Mục lục
Cẩm Y Vệ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tên mập kích động tới nỗi thịt béo trên mặt run rẩy, trong đôi mắt ti hí của y, hình ảnh của Tần Lâm đã trở nên cao lớn vĩ đại vô cùng, bốn phía thân thể lóng lánh ánh sáng màu vàng cùng tia chớp màu tím, thần hỏa cháy lên, ngưng tụ thần cách, lực tín ngưỡng chấn động, khí vận vô cùng vô tận tràn trề giữa thiên địa. Tên mập tràn đầy ghen tị, rít trong kẽ răng ra hai chữ: cầm thú.

Bản thân Tần Lâm lại cảm thấy kỳ quái, người của thời này nhìn cử động của Từ Tân Di hoặc nhiều hoặc ít cũng hiểu vài phần. Tần Lâm lại là suy nghĩ đời sau, nhìn nàng thân thiết cùng Thanh Đại, thầm nhủ trong lòng: ‘Không trách Từ Tân Di giống như đứa bé trai, chẳng lẽ là hoa bách hợp trong truyền thuyết? Dường như rất có khả năng này!’

- Đáng thương cho tiểu Thanh Đại, yên tâm, ta tuyệt sẽ không để cho muội rơi vào ma chưởng của Từ Tân Di!

Sâu trong lòng Tần Lâm vang lên thanh âm chính nghĩa, chợt cảm thấy mình có một sứ mạng vĩ đại.

Ánh mắt của hắn lấp lánh nhìn chằm chằm Từ Tân Di, xem thử nàng có cử động gì khác thường hay không.

Từ Đại tiểu thư cũng có vẻ không được tự nhiên, nàng vốn chính là miễn cưỡng đè ép chua xót trong lòng, dùng nụ cười hời hợt tỏ vẻ không quan tâm để che giấu cảm xúc thật, bị Tần Lâm nhìn như vậy lập tức có hơi không giả vờ được.

- Ha ha, các ngươi đang bận, bản tiểu thư có chuyện phải đi.

Từ Tân Di cười ngượng ngùng, chuẩn bị lách người bỏ đi.

Thanh Đại kéo nàng lại:

- Chậm đã, Từ tỷ tỷ, chốc lát nữa Thanh Đại còn có lời muốn nói với tỷ!

Chẳng lẽ là hoa bách hợp muốn nói lời từ biệt sau cùng trước khi thành thân… Tần Lâm lập tức cảnh giác.

Bất quá theo ý tứ Thanh Đại là trở về rồi hãy nói, vậy cũng chỉ có thể chờ lát nữa nghe lén.

Trải qua Từ Tân Di gây náo nhiệt một phen, Trương Tôn Nghiêu không làm gì được, chỉ đành ra lệnh thân tín kéo Lộc Nhĩ Linh hôn mê, thừa dịp loạn cụp đuôi chuồn êm.

Tôn Nhất Thiếp cùng Tương môi bà bị bắt lại, Tương môi bà chẳng qua là bà mai đi qua ngàn nhà vạn hộ, tội danh vu cáo hãm hại cũng không đáng kể gì, tối đa cũng chỉ là vả miệng tám mươi cái. Tôn Nhất Thiếp coi như xui xẻo, thân là cục đổng Huệ Dân dược cục lại chỉ điểm lưu manh vu hãm đồng nghiệp, danh dự tích lũy trong mấy chục năm hành y ở Nam Kinh thành nhất thời bị hủy trong chốc lát, có thể nói thân bại danh liệt.

Tân nhậm cục đổng Lư y sinh Huệ Dân dược cục Nam Kinh lần nữa nói xin lỗi, thịnh tình mời Thanh Đại có rảnh rỗi đi dâng hương cho thần vị tổ sư gia, tất nhiên tiểu nha đầu rất cao hứng, bất quá chuyện nàng quan tâm nhất bây giờ ngược lại không phải là chuyện này.

-----------

Trong vườn hoa nhà Tần Lâm, đúng lúc hoa quế vừa nở, toàn thân đầy những đóa hoa li ti, mùi thơm say lòng người.

Hai nàng Từ Tân Di cùng Thanh Đại ngồi trên một chiếc ghế mây dài, chân dài của Từ Tân Di run run, khiến cho cái ghế cũng run rẩy không ngừng.

Thanh Đại cất tiếng cười trong như chuông bạc, hết sức dễ nghe.

- Lôi kéo ta làm gì, không phải là muội sắp thành thân sao, vì sao không lo thu thập chuẩn bị?

Tâm trạng Từ Tân Di hiện tại không phải là rất tốt, dùng sức nhìn chằm chằm mặt đất, chống chân khiến cho ghế mây nghiêng ra sau.

- Có phải Từ tỷ tỷ cũng thích Tần ca ca hay không?

Thanh Đại đột nhiên ôm vai Từ Tân Di, nhìn vào mắt nàng hỏi.

- Vì sao… vì sao…

Từ Tân Di chớp chớp mắt.

Mặc dù Thanh Đại ngây thơ đơn thuần, nhưng cũng có thể nhìn ra mấy phần tâm ý của Từ Tân Di, nũng nịu nói:

- Bởi vì Từ tỷ tỷ thích tìm Tần ca ca chơi, nếu như không phải là thích, Thanh Đại cũng sẽ không chơi với hắn... Nếu như Từ tỷ tỷ cũng thích Tần ca ca, chúng ta cùng nhau gả cho huynh ấy đi!

Thiếu nữ này đơn thuần mà khả ái như vậy, quả thật nàng rất thích Tần Lâm, nhưng nếu Từ tỷ tỷ cũng thích, tại sao mọi người không thể chung sống với nhau?!

Từ Tân Di ngây ngẩn cả người, nàng bất đắc dĩ nhìn Thanh Đại, trong lòng thiếu nữ căn bản còn chưa có khái niệm gì đối với kết hôn, trong mắt của nàng, chuyện xuất giá cùng nhau như vậy cũng không có gì khác mấy với chuyện chia sẻ món đồ chơi yêu thích với nhau.

Trong bụi rậm cách đó chừng ba trượng, bốn nữ binh Giáp Ất Bính Đinh lại ẩn núp nghe lén.

- Này, như vậy thật là quá đáng?!

Nữ binh Giáp gãi gãi đầu.

Nữ binh Ất cũng nói:

- Đại tiểu thư cùng Thanh Đại tiểu thư đều gả cho hắn sao?

- Thật là, Thanh Đại tiểu thư nói chuyện quá thẳng thắn, tại sao Đại tiểu thư không tức giận?!

Nữ binh Bính cũng rất nghi hoặc.

Tiểu Đinh khó hiểu gãi gãi đầu, yếu ớt nói:

- Cái này, muội không có ý kiến gì, các tỷ xem thử Tần trưởng quan...

Đúng vậy, lần này ở giữa bốn nữ binh nghe trộm xuất hiện thêm một Tần Lâm Tần trưởng quan. Hắn nhìn nhìn Thanh Đại giống như một quả táo vừa chua vừa ngọt hết sức ngon lành, lại nhìn Từ Đại tiểu thư vô cùng bốc lửa, nước dãi chảy xuống ròng ròng, hai mắt toát ra lục quang, nắm chặt quả đấm cổ vũ cho Từ Tân Di: Đáp ứng, mau đáp ứng đi!

Từ Tân Di vừa cảm động lại bùi ngùi, nếu quả thật như lời Thanh Đại nói, cả hai nàng cùng gả cho Tần Lâm, bất kể tuổi tác hay là gia cảnh, Từ Tân Di cũng sẽ là chính thê, Thanh Đại chính là chắp tay nhường lại vị trí chính thê cho Từ Tân Di.

Nàng không nóng lòng trả lời câu hỏi của Thanh Đại, mà là cười híp mắt hỏi trước:

- Hừ, tên Tần Lâm kia tốt như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có Thanh Đại muội muội bằng lòng gả cho hắn?! Muội nói thử ta nghe một chút, hắn có cái gì tốt, đáng để tiểu Thanh Đại phải bán đứng cả Từ tỷ tỷ?

Thanh Đại nhìn ra phương xa, cười si ngốc, trong đôi mắt trong suốt long lanh như bao phủ một lớp sương mù:

- Tần ca ca rất tốt, huynh ấy vừa thông minh lại chính trực, bản lãnh rất lớn, tính khí lại tốt, luôn luôn cười híp mắt... Đương nhiên là cười xấu xa nữa, nhưng Thanh Đại rất thích! Đúng rồi, lá gan huynh ấy rất lớn, dám làm rất nhiều chuyện người khác không dám làm, rửa sạch oan khuất cho người tốt, bắt hết người xấu không chừa một mống...

- Quá khen, quá khen!

Tần Lâm nấp trong bụi hoa nghe thấy những lời này lập tức cười híp mắt, ngoác miệng đến tận mang tai, thật sự rất muốn ôm tiểu Thanh Đại đáng yêu vào lòng, cắn cho nàng mấy cái thật mạnh.

Bốn nàng Giáp Ất Bính Đinh đồng thời liếc hắn một cái, đối với vị trưởng quan da mặt còn dày hơn tường thành này, các nàng thật sự là không còn lời nào để nói.

Từ Tân Di nghe Thanh Đại kể, thần sắc càng ngày càng trở nên cổ quái, chỉ bằng vào mấy câu nói này cũng biết Thanh Đại đã đặt cả trái tim thiếu nữ vào Tần Lâm.

Là Đại tỷ tỷ mà Thanh Đại ngưỡng mộ, có tiện tranh đoạt Tần Đại ca yêu dấu của nàng không? Huống chi nhớ tới đêm điên cuồng đó, Từ Tân Di đối mặt Thanh Đại thuần khiết như nước tự nhiên sinh ra cảm giác áy náy tội lỗi.

Tuyệt không thể tranh đoạt cùng vị muội muội đơn thuần như giấy trắng này!

- Ta… ta không thích hắn!

Từ Tân Di khẩu thị tâm phi khoát khoát tay:

- Cũng chỉ có muội muội ngốc mới thích tên kia, thấy nữ nhân xinh đẹp liền cười ngây ngô như một thằng ngốc. Muội không thấy dáng vẻ của hắn ở trước mặt Trương Tử Huyên, không thể bước chân đi nổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK