhìn cảnh này mọi người trợn tròn mắt, họ đột nhiên hiểu vì sao trong ruộng lại có nhiều nơi lỗ chỗ mấp mô như vậy, cứ tưởng rằng chủ nhân của động phủ đã đào đi, bây giờ nhìn mới biết thủ phạm thực sự chính là đám Thủy yêu này.
Linh thảo đỉnh cấp có tác dụng áp chế yêu thú, ngay cả yêu thú cấp cao cũng chẳng dám tùy tiện nuốt linh thảo đỉnh cấp vào bụng, nhưng Thủy yêu là một loại bán yêu thú, khó trách họ không nghĩ tới việc này.
Thời điểm mọi người ở đây kéo dài khoảng cách với Thủy yêu, một bóng người lại thừa dịp lúc không ai chú ý lén chạy về phía ruộng linh thảo, người này chính là Giang Lưu.
Thật ra với thân phận của Giang Lưu hoàn toàn không có tư cách tiến vào di tích Đào Nguyên, nhưng không biết hắn dùng cách gì, vậy mà có thể lấy được sự tín nhiệm của Du Chấn Thiên, chỉ bằng chút bản lĩnh ấy đã đủ để mọi người lau mắt mà nhìn.
Vì chữa mắt, hắn đã tìm kiếm rất nhiều tư liệu, cuối cùng mới phát hiện được sự tồn tại của Dục Hỏa Bảo đan, loại linh đan này có thể giúp người trùng sinh từ dục hỏa như Phượng Hoàng, chắc sẽ trị được mắt của hắn, nhưng nguyên liệu để luyện chế ra linh đan có một loại làm hắn vô cùng bi thương.
Giang Lưu vẫn tưởng cả đời này sẽ không thể thu thập đủ nguyên liệu, tâm trí đã như tro tàn, ai ngờ lại phát hiện khô lâu thảo ở đây, có thể đoán được tâm trạng của hắn bây giờ phấn khích đến mức nào.
Vì để cặp mắt có thể mau chóng khôi phục, cho dù có nguy hiểm hắn cũng phải thử một lần, thế nên mới có cảnh tượng hiện tại.
Cặp mắt mù lòa không gây trở ngại nhiều cho hắn, Giang Lưu nhanh chóng mò tới mảnh ruộng trồng khô lâu thảo, linh thảo chập chờn như đang vẫy gọi hắn.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK