Đến Hiên Viên thành mấy ngày, Lâm Tiểu Trúc vẫn muốn gặp lão gia tử nhưng không được, lúc này hắn gọi nàng, đương nhiên nàng rất vui sướng mà chạy đến gần hắn, nghiêm mặt nói” lão gia tử, đồ đệ này không làm người mất mặt chứ ?”
“Ha ha ha, ngươi, tiểu nha đầu này” lão gia tử vuốt râu, cười ha hả rồi vỗ đầu nàng” biểu hiện không tệ, không làm ta thất vọng. Đi, chúng ta đến chỗ các khách quý đi. Nói xong xoay người đi xuống đài, đi đến chỗ các khách quý, Lâm Tiểu Trúc vội vàng đuổi theo
Tuy trận đấu đã tuyên bố chấm dứt nhưng lão gia tử chưa đến, các khách quý vẫn còn ngồi yên tại chỗ. Lúc này thấy hắn đi đến, theo sau còn là cô nương vừa rồi được xướng đệ nhất danh, ai nấy đều kinh ngạc nhì lão gia tử. Ngay cả Tiêu Văn Trác biết rõ thân phận của Lâm Tiểu Trúc cũng có chút ngoài ý muốn, không biết vì sao lão gia tử dẫn nàng đến đây, chẳng lẽ vì nàng là hôn thê của Viên Thiên Dã ? chỉ có Thẩm Tử Dực là lộ vẻ đã hiểu.
“Đến, Tiểu Trúc lại đây.” Lão gia tử dừng chân, xoay người, vẫy tay. Lâm Tiểu Trúc tiến lên, đứng sau lưng hắn.
“Các vị, các vị, xin cho lão nhân giới thiệu cháu gái của mình để mọi người làm quen” Lão gia tử nhìn chung quanh một lượt, thấy mọi người đều nhìn hắn mới nói tiếp” mọi người, tiểu cô nương xinh đẹp đang đứng cạnh ta chính là cháu gái ta, Lâm Tiểu Trúc”
Lâm Tiểu Trúc khóe miệng co rút. Cách xa nhiều năm, nàng đã quên mất tính tình lão gia tử y như lão ngoan đồng, nhìn dáng vẻ dương dương đắc ý của hắn, còn tưởng hắn giới thiệu đại nhân vật gì.
Có điều, nếu lão gia tử đã long trọng giới thiệu, nàng dù thế nào cũng không thể làm mất mặt hắn và mình, vì thế mỉm cười đúng tiêu chuẩn, ưu nhã chỉnh đốn trang phục rồi thi lễ với mọi người
“Ta nói Thánh Thượng a,khi nào ngươi có một cháu gái xinh đẹp như vậy mà ta lại không biết ?” một lão nhân ngồi hàng đầu, tuổi tác tương đương lão gia tử lên tiếng trêu ghẹo .
Lão gia tử đắc ý ngẩng đầu” Thiên hạ đệ nhất phái ta thu đồ đệ đương nhiên muốn đợi khi nàng lấy được danh hiệu đệ nhất trong trù nghệ đại ta mới long trọng giới thiệu với mọi người chứ” . Nói xong, hắn quay đầu nói với Lâm Tiểu Trúc” cháu gái ngoan, ngươi mau lấy ngọc bài ra cho các vị bá bá, thúc thúc xem đi”
Lâm Tiểu Trúc ngoan ngoãn lấy ngọc bài trong cổ ra, giơ cao cho mọi người xem.
“Ngọc bài?” Mọi người nhìn ngọc bài, lại nhìn Lâm Tiểu Trúc, kinh ngạc không thôi. Mọi người đều biết lão gia tử thích nhận đồ đệ nhưng không hề biết hắn giao ngọc bài cho đồ đệ này. Lâm Tiểu Trúc này rốt cuộc đã làm gì lão gia tử mà khiến hắn ngay cả ngọc bài cũng đưa cho nàng ? chẳng lẽ vì trù nghệ của nàng cao minh ?
Lão gia tử chắp tay, hớn hở nói” các vị, sau này nếu cháu gái ta đến quốc gia các vị du ngoạn hoặc làm ăn, thỉnh mọi người nể mặt lão nhân ta mà chiếu cố nàng nhiều hơn, đừng để ai khi dễ nàng”
Mọi người vội chắp tay đáp lễ” đương nhiên, đương nhiên rồi. Cháu giá của Thánh Thượng, lại có ngọc bài, coi như là công chúa của Hiên Viên triều chúng ta rồi, địa vị còn tôn quý hơn mấy người chúng ta nhiều, nhiệt tình khoản đãi còn không kịp nữa là, sao dám chậm trễ”
“Vậy thì đa tạ mọi người .” Lão gia tử cảm tạ, lại hớn hở nói” thừa dịp mọi người còn ở đây, ta còn có một việc phải tuyên bố” . Hắn chỉ vào Lâm Tiểu Trúc nói” cháu gái ta sẽ thành thân vào mười chín tháng sau, thỉnh mọi người lúc đó nhất định phải tới Hiên Viên thành uống ly rượu mừng”
“Thành thân?” Mọi người nhìn Lâm Tiểu Trúc, sửng sốt. Nàng là cô nương mười sáu, mười bảy tuổi, thành thân là chuyện bình thường. Chẳng qua lão gia tử tuyên bố nàng là cháu gái trước, sau đó là tới chuyện thành thân, mà hôn kỳ còn gần như vậy, thậm chí còn tổ chức hôn lễ ở Hiên Viên thành. Đây là cố ý để nàng dùng thân phận công chúa Hiên Viên triều gả ra ngoài. An bài như vậy, tuyệt đối không phải vì Lâm Tiểu Trúc mà là vì vị hôn phu kia. Nếu không, Lâm Tiểu Trúc vốn là bình dân thăng làm công chúa, gả cho một bình dân thì đâu lại về đó, cần gì phải mất công lòng vòng.
Như vậy ai là hôn phu của Lâm Tiểu Trúc, đáng giá để lão gia tử phí tâm an bài hôn sự như vậy ?