Chiếc xe ra khỏi Giang Thành, tôi mở cửa sổ xe ra sau đó bật một điếu thuốc: "Nhị Cẩu, có mang Trảm Lộc Đao đến hay không?"
Sau khi đoạt lại Trảm Lộc Đao từ tay Lộc Minh, ta đã đem đao đưa cho Nhị Cẩu, cho hắn phòng thân.
"Có đem, để ở phía sau, em dùng giấy báo để bọc lại" Tốc độ xe của Nhị Cẩu không hề giảm:"Kiện ca, anh có phải là đang có tâm sự hay không? Bởi vì cái đứa bé khi nãy đúng không?"
Nhị Cẩu theo tôi cũng đã được một thời gian, tâm tư cũng rất nhạy bén, vì thế có thể đoán ra được một chút.
"Kẻ địch của chúng ta đã bắt đầu hành động"
Một tay tôi đặt lên cửa sổ, tôi nhìn khói thuốc lá bị thiêu đốt mà bay nhanh ra ngoài: "Rất có thể tối hôm nay Cao Trung Tân Hỗ sẽ là một cái chỗ chết, ngay tại chỗ này tôi có một chuyện, hi vọng mọi người có thể đồng ý với tôi, chuyện này rất quan trọng, nếu mọi người không thể làm được, vậy thì không cần tiếp tục tiến đến"
"Chuyện gì mà anh làm đến mức nghiêm trọng như vậy?"
"Nếu tối nay mọi người có lâm vào con đường sẽ phải chết, tôi kêu chạy, thì mọi người lập tức chạy, không được dừng lại, tuyệt đối không cần quan tâm đến tôi"
Giọng nói của tôi nghiêm túc hơn bao giờ hết, có lẽ từ trước đến giờ chưa từng nghiêm trọng như vậy:"Tuy rằng mọi người đã được cường hóa một chút, nhưng nếu so sánh với bọn chúng thì vẫn cách rất xa, mọi người và bọn chúng là hai loại người không cùng một thế giới, là ở hai thế giới khác nhau, vì thế không cần thiết vì một người xa lạ mà bỏ mạng"
Nếu vì cứu một người, mà đem nhiều người khác tiến vào vực sâu, tôi thà rằng sẽ không cứu.
Nhị Cẩu Tử nghe tôi nói như vậy, hắn nói chuyện vẫn luôn thích nhét vào một vài câu thành ngữ, nhưng lại không dùng đúng lúc, tựa như bản thân rất có văn hóa:"Vẫn chưa tới nơi, anh nói chuyện ủ rũ như vậy làm gì? Kiện ca, dạo gần đây em không hề lãng phí thời gian, luôn toàn tâm toàn ý mà luyện tập, băng quyền đã có bước tiến mới, đợi chút nữa em sẽ cho anh mở rộng tầm mắt, người xưa đều nói không gặp ba ngày chắn chắn sẽ khiến người khác lau mắt mà nhìn, anh chờ xem trò hay là được"
Cổ Tiên Sinh không có nói nhiều bàn tay gầy khô khẽ vuốt bình gốm, nơi đó chứa mạng cổ của hắn__Mặt trăng hình người.
"Mọi người vẫn không biết thủ đoạn của bọn chúng, nhớ kỹ, tuyệt đối không được cậy mạnh, nếu không chống lại được, mọi người phải lập tức rời khỏi, tôi còn có tay sau, không cần ở lại mà liên lụy đến tôi" Nói dối một câu đầy thiện ý, tôi cũng không giải thích nhiều, nhắm hai mắt, dừng lại tâm pháp Diệu Chân, sau đó đem một sợi chân khí đặt ở giữa đan điền.
Bởi vì sự cố của đứa nhóc kia khiến thời gian bị trì hoãn, đợi đến khi chúng tôi đi vào cao trung Tân Hỗ thì đã là 10 giờ, hai chiếc mini bus dừng ở nơi trống bên cạnh đường lộ, đừng nói là một chiếc xe chạy ngang qua, trong khoảng vài cây số đều không thể nhìn thấy một căn nhà.
"Giang Thành còn có nơi hoang vắng như thế này?"
"Những quỷ hút máu kia lại bỏ lãng phí mất một mảnh đất như thế này?"
"Kiện ca, không phải là chúng ta đi đến một trường học ư? Đến nơi này để làm gì?"
Tôi đem một trăm lá bùa phát cho Nhị Cẩu và huynh đệ của hắn, sau đó ôm Bạch Khởi từ một chiếc xe mini bus khác ra ngoài, vừa nhìn thấy thời gian là 10 giờ tối 7 phút.
"Trường học ở sâu bên trong mảnh đất hoang, con đường đã bị cỏ dại bao phủ, dáng vẻ 5 năm trước của nó cũng không hề giống với bây giờ.
Trong tin nhắn, Lục Cẩn nói thời gian là 11 giờ tối, tôi cũng không biết là trong lúc này bọn họ có mai phục từ trước hay không, cẩn thận đề phòng một chút chắc chắn cũng không sai:"Tôi đưa mọi người bùa chú, hiện tại đem nó cất giữ cẩn thận, khi không cần thiết thì không cần đem ra, nhưng nếu gặp nguy hiểm, thì lập tức la lớn để kêu cứu, tuyệt đối không nên xúc động, nơi này so với những lần máu tươi mọi người trải qua còn đáng sợ hơn trăm lần, dùng binh khí đánh nhau đều đàng sợ, một khi sơ sẩy, liền mất mạng."
Sau khi nghe xong, mọi người không hề vui cười mà bắt đầu trở nên nghiêm túc.
"Lát nữa tiến vào liền nghe theo chỉ huu của tôi, nếu gặp được tình huống khác thường, tôi không còn nữa, thì phải nghe theo Cổ Tiên Sinh, có hiểu không?"
Tôi lấy ra một cây đao ngắn từ mini bus rồi mang lên người, sau đó đem Trảm Lộc Đao cho Nhị Cẩu:"Chụp lấy vũ khí, chúng ta tiến vào trường học!"
Đám huynh đệ của Nhị Cẩu nhìn nhau, không xác định mà thử đánh giá Cổ Tiên Sinh, chỉ có Nhị Cẩu là gật gật đầu:"Cổ Tiên Sinh là cổ sư của Miêu Cương, chúng em đương nhiên sẽ nghe lệnh"
Nhị Cẩu chụp lấy Trảm Lộc Đao, sau đó dùng hết sức mà múa hai cái, đem theo tiếng gió sắc bén.
Mọi người bắt đầu trang bị đầy đủ, tay cầm đao, chủy thủ, bắt đầu theo tôi tiến vào bên trong mảnh đất hoang dã kia.
Mây đen bao phủ bầu trời, che khuất mặt trăng và sao trời, trong bóng đêm mảnh kiến trúc bắt đầu mờ mờ ảo ảo mà xuất hiện, dường như là mấy đống thành lập từ lốc xoáy Hải Thị.
"Cao Trung Tân Hỗ"
Hàng rào rỉ sắt tựa như binh lính ở tuổi già, bảo vệ bên ngoài của Cao Trung Tân Hỗ, chờ sau khi Nhị Cẩu và mọi người tiến vào, tôi mới đi đến gần, nhặt tấm bảng thiết "Cấm đi vào" đã rơi xuống đất kia lên:"Đây là lần thứ mấy?"
Trường học trong đêm khuya bị một không loại không khí u ám bao phủ, không trung giống như bị đè ép, tối tăm, lạnh lẽo, còn mang theo cảm giác khiến người khác hít thở không thông.
Lật lan can, tôi kiểm tra phù chú trên người một lần nữa, mu bàn tay khẽ chạm đoản đảo, lo lắng trong con ngươi dần tan đi, chỉ còn lại bình tĩnh.
Từ cửa chính của trường học tiến vào, tôi nhìn cỏ dại đang mọc đầy dưới đất ở bãi đất hoang, ánh mắt lại chuyển động mà nhìn từng tòa nhà cũ nát, nhưng vẫn không nhìn thấy tung tích của người sống.
"Thật không ngờ sâu bên trong chỗ đất hoang này lại có một cái trường học, Cẩu Ca, nơi này ít có người đến, chi bằng chúng ta bá chiếm khu này, về sau nếu chúng ta có một chút đồ vật không thể lộ ra ánh sáng thì sẽ đem giấu ở đây"
Nghe được âm thanh, Nhị Cẩu liền trừng mắt với hắn một cái:"Nếu thật sự muốn đem nơi này thành hang ổ, có chết thì cậu vẫn không thể biết vì sao mình chết."
Ta từng nghe qua nơi này vào mấy năm trước, sau đó những tin tức liên quan đến trường học này đều bị phong tỏa, hiện tại nghĩ lại thì liền biết rằng người ở phía trên chắc chắn là đang đe giấu một bí mật khủng khϊếp nào đó, một khi nói ra, chắc chắn sẽ khiến cho tất cả dân chủng hoảng sợ" Không hổ là quân sư của Nhị Cẩu, Lý Lý là người duy nhất chịu động não mà suy nghĩ.
Tiểu Dao nhỏ giọng mà khinh thường, hắn thưởng thức cái dao nhọn đang cầm trong tay:"Nói nghiêm túc cũng chưa nói"
Không nháo nữa, bắt đầu từ bây giờ mọi người phải cẩn thận, tôi có thể xác minh rằng nơi này là tòa nhà quỷ giáo, nguyên nhân nó bị phong tỏa cũng rất nhiều, một trong những cái đó chính là có rất nhiều số lượng học sinh trong thời gian ngắn liền tự sát"
Tôi chỉ vào khu dạy học bị đốt cháy kia rồi nói:"5 năm trước, đám học sinh tựa như sủi cảo mà đáp xuống từ những tầng lầu kia. Còn mặt sau của trường học kia và phòng ở, bên trong tất cả đều là thi thể bị thiêu trụi..."
Sau khi tôi nói xong, Nhị Cẩu và các huynh đệ đều im miệng lại, bọn họ liên tục lùi về sau. Hai huynh đệ Bành Thu và Bành Đông cũng không dám nói chuyện.
"Hiện tại chưa đến 11 giờ, thời gian vẫn cón sớm, tôi dẫn mọi người đi làm quen hoàn cảnh một chút"
Tôi nhìn Bạch Khởi, bắt đầu khua tay múa chân một chút động tác, thử dò hỏi xem nó có ngửi được chút hơi thở nào của Vương Ngữ hay không, thế nhưng Bạch Khởi không hề đáp lại, giống như tấm vải vụn lúc trước nó ngửi đã bị động tay động chân, thứ đó là nhằm vào loài chó, khiến cho khứu giác của bọn chúng yếu ớt.
Bạch Khởi không có cách nào giúp đỡ, tôi cũng không dám dẫn mọi người tiến vào trực tiếp để tiến hành điều tra kiến trúc bên trong, dù sao mỗi lần tôi đến đây để điều tra thì đều cảm thấy sợ hãi đến kiếp vía, tựa như nơi đây có thứ đồ vật nào đó đang cư trú.
Kiến trúc bên ngoài đã điều tra một lần, vẫn không hề có kế hoạch, Nhị Cẩu bắt đầu đề nghị: "Nếu không thì em mang các huynh đệ đi trốn, chờ con rùa kia đến đây, chúng ta lập tức lao ra, tiền hậu xông kích, khiến hắn trở tay không kịp!"
(Tiền: Trước/Hậu: Sau)
"Mini bus vẫn còn ở gần trên đường quốc lộ, chỉ cần bọn họ không quá ngu ngốc, chắc chắn sẽ đoán ra được tôi đã kêu người đến giúp đỡ, mọi người khô g cần xúc động, trên thông tin bọn họ nói rằng ta chỉ được phép đi một mình, vì thế chứng minh rằng bọn chúng sẽ không quan tâm đến số lượng là nhiều hay ít" Tôi đứng ở trước tòa nhà thí nghiệm, nhìn cửa sổ kia vẫn đang mở, lúc trước tôi từ nơi này đi vào trong, sau đó cùng với Lục Cẩn phát sinh xung đột tại đây.
"Vậy thì phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ chờ như vậy?"
"Lấy bất biến ứng vạn biến, Vương Ngữ ở trên tay bọn họ, nếu thằng bé bị trúng Canh Hạ Trùng, tôi sẽ vô cùng bị động.
Chủng loại của cổ trùng quá nhiều, đến cả Cổ Tiên Sinh cũng không thể chắc chắn rằng bản thân có thể trị tất cả loại cổ độc.
Bóng đêm yên tĩnh như nước, cái loại cảm giác lạnh lẽo này càng trở nên mãnh liệt, rất nhanh liền đến thời gian đã định.
"Rầm" Lầu ba phòng thí nghiệm, cửa sổ căn phòng đều nổ tung, một nam nhân cường tráng dẫn theo một đứa bé gầy yếu đứng ở bên cửa sổ.
"Cao Kiện, mấy ngày không gặp, biệt tích không thấy a!" Chung Cửu mặc chiếc áo đơn, bộ mặt dữ tợn, lần trước tôi làm trò trước mặt chủ nhân của hắn, đem hắn ra đánh, khiến hắn mất hết thể diện, lần này hắn muốn ta phải trải qua những gì hắn đã chịu.
"Thì ra là huynh đệ Chung Cửu nha, vết thương trên người ngươi đã đỡ hơn chưa? Nếu ngươi không nói rằng bản thân chính là danh môn đại phái Diệu Chân, đạo pháp cao cường, da dày thịt béo, tôi thật hâm mộ!"