Quyển 1 – Chương 33: Đi gặp mẹ Hình ( hai )
Bên trong xe yên tĩnh đáng sợ, Hình Hạo Xuyên vắt chéo hai chân ngồi ở một bên, im lặng không lên tiếng, đôi mắt thâm thúy mà sắc bén hiện đang khép hờ, tựa như đang nhắm mắt dưỡng thần, cho dù có như thế thì tư thái này vẫn rất cao quý ưu nhã không phải ai cũng có được phong thái như vậy.
Tô Lưu Cảnh không được tự nhiên ngồi ở trong góc, hận không co rút thành một chấm nhỏ để cách người đàn ông này xa một chút. Anh ta mang cô ra ngoài rốt cuộc là muốn đi đến chỗ nào?
Cô rất muốn hỏi, nhưng lại không dám, đành phải ngồi yên lặng.
Từ cửa xe nhìn ra ngoài quang cảnh đẹp đẽ lần lượt thay đổi, tim của Tô Lưu Cảnh vô cùng mệt mỏi phập phồng theo những ánh sáng liền tục chớp lóe kia, đột nhiên qua tấm kính thủy tinh trong suốt cô nhìn thấy anh mở mắt ra.
Hại Tô Lưu Cảnh lộp bộp giật mình.
Qua tấm kính kia, đôi mắt sắc giống như bảo thạch sáng chói mắt, cơ hồ có thể đốt cháy tâm hồn của người đối diện, lông mày tuấn dật nhíu lại, môi mỏng khẽ giương lên tựa hồ như đang suy tư điều gì, vẻ mặt như thế, khiến cô không có cách nào nhìn thấu được.
Ánh mắt của anh giống như đang nhìn cô, lại tựa hồ như không giống, có lẽ đang nhìn xuyên qua người cô tìm kiếm thứ gì đó. Mà cô, thì lại không hiểu.
Bốn mắt chạm vào nhau khiến cho cả hai người họ thoáng mất hồn, Hình Hạo Xuyên là người đầu tiên lấy lại tinh thần, ánh mắt thâm thúy trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo, nhàn nhạt mở miệng: “Lát nữa đi gặp mẹ của tôi, cái gì nên nói, cái gì không nên nói chắc trong lòng cô cũng đã rõ ràng.”
Giọng nói đầy cứng nhắc, không mang theo chút tình cảm nào, giống như đang xử nghiệp vụ của mình vậy, mà căn bản cũng không phải hướng về phía một người.
Mẹ của anh ta? Tô Lưu Cảnh nghe vậy liền cả kinh, anh ta mang cô đi gặp mẹ của mình để làm cái gì? Cô vốn chỉ là một tình nhân không phải sao? Tại sao muốn mang cô đến đó? Chuyện đưa con dâu đi gặp mẹ chồng sao có thể xảy ra được. Hình Hạo Xuyên đến tột cùng là đang suy nghĩ cái gì?
Tô Lưu Cảnh mở miệng muốn hỏi, nhưng vẻ mặt của Hình Hạo Xuyên rõ ràng không muốn nhiều lời, để cho lời vừa đến khóe môi, vẫn phải nuốt xuống, ngón tay khẩn trương túm lấy làn váy.
Hi vọng mẹ Hình là một người tốt, nếu không thì quả thật cô không còn đất để dung thân nữa rồi.
Hai người họ, mỗi người một tâm sự, không bao lâu xe liền dừng lại một khu biệt thự xây dựng theo phong cách nhà vườn Châu Âu.
Tài xế cung kính xuống xe mở cửa, mời bọn họ xuống xe.
“Thiếu gia, cậu đã về rồi, phu nhân đang phòng khách đợi cậu đấy.” Một lão quản gia lâu năm cử chỉ thong dong ưu nhã tiến lên nghênh đón.
Hình Hạo Xuyên gật gật đầu đáp: “Ừ.” Sau đó thẳng bước đi vào.
Tô Lưu Cảnh sửng sốt, vội đi theo, nhưng vì Hình Hạo Xuyên bước quá nhanh, nên cô đành phải túm váy rảo bước đi theo phía sau.
Khu nhà này của Hình gia rất lớn, khắp nơi đều trồng hoa, còn có sân cỏ trùng điệp, giống y như trang viên trong phim điện ảnh nước ngoài, phòng ốc cũng như vậy, đúng là chỉ những người chân chính có tiền mới có được sự hưởng thụ tốt nhất, ngay cả người hầu đều phảng phất kiêu ngạo không giống với nơi khác.
Dưới con mắt soi mói, tò mò quan sát của những người làm nơi đây, Tô Lưu Cảnh không được tự nhiên nhắm mắt, cúi đầu theo sát bước chân của Hình Hạo Xuyên, bọn họ đi qua một khoảng sân rộng rãi lúc này mới đi tới phòng khách của nhà chính.
Trong phòng khách, mẹ Hình nhìn đứa con trai cả tháng không thấy mặt đâu, giả vờ tức giận nói: “Hạo Xuyên, rốt cuộc con đã chịu trở lại gặp bà già này rồi hả ?” Nhưng trên mặt vẫn thể hiện vẻ trìu mến, thương yêu. Mẹ Hình đã gần năm mươi tuổi, nhưng vì được bảo dưỡng cực tốt, ăn mặc lại cao quý, nhìn qua chỉ hơn bốn mươi tuổi, chắc lúc còn trẻ cũng là một mỹ nhân, các đường nét trên gương mặt vẫn còn rất sắc nét, duyên dáng.
Còn chưa kịp hỏi tội con trai, đột nhiên nhìn thấy Tô Lưu Cảnh ở sau lưng Hình Hạo Xuyên vuốt ngực thở nhẹ, lông mày của mẹ Hình đột nhiên nhíu lại, đi tới bên cạnh Hình Hạo Xuyên, tỉ mỉ quan sát Tô Lưu Cảnh từ trên xuống dưới một phen, mới vừa rồi vẻ mặt còn mừng rỡ như vậy, đột nhiên trở nên lạnh lẽo, nghi ngờ cất tiếng hỏi: “Hạo Xuyên, đây chính là người mà con đã chọn?” Trong khẩu khí không khó nghe ra sự bắt bẻ cùng với bất mãn, thậm chí còn có cả tức giận nữa.
Tô Lưu Cảnh đột nhiên bị điểm danh, liền hoảng hồn, trước ánh mắt sắc bén giống như dao của mẹ Hình, trong lòng không khỏi “Lộp bộp” run rẩy!
Quyển 1 – Chương 34: Mẹ Hình phản đối.
Đối mặt với chất vấn của mẹ Hình, Hình Hạo Xuyên cũng không có biểu tình gì, chỉ lạnh nhạt nhìn Tô Lưu Cảnh rồi ngồi vào trên ghế sofa, nhận lấy cốc trà mà nữ giúp việc đưa tới, khẽ nhấp một hớp mới nói: “Mẹ cho là thế nào?”
Câu trả lời như thế này không phải là đáp án mong muốn, khiến mẹ Hình lập tức âm trầm xuống, đi tới trước mặt Tô Lưu Cảnh, nhìn cô bởi vì đuổi theo anh quá nhanh mà đang thở hổn hển, đầu tóc thì lại rối bời, lập tức khiển trách: “Cha mẹ cô không dạy cho cô đến nhà người khác phải tuân thủ lễ nghi sao?”
Tô Lưu Cảnh bị khiển trách trắng trợn không nể tình như vậy, sắc mặt liền trắng bệch, trù trừ siết chặt làn váy, nghĩ đến việc Hình Hạo Xuyên phân phó, không thể không kìm bất mãn xuống, cúi đầu nói: “Thật xin lỗi.”
Lấy được lời xin lỗi, mẹ Hình vẫn còn chưa phải hài lòng, cũng không quay đầu lại mà nói: “Hạo Xuyên, không phải con đang nói đùa với mẹ đấy chứ?”
Bà thật sự khó có thể tưởng tượng, thúc ép con trai thế nhưng đổi lại nó liền vứt bỏ những thục nữ danh môn, đi chọn một đứa con gái thoạt nhìn đã biết nghèo hèn, thô tục không chịu nổi như vậy! Thật sự là không thể tưởng tượng nổi!
Hình Hạo Xuyên khoanh hai tay trước ngực, tựa vào trên ghế sofa, mỉm cười đáp: “Mẹ bắt con trong một tuần lễ tìm về cho mẹ một cô con dâu, hiện tại con mang về rồi, thế nào, mẹ không hài lòng sao?” Tư thái của anh như vậy, ưu nhã chẳng khác gì một Thân Vương cả.
Mẹ Hình vừa nghe, lập tức tức giận, hết sức phản đối nói: “Hạo Xuyên, con muốn đùa với mẹ sao! Không được! Tuyệt đối không được! Mẹ tuyệt đối không thể nào đồng ý cô ta được!”
Hình Hạo Xuyên không nhanh không chậm hỏi: “Tại sao?”
Mẹ Hình chau mày, ngón trỏ không chút khách khí chỉ vào gương mặt đang hoang mang sợ hãi của Tô Lưu Cảnh, mà chỉ trích: “Tại sao? Chẳng lẽ con bởi vì gương mặt đó của cô ta?” Gương mặt này, hình dáng này, rõ ràng đang phác hoạ lại bóng dáng của một đứa con gái khác.
Nghe được câu này, Tô Lưu Cảnh kinh ngạc ngẩng đầu lên, mặt của cô? Mặt của cô thế nào? Có vấn đề gì không?
Tô Lưu Cảnh kinh ngạc nhìn hướng Hình Hạo Xuyên, tuy vẫn lạnh nhạt nhưng cũng lập tức khó nhìn, mới vừa rồi ánh mắt còn đang mỉm cười đột nhiên lạnh lẽo hẳn, cặp mắt thâm thúy mê người có cái gì đó mà cô không cách nào thấy rõ.
Mẹ Hình thấy mình đã xúc phạm đến giới hạn của Hình Hạo Xuyên, vội vàng chuyển đề tài, bà cũng biết cái đứa con gái không thể nhắc tới này, từ trước cho tới nay vẫn luôn là trở ngại lớn nhật của mẹ con bọn họ, đành phải thu hồi tức giận thu nói: “Mẹ mặc kệ con muốn làm sao, dù sao mẹ tuyệt đối sẽ không chấp thuận cô ta bước vào cửa của Hình gia chúng ta đâu!” Mặt bà đầy chán ghét lo lắng nhìn Tô Lưu Cảnh.
Tô Lưu Cảnh bị mẹ Hình nói vậy bị dọa sợ theo bản năng lui về phía sau một bước.
“Mẹ, mẹ chỉ cần một người có thể sinh cháu trai cho mình không phải sao?” Hình Hạo Xuyên khẽ cười đáp lại, nhưng sắc mặt rõ ràng lạnh nhạt hơn so với trước kia rất nhiều.
Nhìn thấy sắc mặt của Hình Hạo Xuyên ngày càng không tốt, mẹ Hình vội vàng lui binh, tận tình khuyên bảo: “Mẹ có thể giới thiệu cho con các quý nữ danh viện khác, bảo đảm nhất định sẽ tìm cho con một người vợ hoàn mỹ nhất, nhưng cô gái này, tuyệt đối không được!”
Nghe vậy, Hình Hạo Xuyên vô cùng thản nhiên, khẽ cười, đứng dậy đi tới bên cạnh Tô Lưu Cảnh , kéo cô vào trong ngực, ghé vào bên tai cô cười như không cười đáp: “Nhưng mà con đã xác định là cô ấy rồi thì làm thế nào?”
Với hành động thân mật cùng lời nói mập mờ kia của anh, mặc dù Tô Lưu Cảnh biết rằng anh chỉ đang diễn trò, thế nhưng khí nóng phả vào bên tai, khiến cho cô thấy bứt rứt, bất tri bất giác liền đỏ mặt.
Mẹ Hình vốn muốn duy trì tư thái ưu nhã nhưng toàn bộ lại hóa thành hư không, hung hăng liếc Tô Lưu Cảnh rồi lên tiếng nói: “Hạo Xuyên! Cô ta nhất định là chỉ vì tiền tài mới tới với con , ngàn vạn lần không được để cho gương mặt kia của cô ta mê hoặc!”