"Nhìn cái kiểu cười mà không phải cười của chú em, có phải không tin tưởng chị hay không? Chớ xem lời của chị như gió thoảng bên tai, đầm nước của thế giới này rất sâu." Chị Thương cầm trong tay gậy selfie, trước room livestream của mình bày ra loại tư thế làm cho người ta "muốn ngừng mà không được".
Chị ta tự tay lấy từ trong túi xách ra 2 lá bùa chú đưa cho tôi: “Cầm phòng thân, đừng nói chị không quan tâm chú em."
Nhìn chị ta đưa tới 2 lá bùa, tôi cũng không nhận, một tờ trong đó là Bùa Trị Bệnh Cho Gia Súc, công dụng là trợ giúp gia súc trị bệnh dịch; lá còn lại là Bùa Người Xa Quê, có thể ghi lại khí tức của người, lúc xa quê, chỉ cần để bùa này ở trên người, cũng như được đồng hành cùng người thân.
2 lá bùa này đều xuất từ tay của Thiên Sư, là bùa phép thứ thiệt của Diệu Chân, đáng tiếc chỉ là mấy bùa chú hạng xoàng, ngay cả tiểu thừa cũng không tới.
"Chị cất 2 lá bùa ở này trên người quả thật có thể mang đến vận may, nhưng muốn tiêu diệt lệ quỷ còn kém xa lắm." Đối phương đối xử với tôi chân thành, tôi đương nhiên cũng sẽ không cố ý giấu giếm, lỡ như lát nữa thật sự gặp quỷ vật gì đó, chị ta cầm Bùa Trị Bệnh Cho Gia Súc phòng thân, nhất định sẽ gặp hoạ.
"Cắt, thế có muốn hay không?" Trần Tiểu Thương hiểu lầm tôi, cho rằng tôi không tin lời của mình, nhét lá bùa lại vào trong túi xách: “Đến sau nửa đêm, lúc các lộ yêu quái đi ra, chị xem chú em còn có thể giữ bình tĩnh được hay không."
Lời nói, cách làm, hành vi cử chỉ của Trần Tiểu Thương hoàn toàn không giống của người trong đạo môn, nhưng lại bùa chính tông Thiên Sư phòng thân, lai lịch cũng không đơn giản.
"Bùa sử dụng cần bộ pháp, ấn quyết, chú ngữ đồng bộ, chị xác định mình có thể phát huy ra tác dụng chân chính của những bùa chú này? Hay chị cho rằng chỉ cần ném bùa ra là có thể hàng yêu trừ ma?" Những lá bùa trong túi xách của Trần Tiểu Thương khiến tôi có chút ngạc nhiên, chị ta là một người hoàn toàn không biết cách tu đạo, làm sao có thể mua được nhiều bùa Thiên Sư từ Diệu Chân đạo như vậy: “Có thể để cho em nhìn những lá bùa khác trong túi xách của chị một chút được hay không, yên tâm, em chỉ nhìn một chút, sẽ không cướp đoạt đâu."
Trần Tiểu Thương bán tín bán nghi lấy từ trong túi xách ra một xấp bùa, tôi nhanh chóng nhận ra chúng: “Bùa Trị Bệnh Cho Gia Súc, Bùa Tịnh Trần, Bùa Giúp Trẻ Em Hay Khóc Đêm, Bùa Đánh Bạc Thắng, Bùa Nhân Duyên Hòa Hợp..."
Phần lớn bùa chú đều không có chỗ xài, mãi cho đến lúc tôi từ bỏ, chuẩn bị trả lại bùa cầm trong tay cho đối phương, một lá bùa với chất liệu có chút đặc thù xuất hiện.
Độ phức tạp là thần văn của bùa này gấp trăm lần lá bùa khác, đầu của lá bùa là bắc đẩu thất tinh, giữa bùa tọa trấn Sao Bắc Đẩu đại thánh. Chỉ cần nhìn thoáng qua, thần niệm gần như cũng bị hút vào trong bùa.
"Thần văn thật quen thuộc, đạo uẩn, đây là..." Tôi cố vắt hết óc, bỗng nhiên nhớ tới một loại bùa trong Diệu Chân lời giải: “Bắc Đẩu Đại Thần Chú!"
Bùa này cưỡi mây bay lên, có thể cắt đứt nguồn gốc của ma quỷ, có thể hàng lâm chân khí, xuyên nước vào khói, là thần phù có uy lực lớn nhất trong bùa tiểu thừa.
Ban đầu lúc ở trường cấp 3 Tân Hỗ đột phá đến cảnh giới Thổ Nạp, tôi có may mắn học được về loại bùa chú này. Chỉ tiếc nội tình của tôi quá kém lại không có thời gian, đành phải từ bỏ, không nghĩ tới tối nay nó lại lấy phương thức này xuất hiện ở trước mặt của tôi.
Cầm lá bùa trong tay, tôi thấy là lạ: “Chị có được lá bùa này là từ chỗ nào?"
"Mua chứ, một xấp bùa như thế, mua đủ bộ còn có ưu đãi đó nha." Trần Tiểu Thương bĩu môi: “Làm gì kinh ngạc dữ vậy, coi trọng tờ nào cứ trực tiếp lấy đi, tỷ còn rất nhiều bùa."
Tôi lắc đầu, Trần Tiểu Thương này nếu không phải nói dối, có lẽ là có kỳ ngộ khác. Những lá bùa khác quả thực là có thể mua được, nhưng lá Bắc Đẩu Đại Thần Chú của Diệu Chân quan tuyệt đối không có khả năng tùy ý bán ra.
Độ khó chế tác Bắc Đẩu Đại Thần Chú cực lớn, từ chất liệu đến tu vi của người vẽ bùa, đều có yêu cầu rất cao, muốn thành bùa, chí ít cũng phải mất bảy bảy bốn chín ngày.
Dựa vào những biểu hiện lúc Lục Cẩn xuống núi, Diệu Chân Quan tuyệt đối sẽ không thiếu tiền, coi như kinh tế eo hẹp trong chốc lát, cũng sẽ không luân lạc tới mức đi bán Bắc Đẩu Đại Thần Chú. Phải biết đối với những đạo quan nhỏ, một lá Bắc Đẩu Đại Thần Chú đều đã được coi như là trấn quan chi bảo rồi, người nào sẽ chịu đem bán? Hơn nữa còn là bán cho một nữ streamer hoàn toàn không hiểu biết về đạo pháp, đây không phải là người tài giỏi không được trọng dụng, làm cho bảo vật bị long đong sao?
"Nếu chị đã không muốn nói, em cũng không ép, lá bùa này em mượn dùng một chút, tối nay em sẽ cứu chị một mạng để làm thù lao."
"Cứu chị một mạng? Chú em, có phải chú nhập vai diễn sâu quá hay không... ok, lá bùa cho chú mượn rồi, à không cần, chị đây trực tiếp tặng cho chú em đó." Trần Tiểu Thương căn bản không chú ý đến tôi, chị ta cũng không nhìn một chút hoàn cảnh chung quanh, cứ điên cuồng trò chuyện với viewer trong room livestream của mình.
"Đa tạ." Tôi lấy ra Bắc Đẩu Đại Thần Chú, nhớ lại cách dùng của lá bùa này, trả lại những lá bùa khác cho Trần Tiểu Thương.
Đạt được một lá bùa tiểu thừa có lực công kích cực mạnh, với tôi mà nói là niềm vui ngoài ý muốn, nữ streamer này có vẻ khá vô tư, ở chung cảm giác cũng không tệ lắm.
Cất xong Bắc Đẩu Đại Thần Chú, tôi dùng smartphone của Âm Gian Tú Tràng để dò đường phía trước. Tuy tôi chưa từng livestream ở bệnh viện, nhưng những nơi tương tự bệnh viện thì đã từng đi qua không ít.
Bệnh viện tâm thần Hận Sơn, còn có Nhà ma bệnh viện ở công viên, song so với 2 nơi này, thì Bệnh viện sức khoẻ bà mẹ và trẻ em Tề Thôn này khá bình thường.
Trong hành lang lại không thấy tạp vật lộn xộn, cũng không có vết máu khắp nơi, nhìn bề ngoài thì đây chỉ là một bệnh viện bình thường.
Đèn pin của smartphone là nguồn sáng duy nhất trong cả tòa nhà, tầm nhìn chỉ có vài mét, tường quét sơn trắng, trên gạch lát nền rơi dính đầy bụi. Nhưng dù là từ nước sơn trắng, hay là bụi đều nhìn không ra vết tích có người ngoài tiến vào, phía trên không có bất kỳ dấu chân hay vân tay.
"Nếu như đứa mất tích của người đó đã chạy tới Bệnh viện sức khoẻ bà mẹ và trẻ em Tề Thôn, sẽ phải để lại manh mối mới đúng." Âm Gian Tú Tràng bảo tôi tìm kiếm hài tử là người sống, bệnh viện bị đóng cửa, vừa rồi tôi vòng quanh bên ngoài một vòng cũng không phát hiện ra cửa vào, cửa sổ cũng được khoá kín. Giả dụ đứa bé kia không có chìa khoá của bệnh viện, như vậy rất có thể từ lúc bệnh viện chưa bị đóng cửa thì nó đã bị nhốt ở chỗ này, đương nhiên cũng không bài trừ là nó bị những người khác bắt cóc đến nơi đây.
"Việc cần làm gấp là biết rõ thân phận của đứa bé bị mất tích, hoặc là cố hết khả năng nhanh chóng tìm được nó." Tôi nghĩ đến giọng nói của người phụ nữ trong điện thoại, cô ta vô cùng bình thản, âm thanh kia căn bản không giống của một bà mẹ mất con phát ra. Hơn nữa cô ta còn nói bên giường của cô ta có một đám nhóc đang đứng, loại tình huống quỷ dị này chỉ nghĩ thôi cũng đã cảm thấy kỳ quái: “Từ từ sẽ đến."
Trần Tiểu Thương đi theo sau tôi còn chưa ý thức được lần livestream này có khả năng tồn tại nguy hiểm, nhưng tôi cũng cảm nhận được nỗi sợ hãi trong lòng cô ấy từ cách giao tiếp với viewer.
Gương mặt trang điểm rất dầy che giấu vẻ tái nhợt của chị ta, thỉnh thoảng vô thức gián đoạn cuộc trò chuyện, lâu lâu lại nhìn về phía bóng lưng của tôi, v.v… Những cử động rất nhỏ này đều đã làm bại lộ sự bất an và khẩn trương của chị ta.
Chính là bởi vì trong tiềm thức của chị ta đang sợ, cho nên mới lựa chọn tặng bùa, thỏa mãn yêu cầu của tôi, chính là để có người cùng cô ấy bước vào tòa nhà u ám này.
Một thân một mình lần mò ở trong hoàn cảnh lạ lẫm, đối với phụ nữ chắc là một chuyện rất khó tiếp nhận, nhưng nếu như có người đi cùng, cảm giác sợ hãi sẽ giảm mạnh.
Tôi hiểu suy nghĩ của cô ấy, nhưng trong nhiều trường hợp, so với ma, người mới là thứ đáng sợ nhất. Vì vậy tôi thà khám phá một mình, còn hơn phải đi cùng cô ấy.
"Sắp 12 giờ, chị và tôi chia nhau hành động. Nể tình lá bùa vừa rồi, nếu chị gặp phải nguy hiểm chỉ cần hét lớn một tiếng, tôi sẽ ngay lập tức chạy tới giúp chị. Mặt khác cho chị lời khuyên, nơi này thật sự có vấn đề, sau 12 giờ, tốt nhất chị hãy rời khỏi đây." Mang theo người phụ nữ này chắc chắn sẽ trì hoãn bước tiến của tôi, cho nên tôi đã đi về hướng ngược lại sau khi nói xong, giải được câu đố mới là then chốt để thoát hiểm tối nay.
Trần Tiểu Thương giơ gậy selfie đứng trong hành lang, trong bóng tối một cơn gió lạnh thổi qua căng mịn bắp đùi láng mịn của chị ta: “Nè! Chú bỏ chị ở lại đây sao? Chú có muốn suy nghĩ thêm một chút hay không? Nè nè! Chớ nhanh như vậy chứ! Chú là trai tân sao?!"
Giọng nữ sau lưng khiến cho tôi trượt chân, thiếu chút nữa té sấp xuống.
Phát hiện chị ta chỉ ồn ào song không đi theo, tôi cũng sẽ không tính toán những lời này.
Bệnh viện sức khoẻ bà mẹ và trẻ em Tề Khôn tổng cộng có 4 tầng lầu, tôi tới trung tâm kiểm tra đo lường chẩn đoán bệnh, cũng chính là cửa chính của bệnh viện, rất nhanh tìm được bản đồ phân chia khu vực bên trong bệnh viện.
Tầng 1 là trung tâm cấp cứu và chăm sóc sơ sinh, trung tâm chẩn đoán và xét nghiệm trước sinh, trung tâm chẩn đoán và điều trị bệnh di truyền, tầng 2 là phụ khoa, khoa sản, sơ sinh, còn phòng khám của trưởng khoa mà tôi đang tìm ở tầng trên cùng.