Trương Lãng nói tiếp:
- Lân này Lưu huynh nếu như có thể bình định Trường Sa thì là một công lớn, tin rằng có thể thu hồi binh mã hai cánh lui về Giang Lăng Lưu Biểu cũng không trách tội, nhưng lại có một chuyện không biết Lưu huynh có hứng thú nghe hay không.
Lưu Bị vội vàng hỏi:
- Trương huynh cứ nói Bị xin rửa tai lắng nghe.
Lưu Bị cũng là người thành tinh, rất nhanh cải biến xưng hô với Trương Lãng.
Trương Lãng thong dong nói:
- Lưu huynh có thể nghĩ qua hoàn cảnh hiện tại?
Lưu Bị chắp tay trên bàn đá suy nghĩ một lát:
- Cũng tạm được không quá tốt, nhưng cũng không quá tệ.
Trương Lãng nhìn qua thâm trường nói:
- Vậy sao?
Lưu Bị cười khổ:
- Tình cảnh hiện tại xem như rất tốt.
Trương Lãng cười nhạt:
- Hóa ra Lưu huynh cũng dễ dàng thấy đủ.
Trong mắt của Lưu Bị toát ra hào quang khó dò sau đó lại ảm đạm.
Trương Lãng cười nhẹ nhàng:
- Lưu huynh đừng lừa gạt ta ta cũng chỉ muốn giúp huynh mà thôi.
Thấy Lưu Bị không có ý nói Trương Lãng biết hắn chỉ cố kỵ không muốn mở miệng mà thôi cho nên liền nói:
- Kỳ thật với tình cảnh hiện tại của huynh thì cho dù Lưu Biểu sủng ái huynh thế nào thì cũng chỉ là ăn nhờ ở đậu mà thôi mà Kinh Châu bản thổ thái mạo, ngầm chèn ép Lưu huynh chịu biết bao đau khổ huống chi..
Nói tới đây Trương Lãng cố ý ngừng lại.
Lưu Bị nghe tới mê mẩn thấy Trương Lãng phân tích có đạo lý thì vội vàng hỏi:
- Huống chi cái gì?
Trương Lãng cười thần bí:
- Nghe nói Lưu đại nhân vô cùng sủng ái Thái ái phi hàng đêm đều làm chuyện đó, hắn đến tuổi này rồi chỉ sợ....
Khuôn mặt của Lưu Bị run lên trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ.Trương Lãng sắc bén nhìn hắn rồi nói:
- Nghe nói Lưu đại nhân và Lưu Kỳ công tử quan hệ rất tốt đúng không?
Lưu Bị hoảng sợ Trương Lãng này có chuyện gì mà hắn không biết sao? Mà ngay cả văn võ Giang Lăng cũng không biết mình có quan hệ với Lưu Kỳ Trương Lãng ở phía Giang Đông xa tít lại rõ hơn cả bọn họ chẳng lẽ hắn có mật thám lợi hại như vậy.
Trương Lãng thản nhiên nói:
- Chỉ đáng tiếc Lưu Biểu ngày càng không thích hắn nữa, chỉ sợ không bao lâu nữa Lưu Kỳ hoàn toàn bị thất sủng, mà con của Thái thị là Lưu Tông có thể thay thế, cộng thêm Thái Mạo Trương Duẫn toàn lực ủng hộ, đến lúc đó chỉ sợ các vị không có nơi an thân rồi.
Lưu Bị tuy chứng kiến hết tất cả nhưng không kiên quyết như Trương Lãng trong nhất thời không tiếp thụ được.
Mọi người đều trầm tĩnh lại.
Hồi lâu sau Lưu Bị mới mở miệng:
- Trương huynh đã nói đến đây Bị cũng đành khiêm tốn thỉnh giáo rồi.
Trương Lãng lạnh lùng nói:
- Nếu như huynh muốn lao lực thì đứng ở sau lưng Lưu Biểu cũng không tệ Lãng cũng không nói nhiều nhưng nếu huynh muốn phát triển thì ta cũng có biện pháp hơn nữa không bị kẻ nào khống chế.
Lưu Bị không hề nghĩ ngợi:
- Trương huynh nói thẳng vì phục hưng Hán thất Bị muôn lần chết cũng không chối từ.
Trương Lãng trầm giọng nói:
- Mấy năm sau Kinh Châu tất có đại biến Lưu huynh nếu có chuẩn bị sẽ có thể đằng vân bay cao, trái lại thì thân bại danh liệt ôm hận rời đi.
Lưu Bị hoài gnhi Trương Lãng nhưng lại không phản bác:
- Vậy xin Trương huynh dạy ta.
Trương Lãng đứng lên, trầm giọng nói:
- Lưu huynh sau sự tình Trường Sa huynh nên lui về Giang Lăng đồng thời để Lưu Kỳ góp lời cho Lưu Biểu thừa dịp Tây Hà không ổn Hán Trung Trương Lỗ nhìn chằm chằm phát binh Ba Giang tiến thẳng tới Ba Thục.
Lưu Bị nhíu mày nói:- Lưu Biểu đại nhân làm sao nghe lời được không nói Xuyên Thục khó đi đường núi hiểm trở mà hiện tại Trương huynh thế lực khai chiến, Lưu Biểu cũng khó để yên huống chi hắn cũng không phải là người hiếu chiến lúc này tiến công Lưu Chương vô cùng khó khăn.
Trương Lãng cười lạnh:
- Chẳng lẽ Lưu Biểu cho rằng đánh tiếp với ta thì có phần thắng sao?
Lưu Bị giải thích:
- Việc này dĩ nhiên là được, nhưng đơn giản để Lưu Biểu đại nhân xuất binh tới Xuyên Trung lý do thật không đầy đủ.
Trương Lãng an ủi:
- Lưu huynh không cần phải gấp cẩn thận nghe ta nói, Hán Trung Trương lỗ đối với Tây Thủy sớm có ý thôn tính dã tâm bừng bừng không cam lòng, nếu như Lưu huynh có thể thừa cơ cho hắn đủ loại chỗ tốt sau khi được Tây thủy Trương Lỗ nhất định sẽ vô cùng cao hứng Mà đã có Trương Lỗ ra hán Trung thì sẽ hấp dẫn ánh mắt của Lưu Chương đến lúc đó Lưu huynh xuôi theo Trường Giang từ trên xuống dưới lấy Phù Lăng Ba quận Giang Dương đất đai, lướt qua Ba giang thẳng bức Thành Đô Xuyên Trung dễ như trở bàn tay Ba Thục là nơi giàu có nhiều tài nguyên thiên nhiên đồng cỏ phì nhiêu chỉ cần cố gắng y phục lương thực không cần phải lo, lúc đó quảng nạp hiền thần, thao luyện binh mã, nghỉ ngơi dưỡng sức thời cơ chín muồi tranh giành Trung Nguyên, Lưu huynh binh ra Hán Trung, ta ra Từ Châu, nhiều lộ giáp công Trung Nguyên là khống chế được.
Lưu Bị thấy Trương Lãng miêu tả kế hoạch làm cho ngứa gan khó cản lại cảm xúc tăng vọt:
- Trương huynh nói đến đây vẫn chưa nói đến vấn đề làm sao thuyết phục Lưu Biểu xuất binh.
Trương Lãng cười nói:
- Kỳ thật cái này cũng không thành vấn đề, Lưu Chương làm ích Châu mục, Trương Lỗ nhiều lần khiêu khích hắn Lưu Chương giết tiểu đệ và mẹ của hắn hai người là cừu địch với nhau, chỉ cần Lưu huynh phái người tiến hành du thuyết, Trương Lỗ tất nhiên sẽ tiến tới Xuyên Thục nếu như Xuyên Trung binh đao chi loạn Lưu Biểu cùng ta đánh nhau thì vẫn nên ở Tiễn Thủy chờ cơ hội cân nhắc một thoáng, biết rõ? đây chịu thiệt hơn nữa Lưu Chương ám nhược vô năng tính tình nhu nhược đối với Trương Lỗ vô cùng kiêng kỵ một khi đại binh tiếp cận hăn sẽ cầu cứu Kinh Châu để cho Luu Biểu phái binh nhập xuyên là nhiều khả năng.
Lưu Bị gật đầu nói;
- Trương huynh nói rất đúng Xuyên Thục nhiều nhân kiệt hơn nữa địa hình đặc biệt dễ thủ khó công, từ xưa người Nhập Xuyên đều hình thành sự thống trị Lưu Chương kế vị mấy năm nay hắn không thích chiến tranh cho nên an phận, chỉ cần Bị có thể lấy được Xuyên Thục làm cơ sở sau này làm đất phục hưng đại hán phóng nhãn tới Trung Nguyên.
Trương Lãng nói:
- Lưu huynh nên chuẩn bị một chút, một phương diện phái người đi thông với Tư Khúc kết giao với Lưu Chương một phương diện khác thì lặng lẽ hội kiến Trương Lỗ châm ngòi thổi gió, sau đó tìm cơ hội tốt lấy Xuyên Thục định Hán Trung mưu đồ nghiệp bá vương.
Lưu Bị nghe xong thì mặt mày hớn hở, tâm tình khoan khoái dễ chịu.
Trương Lãng thấy cũng được rồi liền nói tiếp:
- Vậy Lưu huynh huynh có muốn lui binh trở lại Giang Lăng nữa không?
Lưu Bị nghe vậy thì cười ha hả:
- Lui đương nhiên là muốn lui tuy nhiên cứ như vậy lui chỉ sợ làm người ta hoài nghi.