Mục lục
Ông Xã Là Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 315: Sói đội lốt cừu


Ở nơi này, mọi người có thể vui vẻ bùng cháy nhiệt tình thỏa thích, cũng có thể giải phòng những áp lực mệt mỏi của mình Lâm Ngọc Linh mặc đồ đàn ông, đội mũ lưỡi trai lẫn vào trong đám người đi vào.



VietWriter cập nhật nhanh nhất.


Cũng may đèn trong quán bar hơi tối nên Lâm Ngọc Linh cũng không cần lo lẳng mình giả thành đàn ông sẽ bị người khác phát hiện Vẻ ngoài “đẹp trai” của cô rất nhanh đã thu hút sự chú ý của quản lý nữ trong quán bar.


Quản lý nữ uốn éo thân mình như rằn nước, vô cùng quyến rũ đến gần Lâm Ngọc Linh: “Chào anh đẹp trai, vừa nhìn dáng vẻ không tự nhiên của cậu thì chị đã biết đây là lần đầu cậu đến quán bar phải không? Nói cho chị biết cậu muốn gì đi, chị đây có thể dẫn cậu đi chơi miễn phí”


Cô ta vừa dựa lại gần, mùi nước hoa nồng đậm liền bay vào mũi Lâm Ngọc Linh.


Cô cực kỳ ghét thứ mùi hương tầm thường này, nhưng đàn ông thì lại thích như vậy. Thế nên lúc này Lâm Ngọc Linh cũng chỉ có thể hơi nhíu mày, nắm chặt lấy cánh tay của quản lý nữ, dùng sức kéo cô ta lại ôm vào ngựcmình.


Không ngờ cậu chàng này lại chủ động như vậy, quản lý nữ hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh cô ta đã phản ứng lại, nũng nịu cười nói: “Đáng ghét! Tôi còn tưởng anh đẹp trai cậu đây vô cùng đoan chính chứ? Thì ra cũng là một con sói đội lốt cừu nha”


Môi hồng của Lâm Ngọc Linh hơi hiện lên nụ cười xấu xa: “Cô làm ở chỗ chơi đêm này chắc là cũng phải rõ ràng nhất, dù là đàn ông có bộ dạng nào đi chăng nữa thì khi bỏ lớp ngụy trang đi đều không phải có cùng một vẻ ư?


“Cái này đúng là sự thật!” Cánh tay quản lý nữ lại vòng lên cổ Lâm Ngọc Linh: “Vậy nên cậu muốn gì đây?”


Ngón tay thon dài của Lâm Ngọc Linh dịu dàng vuốt ve khuôn mặt quản lý nữ, hơi thở.


ấm áp phả lên mặt cô ta: “Cái này còn phải hỏi tôi ư2 Đương nhiên là em gái rồi, càng nhiều càng tốt”


Quản lý nữ hơi cong tay cười nhẹ: “Tôi không dám nói chỗ này của chúng tôi cái gì cũng có, nhưng em gái thì lại rất nhiều. Không biết cậu đây thích loại nào?”


Thấy cô ta nói như vậy, ngón tay Lâm Ngọc Linh vuốt ve môi ngắn lại ý cười “Tôi nghe nói tối nay các người đặc biệt có không ít em gái xinh đẹp xuất sắc đến?


Nghe thấy lời của Lâm Ngọc Linh, sắc mặt quản lý nữ hơi trầm xuống: “Đúng là có, nhưng cậu đừng có nghĩ nhiều.


Mặt mũi của các cô ấy rất lớn, chỉ có những ông chủ có quyền có thế mới có thể vào chơi được, không phải người mà đám người bình thường các cậu có thể chơi được.


đâu “Cô chắc chăn chứ?” Lâm Ngọc Linh cong môi cười lạnh. Ngay sau đó, ngón tay thon dài của cô với vào trong vạt áo, lấy ra một chiếc thẻ đen: “Thứ này có thể khiến tôi có tư cách đi vào hay không?”


Quản lý nữ nhìn tấm thẻ đen trong tay cô, vẻ mặt vừa rồi còn đang bực bội thì ngay lập tức tràn đầy chấn động: “Thẻ cao cấp… thẻ cao cấp số lượng có hạn trên toàn thế giới?”


Theo bản năng cô ta đưa tay đến chỗ chiếc thẻ đen kia, nhưng còn chưa tới gần thì Lâm Ngọc Linh đã nhanh chóng rút về.


“Cô muốn chạm vào nó? Cô cảm thấy bản thân mình có tư cách không?”


Lâm Ngọc Linh lạnh lùng lên tiếng.


Quản lý nữ kia cũng không vì vậy mà tức giận, ngược lại thái độ của cô ta lập tức thay đổi, cúi đầu, khom lưng cung kính nói: “Thưa cậu, là tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn, lời nói vừa rồi của tôi quả thật đã quá lỗ mãng, mong cậu thông cảm”


Ngón tay Lâm Ngọc Linh kẹp nhẹ lấy thẻ đen, vỗ nhẹ vào mặt quản lý nữ: “Tối nay tôi sẽ quẹt chiếc thẻ này, tôi chỉ muốn biết hiện giờ tôi đã có tư cách vào chơi chưa?”


“Đương nhiên rồi! Tôi sẽ lập tức dẫn ngài qua đó” Quản lý nữ vội vàng đáp lời.


Làm nghề này của bọn họ, chuyện gì là chưa từng gặp phải. Thẻ đen số lượng có hạn trên thế giới không đơn giản chỉ là có tiền mới có thể mua được, mà còn phải có quyền thế ngập trời.


Vì thế, khi Lâm Ngọc Linh vừa lấy thẻ đen ra, quản lý nữ cũng không cần hỏi cái gì đã nhanh chóng làm theo vô điều kiện.


Lâm Ngọc Linh thành công tóm được quản lý nữ, được cô ta dẫn đến bên trong phòng bao của những em gái kia.


Cô lén lấy từ trong tay áo ra một chiếc camera mini, quay lại tất cả hoàn cảnh chung quanh đường đi, môi mỏng khẽ nhếch lên ý cười khi thực hiện được.


Thực ra cô làm gì có năng lực gì, tấm thẻ đen này là Chu Hoàng Anh đưa cho cô khi cô mới cùng anh kết hôn Lúc đó cô chỉ biết tiền trong tấm thẻ này là không có giới hạn, nhưng lại không ngờ nó còn có giá trị vô giá như này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK