Tôi xé mở đệm giường, bèn thấy được những đốm máu lớn màu nhạt trên bông gòn.
"Có người cố ý lau sạch, song sợi bông nhuốm máu cũng không phải dễ gì lau sạch được." Dưới đệm giường không phải ván gỗ, mà giấu một cây dùi cui bọc trong giấy trắng.
Mở giấy trắng ra, mặt sau trang giấy trống trơn, mặt trước thì vẽ một cái bàn ăn, trong mâm bày đầy dâu tây.
"Chủ nghĩa hiện thực?" Tuy chỉ dùng cọ vẽ bình thường, nhưng tác giả lại vẽ trông rất sống động, giống như thật vậy.
Tôi cũng không hề để ý bức họa này, bèn ném qua một bên, giữa tờ giấy vẽ lại bọc một cây dùi cui cao su.
"Tại sao lại giấu dùi cui gậy cao su trong phòng điều trị tư vấn tâm lý trẻ em? Nó nên ở trong phòng bảo vệ mới đúng." Tôi cầm cây dùi cui cao su tự hỏi, chất liệu của dùi cui đặc thù, hơn nữa nó còn sở hữu một năng lực mà một loại gậy khác không có được.
Dùng dùi cui quất vào cơ thể của con người sẽ không để lại vết tích quá sâu, hơn nữa đặc biệt đau, lúc cảnh sát thẩm vấn thỉnh thoảng sẽ dùng đến thứ này, cho nên tôi biết tương đối rõ.
"Da của trẻ em rất non, nhưng nếu bọc bên ngoài dùi cui một lớp khăn lông ướt, như vậy khi đánh cũng sẽ không lưu lại chút vết tích nào, cho dù trong đầu khớp xương bị gãy, thì mặt ngoài cũng sẽ không có máu đọng tụ lại." Đứng ở bên giường, tôi nhìn về phía tay vin ở đầu giường, và cuối giường, tay vịn lắp ở bên giường, hiển nhiên là để cho người ta vịn vào.
"Những đứa trẻ được gửi đến đây đều có vấn đề về tinh thần và trí tuệ, cơ thể bình thường, đâu có tình trạng không đứng nổi, lắp tay vịn để làm gì chớ?"
Tay của tôi cầm dùi cui, nhìn tay vịn được lắp ở hai bên giường, chậm rãi cảm thấy rùng cả mình.
Đánh bằng gậy, vậy làm sao có thể khiến người khác cảm thấy đau dữ dội hơn, mà không làm tổn thương khớp xương, và không tạo ra dấu vết rõ ràng?
Đáp án rất đơn giản, đánh vào hai bên bắp đùi trong.
Mật độ dây thần kinh ở đây gấp 5 lần vùng mông, vị trí kín đáo, tránh xương khớp, dễ hồi phục.
Lúc này tôi mới hiểu được nguyên nhân lắp tay vịn, bắp đùi trong bị dùi cui đánh. Trong tình huống nghiêm trọng sẽ khiến cho người bị đánh mất khả năng đi lại trong thời gian ngắn, tay vịn là để trợ giúp người bị đánh lấy đứng lên.
"Đây chính là phương pháp trị liệu trẻ chậm phát triển trí tuệ, tâm lý tồn tại chướng ngại sao?" Né tránh đau đớn là bản năng của con người, thậm chí động vật, ý nghĩa của cảm giác đau thần kinh chính là để nói cho bản thể, làm như vậy là có hại.
Bác sỹ của Bệnh viện chăm sóc sức khoẻ bà mẹ và trẻ em Tề Thôn cũng không phải là chuyên gia tâm lý học, bọn họ chỉ là dùng phương pháp huấn luyện sủng vật để huấn luyện trẻ em. Cái gọi là thành công trị khỏi bệnh, chỉ là có thể nghe hiểu, làm theo hướng dẫn của cha mẹ và nhân viên y tế, vốn không phải xuất phát từ mong muốn thật sự của đứa trẻ, chỉ do trẻ bị ép buộc.
Bạo lực không thể trị bệnh tự kỷ của trẻ, chỉ làm bệnh tình tăng lên, khiển trẻ càng thêm khép kín.
"Giai đoạn trị liệu thứ tư chỉ còn 2 đứa bé tham gia, Từ Cầm và Vương Ngữ, bị dị tật bẩm sinh, không thể giao tiếp với người khác, cho dù bị tổn thương cũng sẽ không nói cho ba mẹ biết." Tôi thở dài, trên thế giới này có người tốt cũng có kẻ xấu. Bạn có thể biết thiện lương của người tốt, nhưng bạn vĩnh viễn cũng không biết một người xấu nhất có thể xấu tới mức nào.
Mang dùi cui theo người, tôi rời khỏi Khoa sức khoẻ trẻ em, đi sang những khoa phòng khác.
Giám định vật chứng pháp y là khoa gần nhất với chăm sóc sức khỏe trẻ em, đặt tên nghe rất chuyên nghiệp, nhưng tôi rất hoài nghi năng lực giám định tư pháp của bệnh viện này.
Đẩy cửa bước vào, căn phòng rất hẹp, chắc cỡ phòng làm việc của viện trưởng, hai bên để một ít dụng cụ và tủ đựng hồ sơ.
Căn phòng dọn dẹp rất sạch sẽ, trên bàn làm việc không có bất kỳ đồ dư thừa, cửa tủ kính cũng đã khóa.
"Thật phiền phức."
Đóng cửa phòng, đập bể kính thủy tinh, tôi rất nhanh lật xem hồ sơ bên trong, tìm được một đống lớn báo cáo công việc định kỳ, cả giấy xét nghiệm huyết thống giữa đống hồ sơ hướng dẫn hội nghị.
Sở dĩ phần văn kiện này gây ra sự chú ý của tôi, là bởi vì ô chữ ký của ba mẹ giám định lại trống không, điều này khác với các báo cáo xét nghiệm huyết thống khác.
"Ba mẹ không ký tên sao có thể tiến hành giám định huyết thống? Bác sỹ gà mờ cũng sẽ không làm chuyện này!?" Tỉ mỉ xem bản giám định này, họ và tên của trẻ là Vương Ngữ Lan, là nữ.
Trong bản giám định này viết rõ ràng các alen mạch đơn DNA không trùng khớp, không phải quan hệ huyết thống.
"Vương Ngữ, Vương Ngữ Lan, Vương Tú Sâm, họ Vương trong bệnh viện này thật không ít." 2 cái tên Vương Ngữ và Vương Ngữ Lan chỉ kém một chữ, cứ cảm thấy là lạ, bản năng khiến tôi 3 xâu cái tên lại.
"Vương Tú Sâm là viện trưởng của bệnh viện, trong bản xét nghiệm huyết thống của Vương Ngữ Lan không có chữ ký của ba mẹ. Nhưng bác sỹ như vẫn làm bản xét nghiệm này, điều này rất kỳ quái, có thể là bởi vì người làm giám định là trong nội bộ bệnh viện. Vương Tú Sâm là viện trưởng của bệnh viện, lại họ Vương, thời gian mất tích chắc khoảng 3-4 tuần trước."
Tôi nhìn vào bản xét nghiệm huyết thống, ngày phê duyệt bản xét nghiệm này là 1 tháng trước.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, Vương Ngữ Lan có thể chính là con gái của viện trưởng Vương Tú Sâm, đương nhiên đây chỉ là phán đoán của tôi, không có bất kỳ chứng cứ xác thực nào.
Cất kỹ bản xét nghiệm huyết thống này, tôi nhìn thoáng qua thời gian đang chuẩn bị đi thăm dò những phòng khác, dưới lầu đột nhiên truyền tới một tiếng thét chói tai của phụ nữ.
"Là nữ streamer kia!" Thu tiền của người trừ tai hoạ cho người, cầm Bắc Đấu Đại Thần Chú của chị ấy, đương nhiên không thể ngó lơ chị ấy.
Tôi mở cửa phòng, chạy vội về phía phát ra âm thanh của chị ấy: “Ở lầu hai!"
Sau khi nữ streamer hét lên một tiếng đã không còn có tiếng động nào, tôi vội vàng chạy đi tìm, đợi lên tới lầu hai, trên hành lang vẫn yên tĩnh như cũ.
Hoàn toàn yên ắng, chỉ có bóng tối u ám.
"Hung thủ bầm thây xuất hiện?" Một tay cầm dùi cui cao su, cơ thể của tôi kề sát tường, chậm rãi đi tới hành lang.
Đang đi, bên tai truyền đến tiếng máy móc vận hành, tôi dò xét phương hướng của âm thanh, cuối cùng dừng ở một cửa phòng tên là "Trung tâm xét nghiệm và chẩn đoán trước sinh", âm thanh chính là từ nơi này truyền ra.
Thử đẩy cửa, nó không khóa, tôi nín thở mở toàn bộ cửa phòng ra, đứng ở bên ngoài dùng Truy Nhãn liếc qua một lần.
Thứ phát ra âm thanh chính là một máy siêu âm Doppler màu ba chiều ở trong cùng, ngoại trừ chiếc máy này đang hoạt động, không có ai bên trong.
"Nữ streamer không ở đây? Vậy ai đã mở chiếc máy này? Hay chị ấy vốn ở đây, nhưng giờ đã bị chuyển sang nơi khác?" Tôi đi về phía máy siêu âm Doppler màu, ánh đèn xanh nhạt chiếu rọi góc nhà, trông rất lạ.
"Đây là vật gì?" Đầu dò dùng để siêu âm Doppler màu được đưa vào phía sau máy, chỉ nhìn vào mẫu hiển thị trên màn hình siêu âm Doppler màu, không thể đoán được bên đầu dò là gì.
Màu đỏ tươi, có vài cục đỏ nổi lên từng mảng thưa thớt.
Khi nhìn thấy bức ảnh siêu âm Doppler màu này, trong đầu của tôi lướt qua rất nhiều cảnh tượng tàn khốc, giết người cắt xác, gần như đủ loại chuyện mà sát nhân cuồng biến thái thích làm.
"Thật kinh tởm, nhưng cảm giác không phải rất giống, máu sẽ đông đặc, song nồng độ dịch thể trong màn hình siêu âm Doppler màu rõ ràng là thấp hơn máu." Tôi vén tấm vải che bụi phía sau màn hình siêu âm Doppler màu, nắm lấy máy bằng cả hai tay và kéo nó ra ngoài. Vừa mở ra, bèn có thứ gì đó sẽ chảy ra từ vết nứt trên tường.
Tôi ngồi xổm xuống, nhìn vào bên trong, chất lỏng màu đỏ thẫm, là thịt quả thối chuyển từ màu đỏ thành, phía sau máy siêu âm màu, đầu dò chỉ phát hiện ra một đống dâu tây.
"Thì ra là một đống dâu tây, lại có thể hiển thị hình ảnh kinh khủng như vậy, cứ như một đống máu thịt người..." Nghĩ tới đây, tôi đột nhiên cảm thấy khá lạ, trước không nói tại sao đống dâu tây này lại xuất hiện ở trong bệnh viện, vả lại giờ căn bản không phải mùa thu hoạch dâu tây, hơn nữa đống dâu tây này tuy thối hỏng, nhưng phần lớn vẫn là màu đỏ, nói rõ đống dâu tây này đã được đưa vào bệnh viện trong thời gian gần đây.
"Ai lại cố tình mua dâu tây? Và đưa vào bệnh viện? Dâu tây có ý nghĩa gì?" Tôi nhìn hình ảnh trong máy siêu âm Doppler màu, mức độ máu me hỗn loạn này quả thực không khác gì hiện trường giết người.
"Ở khoa sức khỏe tâm thần trẻ em, dâu tây được vẽ trên tờ giấy quấn quanh dùi cui, lẽ nào người vẽ tranh đang ám chỉ điều gì?" Tắt máy, tôi mang theo nghi hoặc rời khỏi trung tâm kiểm tra đo lường, lần livestream này cho tôi một cảm giác khác lạ: “Nữ streamer vừa hét lên một tiếng, có lẽ tìm được chị ta có thể có thể phát hiện ra được điều gì đó."
Tôi xé một tờ giấy trong báo cáo giám định nhét vào trong cửa phòng, lúc này mới xoay người rời đi: “Đối phương phát hiện máy đã dừng chạy có thể sẽ tới đây, nếu như cuộn giấy rơi xuống, chứng tỏ có người đi vào đây.”